Chương 795: Khoảnh Khắc Yên Bình

Chương 795: Khoảnh Khắc Yên Bình

Khiến Sunny hoàn toàn sốc...không có gì thật sự xảy ra trong đêm đó nữa. Không có vụ đánh đám chết chóc nào mà buộc tổ đội phải can thiệp, không có sứ giả từ những đại gia tộc cử đến để phá bữa tiệc, không có Cổng mở ra ngay trước câu lạc bộ. Cậu đã hoàn toàn chuẩn bị cho việc gì đó cực kì tồi tệ xảy ra, nhưng rốt cuộc, không có gì cả.

'Thật kì lạ!'

Năm Bậc Thầy chỉ đơn giản có thời gian vui vẻ với âm nhạc ồn ào, được phục vụ thức ăn và nước uống, và tận hưởng ở cùng lẫn nhau. Sunny không biết liệu buổi đi ra ngoài chơi này có giúp Nephis theo cách mà cô đã hi vọng nó sẽ giúp hay không, nhưng mà cậu thấy nó thả lõng đến bất ngờ. Dù sao thì giành thời gian quý giá với bạn bè là thứ mà người bình thường đáng lẽ nên tận hưởng.

Nhưng mà...cậu chưa từng có cơ hội để làm bình thường. Sunny chưa từng thật sự phù hợp với bất cứ nhóm nào ở ngoại ô. Cậu đã luôn tồn tại ở ngoài rìa trước khi bị đuổi ra khỏi chúng, như thể có gì đó về cậu gây ra một sự phản đối trong tiềm thức.

Cậu thật sự không biết có gì đã thay đổi. Có lẽ đó là những người mà cậu đang ở cùng, hoặc có lẽ đó là tình huống mà đã mang họ lại với nhau. Khả năng cao là, chính bản thân Sunny đã thay đổi. Dù sao đi nữa, lần đầu tiên trong đời, cậu cảm thấy an toàn và tự tin về địa vị của mình. Cậu cảm giác như thể cậu thật sự thuộc về nhóm người này.

Đương nhiên điều đó không có nghĩa là họ dính vào nhau không thôi. Thật ra thì những thành viên của tổ đội có rất nhiều sự khác biệt và có những mâu thuẫn ngầm mà có tiềm năng đẩy họ rời xa nhau. Kể cả cách gọi đó cũng không hoàn toàn chính xác...đến lúc này, thì họ không thật sự là những thành viên của một tổ đội đàng hoàng nữa.

Kể cả nếu như cả năm người chọn theo đuổi cùng mục tiêu cùng nhau - rất là không khả năng - những Bậc Thầy rất hiếm khi làm việc trong nhóm. Họ quá hiếm và quá mạnh mẽ để có thể có sắp xếp như vậy. Đa số những người Vượt Bậc hành động đơn độc, chỉ tập trung cùng nhau để đối mặt những mối đe dọa đặc biệt khủng khiếp.

Nhưng đó là không sao. Vì những mối quan hệ trưởng thành là vậy. Sunny và bạn cậu không cần ở cạnh nhay mỗi phút để gìn giữ mối quan hệ. Nó sâu lắng và tôi luyện đủ để mạnh mẽ kể cả nếu một trong số họ đi con đường riêng biệt kể từ bây giờ.

Dù vậy...viễn cảnh tách ra vẫn khiến Sunny cảm thấy bùi ngùi. Nếu được thì đương nhiên cậu sẽ chọn cả năm người họ ở cùng nhau, theo cách nào đó. Nhưng mà, tương lai là quá mơ hồ. Đến ngày vũ hội định mệnh kia, khó để nói cuộc đời họ sẽ đi về hướng nào.

Đó là tại sao khoảnh khắc hiếm có này là rất quý giá.

Ném toàn bộ ý nghĩ nghiêm trọng ra khỏi tâm trí, Sunny thư giãn và cố tận hưởng nó hết sức có thể.

Ai biết được đến khi nào họ mới có cơ hội như này để tận hưởng một đêm yên bình cùng nhau...nếu có.

Thép một lần nữa vang lên trên thép trong phòng tập dưới lòng đất.

Ừ thì...hợp kim chạm hợp kim, nếu phải nói chính xác.

Lần này, Sunny không còn phải hứng chịu đợt tấn công của Ngôi Sao Thay Đổi nữa. Cô gái thon thả thật ra đang ngồi trên cái buồng ngủ đã ngừng hoạt động với mắt nhắm lại, thiền trong lúc điều khiển tinh túy dâng trào trong cơ thể.

Thay vì vậy, Sunny vẫn đang chú tâm phòng ngự, nhưng mà những đòn tấn công nghiệp dư kia lại được tung ra bởi Rain.

'Quả là thay đổi đáng mừng...'

Cô gái tuổi teen đang cố gắng hết sức để công phá phòng ngự của cậu, nhưng kể cả khi Sunny đã giảm xuống đáng kể tốc độ và sức mạnh, những nỗ lực của cô vẫn đơn giản là không đủ. Bất chấp sự chăm chỉ, tài năng vượt trội, và sự tiến bộ nhanh chóng mà cô bé đã có, Rain vẫn như một quyển sách mở trước mặt cậu.

Đương nhiên, cậu không trông chờ nhiều hơn từ một vị thành niên bình thường. Dù vậy...màn trình diễn hôm nay của cô bé còn kém rất nhiều mới có thể xem là xuất sắc.

Sunny cau mày.

"Tập trung! Em đang phân tâm!"

Rain nghiến răng và cố gắng, nhưng mà tâm trí cô bé rõ ràng ở nơi khác. Vài phút sau đó, cậu bắt buộc phải ra lệnh cho cô ngừng lại và không hài lòng nhìn chăm chú người đệ tử của mình.

"Em có chịu nghiêm túc hay không đây? Hôm nay em bị sao vậy?"

Sunny biết bản thân đã gặp may với người học trò này. Không như đa số những người cùng tuổi, Rain chưa từng cho cậu vấn đề gì về độ chăm chỉ và động lực. Chỉ tự nhiên khi cô rốt cuộc cũng sẽ cố lười biếng...nhưng mà cậu đã quen với việc em gái mình dùng hết sức trong những buổi học. Bây giờ, bất cứ gì không phải xuất sắc là không được!

Rain hít thở khó nhọc, rồi ném một ánh mắt lén lút về phía hốc tường mà có buồng ngủ và buồng Mộng Cảnh. Má cô bé hơi đỏ lên.

"Xin lỗi...em chỉ...em không thể! Tiểu Thư Ngôi Sao Thay Đổi ở đây!"

Sunny cau mày.

"Cô ta có liên quan gì?"

Cô bé tuổi teen xấu hổ nhìn cậu rồi nói khẽ giọng:

"Anh không hiểu...chị ấy đang nhìn..."

Sunny chớp mắt vài lần và bối rối nhìn cô.

"Cô ta đang nhắm mắt! Và tiện thể...em không thể chiến đấu đàng hoàng vì có người quan sát? Em đùa chắc? Em nghĩ những trận chiến đều xảy ra ở nơi riêng tư hay sao?"

Rain lắc đầu.

"Đây không phải là người nào đó! Đây là Ngôi Sao Thay Đổi! Chị ấy...chị ấy...anh biết đó! Nổi tiếng!"

Sunny gãi giã sau đầu.

"Anh cũng nổi tiếng vậy. Nhưng nhìn Nephis kìa. Cô ta hóa ra là fan số một của anh đó...dù vậy, cô ấy vẫn chăm chỉ rèn luyện, không để thứ gì phân tán bản thân cả. Cô ấy không hề bị ảnh hưởng khi gặp thần tượng chút nào cả!'

Cô bé lại lắc đầu.

"Khác! Em biết anh là nổi tiếng. Em cũng đã quen với việc thấy Effie và Tiểu Thư Cassia. Thậm chí...thậm chí Night. Nhưng mà Tiểu Thư Nephis là trình độ khác hoàn toàn. Chị ấy không chỉ là người nổi tiếng...chị ấy thật sự quan trọng! Chị ấy là một trong những người...những người nhất!"

Sunny lườm em gái mình.

'Thật sự quan trọng? Ây da.'

Cậu thở dài, hạ cây gậy hợp kim và triệu hồi Suối Vô Tận.

"Chắc chúng ta phải học thứ khác cho hôm nay."

Sunny đặt tay lên vai Rain và chỉ về phía Nephis.

"Em là một đứa trẻ thông minh, Rain. Bố em làm việc cho chính phủ. Em nên có khả năng phân biệt sự thật và tuyên truyền. Chắc rồi, Neph là một cá thể phi thường, và cô ấy đã đạt đến những thứ rất khó tin. Nhưng cô ấy vẫn chỉ là con người. Toàn bộ những thứ mà đang khiến tâm trí em mù mờ chỉ là ảo ảnh mà những con người khác đã tạo ra để đẩy một cốt truyện truyền cảm hứng xuống cổ họng công chúng. Em không thể dễ bị gạt như vậy và tin tưởng những thứ không có thật."

Cô bé yên lặng một lúc, rồi cau mày.

"Nhưng mà...những thứ này là thật. Cho dù chúng có thật hay không, người ta tin tưởng chúng. Nên chúng là thật."