Chương 1104: Kháng Biện Viên
Sunny đã dựa vào Chỉ Huy Quân Đội để giữ cậu sống sót được nửa năm rồi, nhưng kì lạ là, cậu lại chưa từng thật sự đến trụ sở của Quân Đội Sơ Tán.
Công bằng mà nói, Chỉ Huy Quân Đội không có vị trí nhất định. Nó tỏa ra khắp nhiều thủ đô công hãm, cứ điểm, và thậm chí là lục địa, toàn bộ đều được liên kết bởi một hệ thống vừa dùng công nghệ vừa dùng những Kĩ Năng Phân Loại của những sĩ quan Thức Tỉnh. Đa số những nhân viên là ở ngay Nam Cực này - như là những thành viên của bộ phận mà Kim hiện đang làm việc trong - nhưng mà không phải toàn bộ.
Nói là như vậy, nhưng pháo đài dưới mặt đất bên dười tòa nhà mà họ đang ở có vẻ như là thứ gần nhất để có thể xem là trái tim của Chỉ Huy Quân Đội. Nó bận rộn như một tổ ong, với vô số người - cả bình thường lẫn Thức Tỉnh - vội vàng nhanh chóng hoàn thành những công việc không hồi kết của họ cho kịp thời.
Công việc của họ có vẻ không thảm khốc như là những thứ mà binh lính ở tiền tuyến trải qua, nhưng mà cũng quan trọng không kém gì. Không có sự hỗ trợ và quản lý hiệu quả, kịp thời, chiến dịch sơ tán đã kết thúc trong thảm họa đẫm máu. Từ việc cập nhật tình trạng của những khu vực theo mức độ mạnh yếu của Kêu Gọi, đến soạn những dữ liệu về vô số vam và dẫn dắt hướng di chuyển của binh lính, Chỉ Huy Quân Đội là bộ não. Không có não, cơ thể sẽ hoàn toàn vô dụng.
...Đâu đó ở đây, cũng có một văn phòng nơi những điểm cống hiến được quyết định trao ra. Trong bất cứ trường hợp nào khác, Sunny đã cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng hiện tại, cậu đang hoàn toàn tập trung vào một thứ khác.
Mắt cậu dán chặt vào tên trung niên ảm đạm đang đi đằng sau Bậc Thầy Muôn Thú và Seishan, ra vẻ hoàn toàn không đáng chú ý đến. Hoặc ít nhất là không đáng chú ý hết cỡ đối với một Bậc Thầy.
Chỉ Huy Quân Đội quả thật là vô cùng quan trọng đối với trận chiến này. Nó cũng là một kho báu về thông tin.
Sẽ rất đáng tiếc nếu có một kẻ tâm thần nào đó tự do ở ngay tim nó.
'Nhưng mình có thể làm gì chứ?'
Sunny có lẽ biết Mordret là ai và hắn có khả năng làm gì, nhưng về mặt ngăn cản Hoàng Tử Không Gì Cả...thì có rất ít thứ cậu có thể làm.
Và như vậy đúng là vừa khiến người ta bất an vừa khiến người ta phi thường khó chịu.
May mắn là, Sunny không phải chịu sự bực bội đó một mình. Morgan và Madoc đôi lúc cũng ném vài ánh mắt về phía Bậc Thầy không bắt mắt kia, ánh mắt họ lạnh lẽo và sắc bén. Thủy Triều Bầu Trời cũng có biểu hiện phức tạp trên gương mặt thường khắc kỷ của cô.
Chỉ có Nephis là có vẻ không bận tâm...và tại sao cô phải bận tâm chứ? Trong năm người họ, cô là người duy nhất chưa từng gặp Hoàng Tử Không Gì Cả.
Nhưng mà cô sẽ sớm học được nên dè chừng hắn ta mà thôi.
'...Có lẽ vậy.'
Nói thật thì, mục tiêu của họ là rất gần gũi. Không thể nói trước được Ngôi Sao Thay Đổi sẽ làm gì nếu cô gặp mặt Mordret.
Thật ra thì, Sunny cũng vậy. Bất chấp sự dè chừng và thù hằn của cậu, Hoàng Tử Không Gì Cả không hẳn là một kẻ địch. Chỉ là Sunny biết Mordret có thể tàn nhẫn phi nhân loại và độc ác sôi máu đến dường nào, nếu việc đó là phù hợp với mục tiêu của hắn.
Và cậu cũng biết sự khôn ngoan của hắn.
Đó là tại sao Sunny không thể bình tĩnh trước viễn cảnh một kẻ như vậy làm loạn ở Nam Cực.
Mordret có quan tâm bao nhiêu người vô tội sẽ cháy trong đám lửa mà hắn đốt lên để trả thù?
Chắc chắn là không.
'...Nhưng mình có thể làm gì chứ?'
Câu hỏi kia quay trở lại, gặm nhấm lấy Sunny. Thật ra thì, có nhiều thứ cậu có thể làm...chỉ là không việc gì mà không kết thúc với việc cậu bị giết ngay tại chỗ bởi Theo Gót Đổ Nát hay Bậc Thầy Muôn Thú. Thậm chí, cậu có thể sớm khiến trận chiến trực diện giữa Song và Valor xảy ra ngay đây trong trụ sở quân đội...
'Đầu tiên, bình tĩnh lại. Mày thậm chí không biết đó thật sự là Mordret. Tên kia có thể thật sự chỉ là một Bậc Thầy ngẫu nhiên nào đó mà những sứ giả của Song đã lựa chọn mang theo vì nguyên nhân không rõ.'
Sunny có thể nhìn thấy hồn tâm của nhân loại và Sinh Vật Ác Mộng, nhưng mà khả năng đó là vô dụng trước Hoàng Tử Không Gì Cả. Khi Mordret chiếm lấy một cơ thể, hắn ta cũng chiếm lấy linh hồn, hoặc ít nhất là đủ để bắt chước diện mạo của nó.
'Đúng vậy. Mình không nên vội vã kết luận. Chờ đợi vào lúc này, quan sát, sau đó mới hành động.'
Thánh Cor dẫn họ đến một căn phòng lớn mà lấp đầy với đủ loại thiết bị thể hiện thông tin, đa phần được cập nhật theo thời gian thực. Sunny tò mò nhìn tấm bản đồ to của Đông Nam Cực, với vô số kí hiệu thể hiện những đám Sinh Vật Ác Mộng di chuyển qua nó theo cách mà có vẻ hỗn loạn.
Cũng có vô số những vết tĩnh điện mà thể hiện những vị trí của Cổng Ác Mộng. Cậu hơi tái đi, đột nhiên đứng trước sự nhắc nhở rõ ràng về số lượng kinh khủng của chúng.
Những vết đánh dấu đó rải rác khắp bản đồ như là mụt nhọt, như thể lục địa đang dần bị nuốt chửng từ bên trong bởi một căn bệnh chết người. Có một số lượng đáng kinh ngạc ở nơi hoang dã, nhưng mà mật độ thì tăng lên theo cấp số mũ ở những khu vực gần các thủ đô công hãm.
Những kí hiệu di chuyển cũng đều tập trung về phía những nơi ở của nhân loại. Con đường mà đám Sinh Vật Ác Mộng đi ban đầu có vẻ là không mục đích, nhưng nếu nhìn bức hình to hơn này, thì rõ ràng đến đau đớn là toàn bộ chúng đều đang chậm rãi tiếp cận hai mươi bảy thành phố.
Trông nó như một cơn sạt lở không thể thoát khỏi của tử vong và tuyệt vọng. Một vòng xích tử vong và hủy diệt ác mộng mà quấn quanh cổ Nam Cực, bề mặt lạnh giá của nó trở nên chặt hơn theo từng ngày.
Đó là thứ mà Quân Đội Sơ Tán đang đối mặt.
Cảm giác cơn lạnh len lỏi đến sống lưng mình, Sunny ngừng vài giây, rồi liếc nhìn những kẻ đang đi trước mặt mình. Mắt cậu trở nên tăm tối hơn, và những cái bóng ở những góc phòng chiến lược cũng trở nên sâu đậm hơn.
'...Không thể tha thứ.'
Tay cậu đã biến thành nắm đấm nếu không phải nhờ những nỗ lực ra vẻ bình tĩnh.
Nhưng tim cậu thì u ám và nặng nề.
'Không thể tha thứ.'
Kể cả khi biết chuyện đang xảy ra ở Nam Cực, đám người mạnh mẽ này lại đến đây để khiến mọi thứ tệ hơn nữa. Sunny suy nghĩ lại những gì Theo Gót Đổ Nát về sự nhân từ khi so sánh của những Đại Gia Tộc, cố nhớ lại chút vụn vặt có ý nghĩa mà cậu tìm thấy trong những lời nói đó.
Nhưng cho dù có cố đến mấy, cậu vẫn không thể.
...Theo một cách, nó không khác gì ngoại ô. Cả thế giới là như vậy. Không ai quan tâm nếu người ta sống hay chết ở ngoại ô, và những người có năng lực giúp họ đều lựa chọn không làm gì cả, hoặc ít nhất là làm ít nhất có thể.
Trong cũng cách, những kẻ nắm giữ quyền lực thật sự đang nhàn nhã không làm gì để cứu dân số ở Nam Cực. Chuỗi Ác Mộng đã xảy ra ở Góc Nam, nhưng mà lần kế tiếp, nó có lẽ sẽ xảy ra ở nơi khác. Rồi lúc đó, chúng cũng sẽ duy trì sự hờ hững này.
Với những kẻ sống ở ngoại ô, những công dân có vẻ như những người sống trông một thiên đường ở xa xăm. Nhưng với những đại gia tộc, những công dân đó không khác gì đám chuột cống đến từ ngoại ô.
Đương nhiên, người ta có thể phản đối và tranh luận từ phía bên kia. Chính phủ không phải chủ ý độc ác, và sự đối xử với những người ở ngoại ô là sinh ra từ cần thiết. Ngoại ô tồn tại vì hành tinh không thể duy trì cả dân số trên thế giới này...phải có ai đó bị hi sinh để đảm bảo những kẻ còn lại sống sót. Nếu không thì, sẽ không có đủ tài nguyên để cứu ai cả.
Và cũng không phải những linh hồn không may ở ngoại ô là hoàn toàn bị ruồng bỏ...liên tục có cung cấp kem tổng hợp rẻ tiền, có những việc làm, có điện, có thể tìm đến những loại giải trí, và nhiều hơn nữa. Người ta không bị bỏ mặc cho chết...họ ít nhất có biện pháp để sinh tồn, cho dù chỉ là vừa đủ. Chỉ là cuộc sống của họ cơ bản là chắc chắn ngắn ngủi và khó khăn đến cay đắng.
Theo cùng cách, những đại gia tộc cũng không hoàn toàn là vô tâm. Chỉ là những kế hoạch của họ cho nhân loại là nhắm về phía thế giới Mộng Ảo, chứ không phải thức tỉnh. Kể cả vậy, họ đã làm ra một chút xíu nỗ lực.
Họ đã cử ra Thủy Triều Bầu Trời và Nanh Thảm Khốc...Nhà Đêm có lẽ không tham gia và chiến dịch trên cạn, nhưng mà họ đã cung cấp đủ Thánh và những Người Đi Đêm để dẫn dắt những hạm đội đến và đi từ Nam Cực.
Nhưng dù như vậy...Sunny vẫn không thể tha thứ cho chúng. Cậu không muốn. Toàn bộ đều là một đống cứt cả mà thôi, theo ý cậu.
Cậu có lẽ có thể tìm thấy cách để biện hộ cho đám đại gia tộc nếu duy trì sự thờ ơ là toàn bộ thứ chúng đã làm, nhưng mà chúng không ngừng lại ở đó.
Valor và Song không chỉ từ bỏ Nam Cực cho Chuỗi Ác Mộng, chúng thậm chí có kế hoạch dùng nó làm chiến trường tư nhân và đánh chém lẫn nhau trong lúc vô số người đau khổ và chết đi quanh chúng.
Điều đó, cậu không thể tha thứ.
...Sunny liếc nhìn lưng tên trung niêm ảm đạm kia và hơi mỉm cười.
'Mày muốn tàn sát toàn bộ gia tộc Valor? Tuyệt vời. Tàn sát chúng cho tốt.'
Rồi, cậu nhìn Nephis.
'Cô muốn hủy diệt toàn bộ bọn họ? Còn tốt hơn nữa. Tôi sẽ cổ vũ cô.'
Sunny không phải người dễ tha thứ. Thật ra, cậu khá là thù dai.
'Để xem trận chiến tranh nhỏ bé của mấy người như thế nào...'