Chương 850: Bao Vây
Vào lúc đó, Samara xuất hiện từ cửa nắp của Tê Giác và gọi Sunny:
"Đội trưởng! Có cuộc gọi."
Cậu thở dài, rồi mở mắt và miễn cưỡng đứng dậy. Trong lúc người lính Thức Tỉnh nhìn chăm chú chàng trai trẻ với làn da tái nhợt, cậu mỉm cười dễ chịu...và rồi biến mất không để lại dấu vết, khiến tên kia giật mình và lùi lại một bước.
...Trong APC, Sunny xuất hiện từ bóng tối, đi về phía buồng liên lạc và ngồi xuống sau một máy tính. Bấm một nút, gương mặt Bậc Thầy Jet xuất hiện trên màn hình.
Kẻ Gặt Hồn có vẻ như đang đứng trước một đống xác tan nát, được thắp sáng bởi một ánh sáng màu cam giận dữ. Những ngọn lửa nhảy múa phản chiếu trong đôi mắt xanh dương băng giá của cô, khiến chúng trông như tỏa sáng.
Ở khung nền đó, nụ cười của cô có vẻ khá rợn người.
"Chào Sunny. Tôi nghe nói tổ đội cậu đã thắng trận chiến đầu tiên. Tôi đoán là nên có chúc mừng ha?"
Cậu gật đầu và quan sát đống xác Sinh Vật Ác Mộng đằng sau cô.
"Ừ thì...cô cũng có vẻ đạt đến chiến thắng. Tình hình của những sư đoàn khác là như nào?"
Tập đoàn quân đã chia thành bảy sư đoàn sau khi đến Trung Nam Cực...hay là lữ đoàn? Sunny vẫn còn hơi rối rắm với những cấp bậc của đơn vị quân đội. Dù sao đi nữa, một trong số đó phải ở lại Falcon Scott, còn sáu người còn lại được cử đi về phía nam và hiện tại đang di chuyển. Mỗi đoàn bao gồm mười đến mười lăm ngàn binh lính và có khoảng bảy trăm người Thức Tỉnh đi kèm.
Bậc Thầy Jet nhún vai.
"Không quá tệ...vào lúc này. Bất Thường đang làm tốt. Hiện tại, mọi thứ có vẻ diễn ra theo kế hoạch. Còn cậu? Tổ đội cậu có biểu hiện như nào?"
Sunny thở dài.
"Không...tệ. Chúng tôi quét sạch kẻ địch không quá hó. Nhưng mà, lãng phí quá nhiều tinh túy. Nếu sự mãnh liệt của những mâu thuẫn tăng lên, tôi không chắc bản thân có thể tiếp tục dùng chiến thuật như này."
Cô gật đầu.
"Nó chắc chắn sẽ tăng lên, nên...suy nghĩ vậy là tốt."
Vào lúc đó, có gì đó vang lên như tiếng sấm, và hình ảnh trên màn hình trở nên nhiễu loạn trong vài giây. Kẻ Gặt Hồn đặt xuống thiết bị liên lạc và nhìn đau đó ở một bên với biểu hiện oán hận.
Cô trề môi, rồi nói bằng giọng trung lập:
"Dù sao thì, tôi phải đi đây. Theo tiểu đoàn cánh vào lúc này và giúp họ xử lý bầy nào cản đường sư đoàn cậu đi về phía nam. Nhưng đừng quá gượng ép bản thân và binh lính cậu. Từ tốn và tiết kiệm tinh túy."
Sunny mỉm cười.
"Sẽ làm."
Bậc Thầy Jet thoáng nhìn cậu và gật đầu.
"Chúc may mắn, Sunny."
Cậu thở dài.
"Cô cũng may mắn."
...Nhưng mà, tín hiệu đã ngắt, biến màn hình thành màu đen. Chỉ còn lại phản chiếu của gương mặt tái nhợt của cậu.
Sunny ngồi đó vài giây, rồi lắc đầu và đi về phía cửa Tê Giác.
Không có quá nhiều thay đổi ở bên ngoài. Bầu trời vẫn lạnh, mờ tối, và được thắp sáng từ xa bởi những khẩu pháo đang khai hỏa không ngừng.
Ở thung lũng bên dưới, những kĩ sư quân đội đang dựng lên những đài quan sát tự động quanh Cổng hoạt động kia và đặt những thiết bị kích nổ quanh nó. Mặc dù nhân loại không thể đóng lại mọi Cổng, người ta đã học được cách làm giảm sự đe dọa của nó bằng nhiều cách mà đã tích lũy theo năm tháng. Chôn chúng trong xi măng hoặc là chôn đường rách bên dưới hàng tấn đất đá là chỉ vài biện pháp để làm chậm lại đám Sinh Vật Ác Mộng xuất hiện.
Một nhóm quân hỗ trợ khác đã bắt đầu dọn dẹp con đường và thu thập mảnh hồn. Sunny có thể nhấn mạnh việc đảm bảo phần chiến lợi phẩm của mình, nhưng mà quá phiền phức. Kết quả sẽ được tổng kết và chuyển thành lượng điểm cống hiến thích hợp mà thôi.
Hơn nữa, Luster và Kim đã trở lại với những phần thưởng của họ.
Bước ra khỏi APC, Sunny nhìn những người lính của mình.
"Tập trung!"
Trong lúc tổ đội vây quanh cậy, cậu chỉ về phía những viên pha lê lấp lánh:
"Những người với tâm chưa đầy, tự chia mảnh hồn và hấp thụ. Chúng ta có mười phút để chuẩn bị di chuyển. Nhiệm vụ tiếp theo là hỗ trợ đợt tấn công từ hông đám sinh vật ồn ào ở phía bên kia ngọn núi. Lần này chỉ dùng Kĩ Năng Ngủ Say và pháp thuật bị động thôi, nên đừng quá om sòm. Khi mối đe dọa bị loại bỏ, chúng ta có thể ngủ. Hiểu chưa?"
Không có câu hỏi. Mười phút sau đó, Tê Giác tham gia hàng phương tiện quân đội lăn về phía trước, về hướng mà những ánh sáng và âm thanh vụ nổ phát ra từ.
Tiểu đoàn cánh đi qua thung lũng nhỏ, leo lên dốc núi, rồi vượt qua một đoạn đường núi để nhìn thấy trận chiến khổng lồ bên dưới.
Khoảng hai ngàn Sinh Vật Ác Mộng đang đẩy vào hàng phòng ngự của lực lượng nhân loại tổ chức bài bản. Những binh lính không vội tận công và tập trung vào việc giữ đám sinh vật cách khỏi bản thân. Những loại đạn bắn ra không ngừng từ những cỗ máy chiến tranh cao kều và vô số những người lính trong những bộ cơ khí, và vài trăm người Thức Tỉnh đang làm rất tốt cho việc kiềm chế bầy quái vật .
Nhìn chiến trường hỗn loạn đó từ phía trên, Sunny nhăn nhó.
Ở khoảng cách này, sáu Cổng Ác Mộng mà đã tạo nên bầy đàn quái vật này đã thì thầm vào tai cậu.
'Việc này sẽ trở nên nhàm rất nhanh, phải không đây?'
Chỉ Huy Quân Đội nhanh chóng gửi họ tập thông tin, đánh dấu những mục tiêu ưu tiên trong đám quái vật và chuyển những thông tin quan trọng khác.
Trong lúc tiểu đoàn chuẩn bị tấn công từ bên hông lực lượng địch, Sunny quan sát họ rồi chỉ về phía một con quái vật đặc biệt xấu xí.
"Đó sẽ là mục tiêu của chúng ta. Chúng ta phải hạ Hộ Vệ Cổng này. Mọi người giúp tôi mở đường đến tên khốn to xác đó, rồi lùi lại."
Chắc rồi, Bậc Thầy Jet đã bảo cậu từ tốn thôi...nhưng mà Sunny không thể bỏ lỡ cơ hội kiếm vài mảnh bóng được!
Mắt cậu lóe lên vẻ khát máu, khiến những thành viên tổ đội khó chịu cựa quậy.
Không lâu sau đó, chuẩn bị đã hoàn tất, và lực lượng cánh tấn công. Cùng lúc, lực lượng chính của sư đoàn thay đổi, và phát động tấn công ngược lại.
Bị đè giữa cả hai, bầy Sinh Vật Ác Mộng không có cơ hội.
...Đương nhiên, tiểu đoàn tấn công từ dốc núi - và tổ đội Bất Thường đi cùng - là chịu tệ hơn lực lượng còn lại. Dù sao thì, sức kháng cự của đám sinh vật nhanh chóng bị nghiền nát, và chúng cũng bị tàn nhẫn xóa sổ.
Sunny cũng đã hạ thêm cho mình một Hộ Vệ Cổng nữa.
Trong lúc những người lính kiệt sức ăn mừng thắng lợi quyết định, cậu nhíu mày thật chặt, rồi nhìn về phía nam.
Tiếng thì thầm tấn công tâm trí cậu trở nên càng lúc càng mạnh hơn.
Một giây sau đó, mặt đất rung chuyển, và thớ vải của thực tại như là xé mở ra ở phía xa.
Sunny nhắm mắt một chốc.
'Một, hai, ba...'
Trong lúc cậu nhìn theo với vẻ mặt dè chừng, vài Cổng Ác Mộng mới đột nhiên xé ra một con đường đến thế giới thức tỉnh.
Rồi, nhiều hơn nữa.
Những binh lính giật mình vội vàng quay lại đội hình trong lúc vô số sinh vật xuất hiện từ những đường nứt, khiến không khí tràn ngập tiếng gầm rú điên loạn.
...Tệ hơn nữa, một trong những Cổng đó mở ra ngay sau quân đội, khiến họ bị bao vây.
Đứng trên xác của tên Hộ Vệ to đùng, Sunny thở dài và buồn bã lắc đầu.
'Đây...sẽ là một ngày dài.'
Ừ thì, đương nhiên sẽ là. Vì họ đang ở Nam Cực, ngày này sẽ kéo dài thêm vài tuần nữa, và rồi biến thành một đêm mà sẽ kéo dài nhiều tháng.
Cậu có cảm giác đêm bất tận kia sẽ cảm giác dài hơn nữa.