Chương 868: Danh Tiếng
Sau cái chết của con Bạo Chúa, trận chiến không kéo dài quá lâu.
Đàn côn trùng đá đã mất nhiều binh lính, cũng như những nhà vô địch mạnh mẽ nhất. Không có trí tuệ dẫn dắt của kẻ thống trị, những sinh vật kém hơn có vẻ thiếu đi phần lớn sự khôn ngoan và phối hợp. Cảm nhận được sự yếu ớt này, những người Bất Thường kiệt sức tiến lên và tàn sát chúng mà không có chút chần chừ.
Với Kẻ Gặt Hồn làm mưa làm gió ở phía trên đội hình, số lượng côn trùng nhanh chóng giảm xuống. Rồi, Thánh Tyris tham chiến và cơ bản là tự tay quét sách đám sinh vật còn lại.
Thủy Triều Bầu Trời có vẻ như đã nhận vài vết thương trong trận chiến với Tàn Dư của Nữ Hoàng Phỉ Thúy, nhưng mà nó không khiến cô chậm lại quá nhiều. Di chuyể qua đám côn trùng khổng lồ như gió, gần như quá nhanh để mắt thường có thể theo kịp, cô dọn dẹp đám Sinh Vật Ác Mộng còn lại chỉ trong vài giây. Thanh kiếm saber cắt qua những bộ vỏ trắng cứng cáp như thể cắt nước.
Cứ đột ngột như vậy, sự yên lặng lắng xuống ở đỉnh núi.
Những binh lính mơ hồ nhìn nhau, khó khăn tin tưởng trận chiến đẫm máu đã kết thúc cứ như vậy. Rồi, khi mà sự chấp nhận ngọt ngào đến với họ, những người Bất Thường ngã ra đất với những tiếng thở phào nhẹ nhõm, sức mạnh hoàn toàn cạn kiệt khỏi cơ thể.
Mọi người đều quá kiệt sức để di chuyển và cần vài phút để nghỉ ngơi và sắp xếp ý nghĩ. Những nụ cười mệt mỏi hiện lên mặt họ.
Sunny tìm đến một mảng đá mà không có máu xanh hôi thối, và cũng ngồi bệch lên đó. Cậu hoàn toàn cạn kiệt. Trong lúc sự kích động của trận chiến dần lắng xuống, những suy nghĩ của cậu trở nên chậm chạp và lười biếng.
'A, đau khắp người...'
Cậu cảm giác được sự thỏa mãn dễ chịu. Họ đã không chỉ chiến thắng một trận chiến khó khăn, mà bản thân cậu còn kiếm được số mảnh bóng kha khá. Tốt hơn nữa, thậm chí còn có một Ký Ức Vượt Giới Hạn Đẳng Cấp Năm mà cậu vẫn chưa nhìn thử...
Trong một chốc, cậu muốn triệu hồi kí tự ngay, nhưng rồi bỏ qua ý tưởng đó. Cậu bây giờ quá mệt mỏi để suy nghĩ đàng hoàng. Món Ký Ức có thể chờ đến khi tổ đội an toàn trở lại trên Tê Giác.
Hiện tại, Sunny thỏa mãn với việc chỉ ngồi trên mặt đất và nghỉ ngơi.
Trong lúc làm vậy, những cái bóng của cậu theo thói quen nhìn quanh.
Đỉnh núi đã bị biến đổi. Tuyết đã tan chảy thành một đống nhầy nhụa xanh dương, bản thân dốc núi thì đầy những xác Sinh Vật Ác Mộng và những vết nứt sâu. Cổng vẫn còn đó với sự hắc ám bên trong nó ở trên tận đỉnh, nhưng một bên của của khe đá mà nó ở trong bây giờ đã sụp đổ và vỡ vụn xuống dưới.
Xa hơn dưới dốc, cái xác khổng lồ của con Bọ Phỉ Thúy nằm trên đá lạnh lẽo. Có vẻ như giai đoạn cuối cùng của trận chiến với Thánh Tyris đã mang cả hai người họ xa hơn khỏi chiến trường.
Kết quả là, nó bây giờ cách đoạn dốc núi mà Sunny đã chiến đấu với đám sinh vật từ đằng sau khá xa. Ở nơi này chỉ có những xác của sinh vật Thức Tỉnh và Ngã. Vài cái bị chém đứt, vài cái bị xé đứt, và nhiều cái hoàn toàn bị nghiền nát bởi cú ngã của kẻ thống trị của chúng.
Đương nhiên, những người Bất Thường không biết việc đó, vì khu vực này thời điểm đó đã bị Lồng Đèn Bóng Tối che đậy với màn hắc ám. Với họ, mọi thứ đều có vẻ là do một mình Sunny gây ra.
Tiếng thì thầm của họ tiến vào tai cậu.
"Thần thánh à...nhìn bên kia kìa. Đó là nơi Bậc Thầy Sunless đã chiến đấu?"
"Nhiều xác côn trùng thật sự...đợi đã, cái quái gì? Làm sao những cái xác kia lại tan nát đến vậy? Như là bị nhét qua máy xay thịt ấy!"
"Ý tôi là, chúng thậm chí trông không có vẻ bị chém bởi lưỡi kiếm hay gì đó...trông giống hơn là cậu ta đã xé xác chúng với chỉ hai bàn tay không."
"Đúng là vậy. Không thấy cậu ta ở lúc cuối sao? Vũ khí và giáp chắc là đã bị phá hủy trong trận chiến, nên cậu ấy xé ra cái chân của một con Ngã và rồi dùng nó đập con khốn đó đến chết. Và rồi...thề với thần thánh. Tôi tận mắt thấy...cậu ta đứng đó và mỉm cười, như thể ai đó vừa cho cậu ta món quà tuyệt vời nhất trên đời!"
"Tôi nghĩ cậu ta thật sự ghét Sinh Vật Ác Mộng. Biểu hiện trước đó...quá nhiều sự giận dữ, quá nhiều sự uất ức. Nó trông, tôi không biết nữa, như là có vấn đề riêng tư? Có lẽ có một câu chuyện bi kịch ở đó..."
"Thảo nào Kẻ Gặt Hồn nhất quyết muốn đích thân chiêu mộ cậu ta."
"...Tên nhóc đó là ác quỷ kiểu gì chứ?"
Sunny chớp mắt.
Cậu có cười thật sao? Ồ, chắc là lúc mà cậu nhận được món Ký Ức Vượt Giới Hạn. Cậu đúng là mất bình tĩnh và cười như thằng khờ vài giây đó...
Dù sao đi nữa, không có người lính nào có vẻ liên kết cậu đến Tạp Chủng. Họ chỉ cho rằng cậu là một con quái vật nào đó mà có mối thù riêng với đám Sinh Vật Ác Mộng. Còn tổ đội của chính cậu thì...
Sunny khẽ quay sang và bắt gặp Luster đang nhìn cậu chăm chú với biểu hiện mãnh liệt. Đôi mắt tên trẻ tuổi kia có vẻ cực kì chua chát, vì lý do gì đó.
"Thằng hề kia sao vậy?"
Vào lúc đó, có người lại gần và ngồi gần cậu. Sunny quay sang và nhìn thấy Winter, người đang nhìn cậu chằm chằm với biểu hiện vô tư.
"Gì..."
Trước khi cậu nói hết lời, cô ta đột nhiên nhếch mép cười và kéo cậu vào một cái ôm rất chặt.
"Làm tốt lắm Tiểu Ác Quỷ! Chúng ta làm bạn nha..."
Không lâu sau đó, những người Bất Thường đã nghỉ ngơi đủ và bắt đầu di chuyển. Thánh Tyris rời khỏi sau khi lại gần Sunny để cảm ơn cậu vì giúp đỡ giết con Bạo Chúa, giọng nói cô ta vẫn lịch sự và nghiêm khắc như bao giờ. Nhưng mà lần này thì nó gần như có vẻ...tư vị.
Vì mối đe dọa của bầy côn trùng đá đã bị loại trừ, một tín hiệu được gửi đến cho Quân Đội Đầu Tiên rằng con đường đã được dọn. Không quá lâu sau đó, một cột phương tiện dài xuất hiện trên con đường ở xa bên dưới, ở phía bên kia của ngọn núi. Một trong những sư đoàn đang vội vàng tiếp tục đi đến địa điểm tiếp theo của họ.
Những người Bất Thường thì đang bận rộn thu thập mảnh hồn từ đám Sinh Vật Ác Mộng. Một chục những cỗ máy chất hàng đến để lôi xác của Tàn Dư của Nữ Hoàng Phỉ Thúy đi. Thậm chí sau khi chết, thì một Bạo Chúa Đồi Bại vẫn cực kì có giá trị. Bộ vỏ không thể xuyên phá và những bộ phấn khác sẽ có rất nhiều công dụng cho việc phát triển những ứng dụng công nghệ ma pháp.
Sunny sẽ không ngạc nhiên nếu một phần của con bọ sẽ được dùng để tăng cường phòng ngự của một trong những thành lũy ở nơi này, khả năng cao nhất là bản thân Falcon Scott.
Sau một lúc, Bậc Thầy Jet rời khỏi và đi đến nơi những APC đang đậu để có thể liên lạc với Chỉ Huy Quân Đội. Vì không có việc gì để Sunny làm ở trên đỉnh núi, cậu cũng đi theo rồi leo lên Tê Giác để nghỉ ngơi.
Ở đó, ngồi trên cái giường thoải mái, Sunny cuối cùng cũng triệu hồi kí tự.
'Một Ký Ức Vượt Giới Hạn...a, để xem nào...'
Nhanh chóng, mắt cậu lóe sáng.