Chương 833: Tê Giác

Chương 833: Tê Giác

Chuồng phương tiện của chiến hạm chiếm hết cả một khoang chứa hàng nhỏ hơn. Đương nhiên gọi nó là nhỏ hơn là không công bằng lắm - nó là một sảnh kim loại rộng lớn đầy những cỗ máy móc nặng nề và đủ loại hoạt động.

Cảm giác sàn dưới chân hơi đung đưa, Sunny đi dọc theo những cái hộp, mỗi cái chứa đựng một cỗ máy chiến tranh mạnh mẽ, đến khi cậu đến trước cái mà thuộc về tổ đội. Ở đó, cậu cuối cùng thấy được Tê Giác.

Sunny đứng bất động một lúc, quan sát cỗ phương tiện đáng gờm kia.

APC góc cạnh và chắc nịch, những tấm giáp nặng nề hợp kim tổng hợp bao phủ khung xương cứng cáp của nó. Thiết kế là cường tráng, trơn, và giống một thú săn mồi đến kì lạ. Cả cỗ máy có kích thước gần bằng một toa tàu lửa, với sáu bánh mạnh mẽ mang tải trọng ghê gớm của nó.

Mỗi cái bánh xe khổng lồ cao ngang một người và cứng cáp không kém gì bộ vỏ của Tê Giác. Rất nhiều công nghệ kĩ thuật đã được đưa vào để khiến APC cơ động nhất có thể - những bánh xe không chỉ liên kết đến hệ thống giảm xóc cực kì khỏe, chúng còn được gắn thêm một bộ chi ngắn mà có thể được vươn ra từ khung xe để nâng nó cao hơn và tăng khả năng di chuyển.

APC cũng sở hữu những bộ đảy mà cho phép nó duy trì những đợt bùng nổ lơ lửng tự động, nhảy qua những khoảng cách gần, hoặc là làm giảm va chạm khi rơi xuống từ trên cao. Nó thậm chí có thể đi trên nước như một phương tiện lưỡng cư...mà Sunny không hề có ý định làm vậy.

Chi tiết mà cho Tê Giác cái tên thú vị của nó là một cái nêm thép to đùng mà mọc ngay trên mũi nó. Thứ này có thể được hạ xuống gần mặt đất, biến APC thành một cỗ máy công thành nặng nề. Với phần mũi nhọn hạ xuống, con thú hợp kim nay trông đủ khả năng đâm xuyên tường, những đống đổ nát, vật cản tự nhiên, hay thậm chí là da thịt svam không khác gì nhau.

Sunny quan sát nó với sự vui vẻ nham hiểm.

'Ừ, được. Thừa nhận...nó trông rất ngầu.'

Cậu hạ ánh mắt và nhìn Kim và Samara, hai người đang bận rộn kiểm tra phương tiện. Cậu đi về phía hai kĩ thuật viên của mình và hỏi với giọng trung lập:

"Vậy, trạng thái như nào?"

Samara ngước lên từ màn hình thiết bị liên lạc, nơi mà đang có một chương trình chẩn đoán hiện lên những kết quả của hàng loạt những kiểm tra phức tạp. Cô nở một nụ cười với cậ.

"Mọi thứ có vẻ ổn, Đội Trưởng. Hắn là một con thú thật sự mà."

Kim thương yêu vỗ về bề mặt của APC, đã được sơm màu xám với những đường rằn ri ngụy trang.

"Đây là một cỗ máy phi thường. Tê Giác thật sự rất nhanh bất chấp bộ giáp nặng nề, có khả năng di chuyển cực tốt, và bên trong bền bỉ phi thường. Với những nâng cấp đắt tiền mà chúng ta đã mua, thì hắn đúng là đã biến thành một con quái thú."

Sunny chớp mắt vài lần, chấp nhận việc nhân sự của cậu xác định giới tính của phương tiện của họ, và có vẻ như, nó là hắn.

Trong lúc đó, Kim đứng không yên và nói bằng giọng e dè:

"Ờ...ngài có muốn vào trong xem thử không Đội Trưởng?"

Sunny nhìn cô hờ hững và nhún vai.

"Chắc rồi."

'Đương nhiên tôi muốn vào trong nhìn! Hỏi kiểu gì vậy?!'

Cậu tiến vào Tê Giác thông qua cửa sập, leo lên vài bước cao, và thấy mình ở trong phương tiện to lớn.

Mọi thứ ở đây là đơn giản, hoàn toàn thực dụng, và được thiết kế với độ bền tối đa. Rõ ràng là cậu đang ở trong một cỗ máy quân đội...vậy mà, Sunny lại vẫn cảm thấy bản thân đang bị vây quanh bởi sự xa hoa thuần túy.

Có lẽ đó là vì cậu biết thiết bị trông không quá ghê gớm này đắt đến bao nhiêu.

Phần trước của Tê Giác là dành cho một buồng phi công hơi nâng lên, nơi Luster hiện đang tìm hiểu vài tấm bảng điều khiển và những thứ công tắc với biểu hiện háo hức. Có đủ không gian ở đó cho vài ghế ngồi khác. Những tấm kính cường lựa dài và hẹp, nhưng mà cho tầm nhìn gần như toàn diện.

Đương nhiên, có nhiều màn hình cho thấy những đường truyề từ đủ loại máy quay và cảm ứng thêm vào đó nữa.

Chính giữa phương tiện là một không gian sống khiêm tốn. Có một khu vực nghỉ nhỏ nơi đội có thể nghỉ ngơi và dành thời gian bên nhau, một khu bếp nhỏ gọn, và một khu vực vệ sịnh được tách ra. Sáu hốc tường để ngủ nằm ở hai bên tường. Sunny đã có thể tưởng tượng sự cạnh tranh để xem ai sẽ có giường dưới.

Đương nhiên, mỗi cái "giường" này thật ra có thể dùng làm buồng ngủ, nếu cần thiết.

Đằng sau khu vực nghỉ ngơi là khoang chứa hàng mà cũng sẽ là kho vũ khí và có thêm vào một bàn làm việc kĩ thuật công nghệ cao. Bản thân khu kĩ thuật thì nằm ở dưới sàn và chạy dọc theo cả phương tiện.

Cuối cùng, phần sau của Tê Giác là phòng điều khiển và liên lạc. Có một cái bàn ảnh ba chiều lớn, một bảng điều khiển mạnh mẽ được liên kết với hệ thống ăng ten của APC, và một đống những màn hình mà nhận cùng những thông tin như những cái ở buồng lái.

Quan trọng hơn cả, đằng sau đó có một hốc tường nơi có cái giường của Sunny, với thêm một màn ngăn riêng tư và một không gian chứa đồ riêng của cậu.

Nệm cũng là thứ tốt nhất mà Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên có thể đưa ra.

Cậu cười, tưởng tượng sẽ thoải mái đến mấy để ngủ trên thứ đó.

'Đây thật ra còn tốt hơn cả thứ mình có ở nhà...'

Thêm thứ này không chỉ đơn giản là để khiến những sĩ quan hài lòng. Là một Vượt Bậc Giả, Sunny có khả năng mà những binh lính của cậu thiếu - cậu không phải đi đến thế giới Mộng Ảo mỗi khi ngủ.

Đó có nghĩa là những binh lính của cậu sẽ hoàn toàn không có lực phòng thủ khi họ ngủ. Kể cả nếu có một bầy svam tấn công Tê Giác, thì họ cũng sẽ không thức dậy. Cậu là người duy nhất có thể trông chừng tổ đội cho dù có chuyện gì xảy ra.

Một lịch ngủ thay phiên là có thể giúp đỡ vấn đề này theo mức nhất định, nhưng Sunny hiểu rất rõ bản thân sẽ không có nhiều cơ hội nghỉ ngơi đàng hoàng. Có nghĩa là những dịp hiếm hoi mà cậu có cơ hội ngủ một giấc phải là dễ chịu và hiệu quả nhất có thể.

Sunny đi quanh Tê Giác một chút, cố đè nén nụ cười thỏa mãn trong lúc quan sát bên trong. Cuối cùng, cậu đến gần hốc tường riêng của mình và ngồi lên cái giường mềm.

Rồi, cậu liếc nhìn những cái bóng của mình và mỉm cười.

"Không tệ hử?"

Đám bóng yên lặng nhìn cậu chăm chú. Vài giây sau đó, tên vui vẻ hăng hái giơ lên hai tay, cho cậu hai ngón cái.

Sunny gật đầu.

"Ừ...quả thật. Tao cũng thích nó!"