Chương 849: Gọng Kìm

Chương 849: Gọng Kìm

[Mắt Tà Ác] có vẻ rất phù hợp với Phân Loại của Kim. tổ đội sẽ chỉ có thể biết được nó được nâng cấp đến cỡ nào vào trận chiến kế tiếp. Mà không phải nghi ngờ, là sẽ rất sớm mà thôi.

...Nhưng vẫn chưa.

Ngồi trên mặt đất và ngắm nhìn những bông tuyết nhảy múa trong bầu trời mờ ảo, Sunny nghỉ ngơi và đánh giá biểu hiện của những binh lính - và của bản thân - trong trận chiến với bầy thú không mắt. Nhìn chung, cậu thỏa mãn với kết quả đó. Tại sao lại không, khi cân nhắc kẻ địch đã bị tiêu diệt trong khi không ai trong số thủ hạ cậu bị thương nghiêm trọng?

Mọi người đã làm rất tốt. Belle, Dorn, và Quentin đã cho thấy giá trị của những chuyên gia chiến đấu tinh anh. Samara đã tự tin vượt qua những kì vọng vốn đã cao của cậu. Kim đã không thể thiếu cho sự hiệu quả nói chung và đã cung cấp hỗ trợ đầy đủ. Mặc dù cống hiến của Luster không có vẻ quá hoành tráng, nhưng mà sự hiện diện của hắn thật ra đã làm nên toàn bộ sự khác biệt. Gã trẻ tuổi cũng đã làm rất tốt cho một người chiến đấu ở tuyến hai.

Nhưng mà, mọi thứ không đơn giản như vậy.

'Thật phiền phức...'

Sự dễ dàng tương đối của thắng lợi này là dựa vào vài yếu tố. Đầu tiên và quan trọng nhất, điểu khiển địa hình và tận dụng lợi thế của nó. Thứ hai, ngay lập tức loại bỏ chỉ huy Ngã của bầy...không có Kẻ Chứng Kiến Ô Uế, không có Sinh Vật Ác Mộng nào sở hữu những năng lượng bất thường quá đáng sợ.

Những khả năng tà ác của Ác Quỷ và những sinh vật có Lớp cao hơn sở hữu thêm vào một yếu tố khó đoán cho mỗi trận chiến. Chính sự bất ổn đó khiến cho mọi loại chiến lược và kế hoạch đều không đáng tin cậy. Lần này, Sunny đã có thể loại bỏ mối đe dọa đó và duy trì sự ưu việt chiến lược, nhưng còn lần sau? Cậu không cho rằng mỗi trận chiến trong tương lai đều sẽ trật tự như vậy.

Cuối cùng, tổ đội đã không giữ lại mà đã tung ra toàn bộ sức mạnh để tiêu diệt bầy quái vật. Sunny đã không dùng đến những lá bài tẩy, nhưng mà tinh túy dự trữ của cậu bây giờ đã cạn kiệt hơn một nửa. Những binh lính thì còn tệ hơn nữa. Sẽ mất vài ngày để họ khôi phục...có lẽ ít hơn nếu tính đến Luster.

Sunny không hối hận dùng hết sức, vì nó cho phép cậu hình thành một cột mốc cho khả năng của tổ đội. Nhưng mà, cậu có một sự nghi ngờ không thể bỏ qua là họ sẽ không thể có khả năng xa xỉ là được phép tiếp tục bất cẩn thiêu đốt tinh túy trong tương lai. Ai biết được lần giao chiến kế tiếp sẽ là đến vào lúc nào? Không có gì đảm bảo tổ đội sẽ nhận được thời gian cần thiết để hồi sức.

'Tiết kiệm tinh túy sẽ là một ưu tiên...mình có thể cảm giác từ tận trong xương.'

Gương mặt cậu hơi trở nên u ám. Những binh lính của cậu càng bị giới hạn trong cách sử dụng năng lực, thì rủi ro họ phải chịu sẽ càng nhiều hơn.

Hơi quay đầu, Sunny ném một ánh mắt toan tính về phía Luster. Tên trẻ tuổi đột nhiên rùng mình và quay ra sau để nhìn.

"Ờ...Đội trưởng? Sao lại nhìn tôi chằm chằm vậy?"

Sunny nở nụ cười trấn an, chỉ càng khiến Luster có vẻ lo lắng hơn, vì lý do gì đó.

"Ồ, chỉ suy nghĩ về tương lai mà thôi. Nhưng mà vì chúng ta đằng nào cũng nói chuyện...mang Kim và đi thu thập mảnh hồn. Nhưng đừng bận tâm với những thứ Ngã. Da chúng quá cứng cáp, nên sẽ lãng phí thời gian để mổ xẻ chúng."

Quân đội sẽ chăm sóc việc đó.

Là sĩ quan phụ trách tổ đội, Sunny được biết những thông tin về độ bão hòa của hồn tâm của thủ hạ...chưa kể đến cậu có thể tự mình ước chừng chỉ bằng cách nhìn. Thật ra thì họ không cần quá nhiều mảnh. Dorn và Samara đã bão hòa từ lâu, còn Belle và Quentin thì đã cực kì gần rồi. Chỉ có Luster và Kim là tụt lại phía sau, chủ yếu là vì tuổi tác.Tổ đội sẽ đạt đến tiềm năng tối đa sớm hơn là muộn.

Trong lúc Luster và Kim rời khỏi - được một cái bóng của cậu đi kèm, chỉ để phòng hờ - Sunny tựa vào thân của Tê Giác và nhắm mắt.

Sau khi có nhiều năm ở những vùng chết chóc và khó đoán của thế giới Mộng Ảo, cậu biết là không được bỏ lỡ những cơ hội hiếm có và quý giá để được nghỉ ngơi.

Trong một lúc, thung lũng núi nhỏ này bình tĩnh và yên lặng. Cách đó không quá xa, đằng sau dốc núi lởm chởm, sự ảm đạm của bầu trời choạng vạng bị xé rách bởi những tia lửa cam từ những pháo hạng nặng. Những vụ nổ như sấm vang vọng đôi lúc đến được thung lũng, nhưng mà bản thân sự hỗn loạn thì vẫn ở đâu đó phía xa, nơi mà quân đoàn chính đang có một trận chiến đẫm máu với bầy Sinh Vật Ác Mộng.

Nhưng mà, nhanh chóng, âm thanh đó kéo đến gần hơn, và sự rung động tinh tế lan tỏa đến bề mặt của con đường tan vỡ.

Mở một mắt, Sunny cúi xuống, nơi mà một cột dài những phương tiện quân đội đang leo lên dốc núi. Ở phía trước, một đội ngũ cỗ máy chiến tranh hành quân, những cái chân kim loại rộng khiến mặt đường nhựa nứt với mỗi bước. Vài bộ nhỏ hơn thì nằm những khẩu súng trường, không quá khác khẩu súng Gausse của Samara.

Đương nhiên, trong bàn tay không lồ của những cỗ máy, thì đống súng trường kia lại trông nhỏ bé và nhẹ nhàng, như là một vũ khí phụ khiêm tốn mà thôi.

Tiểu đoàn mà tiểu đội có lệnh phải dọn đường cho đã đến. Họ sẽ đi theo con đường này và đến phía bên hông đám sinh vật, hoàn tất thế gọng kìm.

Đây có lẽ có nghĩa Sunny và những binh lính của cậu đã xong với đợt nghỉ ngơi ngắn này.

Nhanh chóng, những cỗ máy chiến tranh cao to đến đỉnh đồi nơi Tê Giác đang đậu, ngưng ở đó một giây, rồi tiếp tục về phía thung lũng. Những phương tiện quân đội và thành viên của quân bộ binh cơ khí đến sau đó, với một số lượng kha khá những người Thức Tỉnh.

Một trong số họ ngừng lại gần điểm tổ đội đang nghỉ ngơi và liếc nhìn cảnh tượng thảm sát bên dưới. Gương mặt hắn tái lại.

Hắn ta giữ yên lặng một lúc, rồi liếc nhìn Belle, người mà đang ngồi thư giãn trên một tảng đá gần đó.

"Mọi...mọi người tự mình giết toàn bộ đống quái vật đó?"

Kiếm sĩ đơn giản mỉm cười.

"Chắc chắn là vậy."

Tên Thức Tỉnh kia nhìn chăm chú không thể tin nổi.

"Nhưng mà có vài trăm con ở đây!"

Belle chớp mắt vài lần, rồi nhún vai.

"Thì? Bọn tôi là bất thường."

Người lính mở miệng, rồi ngậm lại, rồi lại mở ra.

Còn Belle thì suy nghĩ một chút và nói thêm:

"A, đừng quá ấn tượng. Đội trưởng chúng tôi có lẽ đã giết một nửa. Chúng tôi chỉ đứng sau và cố khiến bản thân hữu dụng mà thôi."

Người lính Thức Tỉnh rõ ràng là ấn tượng. Hắn ta bắt buộc phải nhìn tên kiếm sĩ với sự tôn trọng, giữ im lặng vài giây, và hỏi:

"...Đội trưởng mấy người là ai?"

Belle đột nhiên cười to.

"Đội trưởng bọn tôi? Ngài ta là một Ác Quỷ! Đúng là Ác Quỷ..."