Chương 834: Gắn Kết

Chương 834: Gắn Kết

Vài ngày kế tiếp, Sunny chậm rãi trở nên quen thuộc hơn với cuộc sống trên một cái quan tài kim loại khổng lồ mà trôi nổi trên biển. Đương nhiên, ý nghĩ bản thân cách khỏi vực thẳm không đáy của nơi biển sâu hắc ám chỉ vài lớp hợp kim là không quá an ủi người ta...nhưng ít nhất thì cậu không còn nghĩ về nó quá nhiều nữa.

Thứ giúp đỡ Sunny nhiều nhất là việc cậu đơn giản quá bận để có những ý nghĩ linh tinh.

Lịch của cậu đầy kín. Có quá nhiều thứ phải làm...

Đa phần thời gian trong ngày vẫn tập trung vào việc cố cải thiện trình độ phối hợp giữa những thành viên của tổ đội. Giờ khi họ đã rời khỏi Góc Bắc, không còn một phòng tập rộng rãi nữa. Buồng Mộng Cảnh cũng là vật trong quá khứ.

Đương nhiên, có vài cơ sở có thể dùng trên con thuyền chiến khổng lồ này, cũng như cả boong trên, nhưng mà không có thứ nào là đủ để cho sáu người Thức Tỉnh tinh anh tung hết sức. Dù vậy, vẫn có nhiều thứ họ có thể học về cách phối hợp hiệu quả với nhau.

Từ những rèn luyện cường độ thấp đến những bài tập tâm trí và những trò chơi, bất cứ thứ gì mà có thể cho những thành viên tổ đội nhìn thấy cách đồng đội mình suy nghĩ và hành động đều là một bước về hướng chính xác. Sự thấu hiểu mà Sunny có được nhờ vào Khiêu Vũ Bóng đã giúp rất nhiều.

Chậm nhưng chắc, những người lính của cậu ăn khớp với nhau và học cách chiến đấu cạnh nhau. Bản chất nhanh nhẹn và trôi chảy của Belle, cách tiếp cận vững chắc và toan tính của Dorn, Sự kiên cường bất khuất của Quentin, khả năng nhắm bắn chết chóc và sự ổn định của Samara, ánh mắt thuần thục và sự chắc chắn yên lặng của Kim, tinh thần và sự can đảm không cạn kiệt của Luster...dẫn dắt bởi Sunny, mọi thứ đang chậm rãi hòa tan vào nhau.

Tổ đội vẫn chưa đạt đến mức mà họ có thể di chuyển như một cá thể, nhưng ít nhất thì họ đã có thể tăng cường điểm mạnh và che chở điểm yếu của lẫn nhau.

Sunny cũng đã thấu hiểu sâu hơn những năng lực của họ. Lấy ví dụ, khả năng làm sắc bén kiếm của Belle thật ra là phức tạp hơn cậu đã nghĩ - hóa ra, hiệu ứng thật sự là có một trường cực kì mỏng, vô hình vây quanh lưỡi kiếm, chứ không phải thật sự khiến lưỡi kiếm sắc bén hơn.

Kimmy không chỉ có thể chia sẻ thị giác giữa vài người, mà còn có thể lựa chọn xáo trộn tùy theo tình huống. Cô có thể thấy điểm yếu của kẻ địch, nhưng mà đơn giản đưa ánh mắt của bản thân cho một chiến binh trong giữa lúc chiến đấu mãnh liệt là quá rối loạn. Thay vì vậy, cô có thể chỉ chuyển sang hình ảnh về những điểm yếu đó, gần như một tấm ảnh chèn lên mà sẽ thắp sáng điểm được chọn.

Luster có thể tăng nhanh tốc độ khôi phục tinh túy, cả của bản thân và của đồng minh. Kì lạ là, hắn càng quen thuộc một người, thì khoảng cách mà hắn có thể duy trì giữa bản thân và mục tiêu lại càng tăng lên. Nếu có một khiếm khuyết cho Kĩ Năng đó, thì là nó có vẻ không hiệu quả với Sunny.

Những đợt thí nghiệm đã cho thấy tinh túy bóng tối không hề phản ứng với sự hiện diện của Luster chút nào cả...khiến Sunny rất thất vọng, khi nghĩ đến cậu đã đưa Rắn đi hỗ trợ và bảo vệ Rain.

'Chết tiệt thật...vậy tại sao mình lại chiêu mộ thằng ngốc này chứ?'

Mặc dù tức tối, Sunny phải miễn cưỡng thừa nhận đây không phải vấn đề quá lớn. Kĩ Năng độc đáo và hữu dụng của Luster nếu có thì cũng sẽ không quá hiệu quả với cậu. Người Thức Tỉnh trẻ tuổi này không thể ảnh hưởng đáng kể đến tinh túy mạnh mẽ hơn của một Bậc Thầy, đừng nói đến một người kì lạ mà có đến tận bốn tâm.

Lúc Sunny không rèn luyện với tổ đội, cậu bận rộn với việc nâng cấp Ký Ức của họ. Quá trình đó là dài, gian nan, và phức tạp, nhưng mà cậu đang dần có tiến triển.

Cậu đã thêm vào cây kiếm của Belle hiệu ứng bị động khiến nó sắc bén hơn mà cậu sao chép từ cây dao cạo. Cậu đã bằng cách nào đó thành công cấy ghép pháp thuật [Lông Vũ Sự Thật] của Áo Choàng Địa Ngục vào cây búa tạ của Dorn.

Cái sau là một thành tựu đặc biệt phi thường, khi nghĩ đến dệt của bộ giáp mã não là một trong những thứ phức tạp và tinh tế nhất cậu từng thấy.

Càng ấn tương hơn nữa là sáu món bùa mà cậu đã đưa cho mỗi thành viên. Mỗi cái đều mang theo phiên bản cải tạo của pháp thuật duy nhất trong Kí Ức về Băng, thứ mà có thể tăng lên khả năng kháng cự cái lạnh cho họ.

Mặc dù hiệu ứng đó là yếu hơn món bùa của cậu, đó lại chính là thứ khiến thành tựu đó quan trọng đến vậy. Đó là lần đầu tiên Sunny đã thành công trong việc không chỉ sao chép một pháp thuật, mà còn chỉnh sửa lại nó.

Mặc dù Kí Ức về Băng mạnh mẽ hơn, nó là một bùa Vượt Bậc và ăn rất nhiều tinh túy để có thể duy trì hiệu ứng của nó. Phiên bản mà Sunny đưa vào sáu món bùa yếu hơn là khiêm tốn, nhưng mà cũng đòi hỏi ít hơn. Những người lính Thức Tỉnh của cậu gần như sẽ có thể luôn luôn duy trì nó, trừ khi lượng tinh túy dự trữ của họ là hoàn toàn cạn kiệt.

Nếu có một việc mà cậu đã thất bại, thì đó là biến khẩu súng trường hủy diệt của Samara thành một Ký Ức. Sunny thật sự muốn làm vậy, nhưng cho dù cậu có cố gắng đến mấy, thì món vũ khí công nghệ cao vẫn quá là tinh xảo, phức tạp, và chứa đựng quá nhiều bộ phận di chuyển.

Thứ Sunny có thể đạt đến là có giới hạn. Cấu trúc của món đồ càng phức tạp, kích thước và trọng lượng càng to, thì càng khó để thêm vào những dệt cơ bản vào nó. Có lẽ nếu cậu biết nhiều hơn, thì cậu có thể biết cách vượt qua giới hạn này. Nhưng như hiện tại, thì Sunny phải bỏ qua tham vọng cụ thể này.

'Ờ thì, cũng không sao...'

Giấc mơ biến Tê Giác thành một Ký Ức hoàn toàn vỡ vụn.

Đã là một tuần kể từ khi rời khỏi Góc Bắc. Sunny hiện đang ở trong buồng của riêng mình, ngồi trên giường trong lúc nhìn chán chường cây súng trường nặng nề. Con thuyền khẽ rung chuyển quanh cậu, nhưng mà hành lang của nó vẫn bọc trong yên lặng. Đã khuya như này, đa số những thành viên của Quân Đội Đầu Tiên đều đã an giấc.

Bản thân Sunny đã khá lâu rồi chưa ngủ. Đương nhiên, là một người Vượt Bậc, cậu có thể dễ dàng kéo dài cả tuần mà không ngủ...vấn đề là bây giờ đã là tuần thứ hai của cậu.

Hay là thứ ba?

Thở dài, cậu đặt khẩu súng sang một bên và ném những mảnh hồn không dùng đến vào mồm Hòm Hám Của.

'Đến địa ngục hết đi. Mình cần nghỉ ngơi một chút.'

Cậu ngáp và đặt đầu lên cái gối mềm mại. Đột nhiên, toàn bộ sự kiệt sức của vài tuần qua buông xuống, khiến suy nghĩ của cậu chậm chạp và lờ đờ.

Vài giây sau đó, Sunny đã ngủ.

...Và sau thời gian mà cảm giác như một phút, cậu bị thô lỗ đánh thức bởi âm thanh ồn ào và kiên trì.

Khó chịu, cậu quay sang một bên và cố chìm trở lại hắc ám sung sướng.

'Đám khốn kiếp! Khẽ lại cái coi!'

Nhưng cho dù Sunny cố ngủ lại đến mấy, cậu vẫn không thể.

Sau một lúc, cậu ngồi dậy, lắng nghe âm thanh với biểu hiện tiếc hận trên mặt. Cậu có thể rõ ràng nghe thấy vài giọng nói. Có vẻ như, đều thuộc về những người nữ trẻ tuổi.

Và những người nữ đó đang...

Sunny nghiến răng.

"Hát? Đứa quái nào đang hát vào giữa đêm vậy?! Người ta đang cố ngủ ở đây đó, chết tiệt!"