Chương 26: Ngôi Sao Thay Đổi

Chương 26: Ngôi Sao Thay Đổi

Sunny chắc chắn rằng cái bóng của mình phải hữu dụng hơn là một kẻ theo đuôi yên lặng. Dù sao thì Ma Pháp đã nói nó sẽ là một trợ giúp đáng giá. Giờ thì đến lượt cậu phải tìm hiểu chính xác cách mà Điều Khiển Bóng có thể giúp đỡ mình.

Cũng như nhiều việc khác liên quan đến Phân Loại, có một sự thấu hiểu sẵn có được ẩn giấu bên trong tiềm thức của cậu. Sự hiểu biết này có thể là được chính Ma Pháp ban cho, nhưng cũng có thể nó là bẩm sinh của mỗi người Thức Tỉnh. Sunny chỉ việc tìm kiếm hiểu biết trong tiềm thức đó và học cách tận dụng nó.

Một lần nữa, cậu tập trung giác quan cảm nhận cơ thể và tinh thần của bản thân, rồi ra lệnh cho cái bóng làm vài động tác đơn giản. Với từng động tác, cậu trở nên quen thuộc hơn với cảm giác điều khiển nó.

Không lâu sau, nó đã tự nhiên như là hô hấp hay đi lại. Cái bóng trở thành một phần cơ thể.

Hài lòng với kết quả ban đầu, Sunny cẩn thận đưa ra một lệnh mới. Không đắn đo, cái bóng tách ra khỏi bàn chân cậu, đi về phía bên kia phòng rồi quay lại, nhìn về phía cậu với sự yên lặng có vẻ trêu chọc.

Sunny đứng đó mà không có bóng.

'Không khoa học chút nào.' Cậu mỉm cười hứng thú.

Dù sao thì khi Ma Pháp xuất hiện, khoa học đã phải chấp nhận không phải thứ gì nó cũng có thể giải thích.

Trong lúc cái bóng bước đi, cậu cảm thây một sự phân tách kì lạ trong tâm trí. Giống như cảm nhận của cậu đã bị tách thành hai luồng riêng biệt. Một là thân thể, còn lại là cái bóng.

Cố thử thêm, cậu đã có thể chuyển tập trung sang nguồn thứ hai. Ngay lập tức, ánh mắt cậu mờ đi.

"Woa!" Sunny bất ngờ thốt lên.

"Woa!" Bên kia căn phòng cái bóng nghe được tiếng kêu đó.

Sunny chớp mắt. Trong đầu cậu, có hai hình ảnh cùng tồn tại. Một là cánh cửa phòng, với một cái bóng hờ hững đứng trước đó. Hai là một người trẻ tuổi với làn da tái nhợt đang ngồi trên ghế, mắt mở to vì bối rối.

'Đó là mình.'

Cậu giơ tay và vẫy nó giữa không trung. Cùng lúc, người trẻ tuổi kia cũng làm y hệt.

'Mình có thể quan sát thế giới thông qua cái bóng?'

Cậu ngồi một lúc, suy nghĩ. Một kĩ năng như vậy có thể mở ra rất nhiều khả năng. Với thuộc tính [Con Bóng Tối] cho phép cậu nhìn rõ và đi lại không tiếng động trong bóng đêm và kĩ năng [Điều Khiển Bóng] cho phép cậu cử cái bóng như một kẻ tiên phong để thám thính, cậu gần như là một điệp viên hoàn mỹ.

Một điệp viên với khả năng thu thập thông tin với khả năng nguy hiểm được giảm xuống thấp nhất có thể. Một vị trí rất phù hợp với sở thích của Sunny.

Đương nhiên, một gián điệp cũng phải có khả năng tung đòn kết liễu từ màn đêm. Với thông tin thu thập từ trước, họ là những kẻ phục kích điêu luyện. Một đòn tấn công bất ngờ, đến từ một người biết trước điểm yếu của đối thủ. Chuẩn xác và trí mạng.

Nhưng mỗi đợt chạm trán trực tiếp đồng nghĩa với tự đặt mình vào nguy hiểm, nên Sunny không muốn trở thành một sát thủ. Dù sao thì Phân Loại của cậu vẫn thiếu sót về mặt tăng cường khả năng chiến đấu.

'Thử không?'

Cậu nhìn về cái bóng và ra lệnh. Thở dài bất đắc dĩ, cái bóng cúi xuống và nhanh nhẹn luồn dưới khe cửa.

Ngay lập tức, cậu có thể nhìn thấy căn phòng lẫn lối đi bên ngoài. Sunny nhắm mắt để tập trung vào hình ảnh mà cái bóng nhìn thấy.

Di chuyển kín đáo từ một cái bóng này đến cái bóng nọ, nó lướt xuống lối đi. Với toan tính và cân nhắc cẩn thận, tên do thám này của cậu gần như là vô hình. Sunny lướt qua vài Người Ngủ và nghe họ đối thoại. Không nghe thấy gì thú vị, cậu lại tiếp tục tiến về phía trước.

Cuối cùng cái bóng dừng lại ở một cái góc. Bên trái là thang máy, bên phải - hướng đi về kí túc xá nữ.

Đủ loại hình ảnh mang tính khiêu khích hiện lên trong đầu Sunny.

"Ôi chu choa!' mặt cậu đỏ lên.

Đúng vậy, với kĩ năng như này, rất dễ để rơi vào con đường đồi bại! Nhưng không, không! Cậu không thể làm vậy! Cũng không phải vì đạo đức...

Chỉ là, với danh tiếng dê xồm của mình, khả năng có ai hỏi cậu đã từng làm việc đồi trụy gì chưa là không hề thấp. Nên cậu cần khả năng trả lời thật là "không".

'Vì vậy... mình không nên. Đúng không?'

Đúng không?

'Đương nhiên là đúng rồi! Đừng có suy nghĩ nữa!'

Bên trong phòng mình, Sunny thở dài tiếc nuối. Rồi cậu điều khiển do thám của mình núp trong bóng một Người Ngủ và đi theo hắn vào trong thang máy.

Một lúc sau, bóng của Sunny đang núp trong góc một căn phòng luyện võ rộng lớn. Cậu đang quan sát những Người Ngủ đang thực hiện các động tác cơ bản của lớp chiến đấu này.

Hôm nay lớp học chủ yếu chỉ để kiểm tra trình độ và khả năng của mọi người. Sau đó, họ sẽ được phân thành từng nhóm dựa trên cấp độ, như là tập sự, cao cấp, và chuyên gia, cũng như theo vũ khí họ chọn. Một số sẽ được cử người dạy kèm và ghép thành một cặp.

Hiện tại, những Người Ngủ đang thay phiên tung đòn tấn công mạnh nhất của bản thân về phía một cái đĩa to gắn trên một cỗ máy đo lường đặc biệt. Sau mỗi cú đánh, cái máy hiện lên một con số thể hiện sức mạnh vật lý của họ.

Theo lý thuyết, một cỗ máy như vậy không khó để tạo ra. Nhưng mà, nếu cân nhắc đến việc rất nhiều Người Ngủ với Phân Loại chiến đấu, được cường hóa thể chất theo nhiều cách, cỗ máy này quả là kì công về mặt thiết kế và độ bền bỉ.

Những kĩ thuật và huấn luyện cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả của họ.

Đa số đạt được điểm ở khoảng mười đến mười bốn. Đó được xem là thành tích tốt, chỉ những người thể chất tốt mới đạt được. Nhưng mà rất nhiều Người Ngủ, rõ ràng là những người đã được Ma Pháp cho Phân Loại tăng cường thể chất, có thể đạt đến mười lăm, thậm chí mười sáu điểm.

'Mình chắc chỉ được mười hay mười một điểm,' Sunny suy nghĩ, hơi thấy chán.

Rồi cậu ngước lên, nhìn thấy đến lượt Nephis, Người Ngủ được đánh giá cao nhất trong số họ, chuẩn bị đánh.

Cô gái thon thả bước về phía cái máy, và không thèm chuẩn bị gì nhiều, tung ra một đòn tấn công nhanh gọn, nặng nề. Sunny không hiểu biết về võ thuật cho lắm, nhưng người ngoài nghề như cậu cũng cảm thấy động tác của cô không tí thừa thãi và tốc độ của đòn tấn công quá đáng nể.

'Cô ta đã trải qua rất nhiều huấn luyện.'

Nephis ngày càng khiến cậu tò mò. Gốc gác của cô là gì đây?

Sau khi ngừng một lát, cỗ máy đưa ra kết quả: mười sáu. Sunny hơi thất vọng.

'Không ấn tượng lắm. Mình trông đợi nhiều hơn từ cô ta.'

Dù sao thì đây cũng là một người với một cái Tên Thật!

Sau đó, chỉ còn lại Caster. Lần này, Sunny còn không nhìn thấy cú đấm bay ra - quá nhanh. Cỗ máy run rẩy và mất thêm một chút để tính toán. Cuối cùng, hai con số hiện lên.

Hai mươi mốt.

Mọi người kinh ngạc, há hốc trước kết quả đó. Không ít ánh mắt ngưỡng mộ bắn về phía Caster, còn hắn ta thì chỉ đơn giản cúi người và lui lại một bước. Giáo viên Rock mỉm cười.

"Không tồi. Giờ thì, chúng ta sẽ chuyển sang đấu tập và đánh giá trình độ chung của mọi người. Tôi cần hai người xung phong."

Nephis là người đầu tiên tiến về phía trước và đi thẳng về phía giữa sân đấu. Vài giây sau, một Người Ngủ cơ bắp, cao to theo sau và đối mặt cô.

"Luật lệ đơn giản. Khiến lưng đối thủ chạm đât hoặc ném họ ra khỏi vòng. Dùng bất cử khả năng và kĩ xảo cảm thấy thích hợp."

'Ồ, sắp có thứ để xem!'

Quan sát họ chiến đấu không chỉ mang tính giải trí, nhưng cũng sẽ giúp Sunny biết thêm khả năng của mỗi người. Tại bên trong phòng, Sunny nghiêng người về phía trước và chống tay lên cằm.

'Lên đê Nephis!'

Gã cao to tấn công không lãng phí thời gian. Cơ bắp hắn ta căng lên, hăm dọa muốn xé lớp vải của bộ áo tập màu trắng. Hắn ta xông lên như một ngọn núi không thể cản được, tung ra một cú đá bay người hiểm hóc.

... Một giây sau, hắn ta nằm trên sàn với vẻ mặt ngu người. Nephis còn không rời khỏi thế đứng vốn có.

Thầy Rock vui vẻ nhìn cô và mỉm cười.

"Tiếp theo."

Việc tiếp theo có thể xem như thảm sát. Từng trận một, Nephis đều dễ dàng đánh bại tất cả những thí sinh trong võ trường. Trông cô không phải nhanh và mạnh hơn họ, nhưng bất cứ ai tiến vào sàn đấu đều không thể tránh khỏi kết cục nằm trên sàn nhìn lên ánh đèn.

Sunny càng xem càng hứng thú. Nhưng mà, đến một lúc, đến cậu cũng cảm thấy khó chịu.

Những động tác của Nephis chuẩn xác, từ tốn như một cỗ máy chiến đấu. Kĩ thuật duyên dáng, gọn gàng và tàn nhẫn. Không cần biết đối thủ ra đòn gì, cô vẫn có thể dự đoán từ trước hoặc là phản xạ ngay tức thì, rồi làm nó chệch hướng, chuyển ngược về phía kẻ ra đòn, dùng ít sức nhất có thể.

Cho dù đối thủ có là nghèo, giàu hay thậm chí là một Truyền Nhân. Mỗi người đều bị xử chỉ trong vài giây.

Hơn nữa, toàn bộ quá trình, biểu hiện bình tĩnh của cô vẫn không thay đổi dù chỉ một lần. Giống như Nephis được làm bằng kim loại vậy.

'Cô...cô ta có còn là người không vậy?' Sunny suy nghĩ, tự dưng cảm thấy sợ sệt.

Cậu phải làm gì nếu như Ngôi Sao Thay Đổi trở thành kẻ địch?

Biện pháp tốt nhất là bỏ chạy. Hoặc tốt hơn nữa, là đừng bao giờ chọc giận cô ta. Dù sao thì mặt trời cũng là một ngôi sao, và những cái bóng thì không bao giờ dám trêu chọc ánh mặt trời.

Cuối cùng, chỉ còn lại Caster. Nhưng mà, hắn ta không có phản ứng gì khi nhìn thấy thất bại thảm hại của những Người Ngủ khác. Với một nụ cười mềm mại, người trẻ tuổi bước lên sân đấu.

Caster và Nephis nhìn đối thủ. Ánh mắt họ khóa lại với nhau vài giây, rồi Caster khom người.

"Tiểu Thư Nephis. Cho phép tôi xin lỗi trước."

'Hắn định làm gì...'

...Khoảnh khắc sau, Sunny mở to mắt vì kinh ngạc.