Chương 1086: Chia Sẻ Đau Đớn
Có tiếng động từ bên trong lều, và Kai xuất hiện từ nó, nhìn vẫn đẹp trai và chói lòa như bao giờ. Không...thậm chí càng hơn nữa.
Gương mặt Sunny hơi ảm đạm. Bạn cậu sau khi trở thành Bậc Thầy đã đến mức độ hấp dẫn gần như phạm luật, mê hoặc đa số những người thường chỉ bằng cách xuất hiện trước mặt họ, nhưng Sunny đã nghĩ rằng vài tháng trong bùn đất của Nam Cực sẽ chùi một chút sự hào nhoáng đó đi mất.
Nhưng mà, cậu đã nhầm lẫn to lớn.
Nếu có gì thì Kai đã chỉ càng trở nên thu hút hơn nữa. Cái duyên tự nhiên của hắn đã có thêm một chút sự quả cảm từ tốn của một người lính, trở nên nhẹ nhàng hơn, nhưng mà cũng bắt giữ hơn. Đôi mắt xanh lá của hắn vẫn có từ lực như bao giờ, nhưng mà bây giờ, có một độ sâu yên lặng, gần như u sầu trong chúng mà khiến người ta có một khát vọng sâu sắc muốn an ủi chàng trai này. Đôi mắt đó đơn giản là quá cuốn hút.
Kai mỉm cười, khiến cả ba người họ - Sunny, Effie, và Jet - nín thở một giây.
"Sunny! Bậc Thầy Jet. Thật mừng vì được gặp hai người."
Ngay cả giọng nói của hắn cũng du dương dễ chịu.
'Cái tên khốn này...'
Sunny thậm chí không giận dữ với vẻ đẹp choáng váng của bạn cậu. Thứ khiến cậu thật sự đau lòng là thứ mà Kai đang mặc.
Tên cung thủ đang mặc một bộ giáp ngà xinh đẹp mà có vẻ như được làm từ những thứ vảy không thể phá vỡ, với vài mảnh đồng bóng loáng chèn vào đây đó phản chiếu ánh sáng mặt trời. Nó được buộc ở eo bởi một thăt lưng màu nâu sẫm, nhấn mạnh màu tóc nâu vàng của hắn.
Bộ giáp được làm từ vảy rồng, và là Ký Ức Vượt Giới Hạn mà Kai đã nhận được sau khi giết Rồng Ngà Sevirax.
Cả Effie lẫn Kai đều nhận được một bộ giáp Vượt Giới Hạn trong Ác Mộng Thứ Hai.
...Sunny cũng từng có một bộ giáp như vậy, thứ cậu có được từ lúc giết Solvane lần đầu tiên. Nhưng mà đương nhiên, nó đã bị hủy diệt bởi Goliath.
Và giờ cậu là người duy nhất trong cả ba là không có một cái!
'Thật sự khiến mình điên tiết mà...'
Sunny nhăn nhó, nhưng rồi bị phân tâm khỏi sự tự tiếc thương cho bản thân bởi Jet, cô mỉm cười và vươn tay ra bắt tay.
"Vượt Bậc Giả Nightinale. Tôi không nghĩ mình đã có hân hạnh gặp cậu trước kia."
Quả thật, đây là lần đầu tiên hai người họ gặp nhau. Sunny ảm đạm liếc sang Kẻ Gặt Hồn.
'Ít nhất cô ta không phải một fan hâm mộ. Không như người nào đó mình biết...'
Dù vậy...Jet đâu có bắt tay với Effie. Tại sao vậy hả?
Bốn người họ nói chuyện một chút rồi đi về phía cái lều to hơn ở gần đó, đây là phòng chiến lược của quân đội nhỏ này.Trong lúc bước đi, Sunny thoáng nắm lấy vai Kai.
"Cậu sao rồi?"
Sau...sau việc cậu trải qua ở Falcon Scott, Sunny có một cách nhìn hơi khác đi về cung thủ duyên dáng, và thứ mà bạn cậu đã chia sẻ khi ở Thánh Địa của Noctis.
Lúc đó, cậu đã biết rằng Kai bị tổn thương nghiêm trọng bởi việc xảy ra ở Thành Phố Ngà, cả thể chất lẫn tinh thần. Hắn đã là một bách trưởng mà đã dẫn dắt binh lính vào trận chiến chống lại những kẻ sùng đạo của Solvane, chỉ để nhìn thấy những người lính của mình chết đi và biến mất trong ngọn lửa của con rồng...và rồi bản thân cậu cũng bị đám lửa đó khiến cho tàn tật.
Sunny đã cho rằng đau đớn từ việc bị đánh bại và trở nên tàn tật là thứ khiến bạn cậu ám ảnh nhất. Nhưng mà sau khi trải nghiệm gánh nặng...và quyền lợi...chỉ huy, và biết được cảm giác nhìn người của mình chết đi...
Bây giờ, cậu suy nghĩ khác hẳn.
Kai mỉm cười nhẹ nhàng.
"Mình vẫn ổn. Cảm ơn vì đã hỏi Sunny...nhưng mình thật sự ổn. Mình...cảm giác như đang ở đúng nơi."
Sunny gật đầu, cho rằng cậu hiểu được. Kai đã luôn có những quan niệm ngây thơ về đúng và sai, và một người tốt cần làm gì với năng lực mà mọi người Thức Tỉnh sở hữu. Với người như hắn ta, đến Nam Cực, có lẽ, là một việc làm rất chân thành.
Cậu liếc sang Effie. Nghĩ đến thì, nữ thợ săn vui vẻ này cũng đã mất rất nhiều người ở trong Ác Mộng. Cô đã nhìn những cô gái khác chết đi dưới những biện pháp rèn luyện tàn nhẫn của những Nữ Chiến Tranh, bất lực không thể cứu ai trong số họ.
Ngay cả Cassie cũng đã trải nghiệm sự bất lực và mất mác, với toàn bộ những nữ tư tế và những người ở Đền Thờ Đêm - bao gồm người chỉ dẫn trân quý của cô, Kẻ Phía Bắc - đều bị Mordret tàn sát.
Toàn bộ họ đều đã trải nghiệm nó.
...Nephis có cảm giác như vậy? Có lẽ không. Nhưng mà rồi, không ai biết cô đã trải qua những gì trong Ác Mộng Thứ Hai của mình. Ngôi Sao Thay Đổi kín miệng đến kì lạ về vụ việc cụ thể đó.
Họ tiến vào lều, đứng quanh một cái bàn gập mà có một máy chiếu lập thể nhỏ trên nó. Một bản đồ địa hình của khu vực được chiếu vào không trung, với vị trí của họ và vị trí cuối cùng của Rết Đầu Lâu được đánh dấu bằng màu đỏ.
Nhưng mà Sunny không để ý đến nó, vẫn còn chìm trong suy nghĩ của bản thân. Sau một lúc, cậu rũ bỏ chúng và tập trung vào cuộc nói chuyện.
Kai đang nói.
"...đơn giản là không có con đường khác. Sinh vật kia nhất định sẽ cố vượt qua con sông ở gần đó, vậy nên, đó là nơi chúng ta sẽ mai phục nó."
Jet lắc đầu.
"Cậu lầm rồi. Nó đủ to để vượt qua con sông ở bất cứ nơi nào. Đám thủ hạ của nó không hô hấp, nên chúng đơn giản có thể đi bộ dưới đáy sông và bò ra khỏi nước ở bờ bên kia. Dòng chảy là không hề đủ để thành trở ngại đối với chúng."
Cung thủ duyên dáng thở dài, rồi gật đầu.
"Đó là chính xác. Đó là tại sao tôi nói gần nơi đó, chứ sẽ không trực tiếp dùng con đường qua sông kia...địa hình sẽ đẩy Bạo Chúa đến khu vực chung chung này, nhưng mà chúng ta không biết chính xác nó sẽ tiến vào con sông ở đâu cả."
Sunny cau mày, đã cảm nhận được cuộc đối thoại này đang đi về phía nào.
"Vậy...kế hoạch là gì?"
Effie bật cười.
"Ừ thì, gì khác nữa? Vì không biết nó sẽ đi đâu, chúng ta chỉ phải đảm bảo nó sẽ đến đúng nơi chúng ta muốn nó đến."
Sunny thở dài chán chường.
"...Vậy thì, ai làm mồi nhử?"
Effie ngượng nghịu gãi gãi gáy.
"Ý tôi là...cậu không phải làm, nếu không muốn..."
Cậu yên lặng một giây, rồi khịt mũi.
Kai hơi mỉm cười.
"Nói thật thì ai trong chúng ta cũng được. Ồ...tôi xin lỗi, Bậc Thầy Jet, nhưng tôi e rằng mình không hoàn toàn quen thuộc với những khả năng của cô. Ý tôi muốn nói là Effie, Sunny và tôi đều có cách đảm bảo chúng tôi sẽ sống sót việc dẫn dụ sinh vật kia đến nơi mai phục. Nên, ai trong số ba người chúng tôi đều có thể đi cả."
Sunny chậm rãi lắc đầu.
"Không...tôi sẽ đi. Tôi phải cống hiến ở giai đoạn đầu của trận chiến này. Vì tôi có lẽ sẽ không giúp ích gì nhiều ở giai đoạn sau."
Là sự thật. Vì Sunny đã rất gần hình thành tâm thứ năm, xác suất là cậu sẽ vượt qua giới hạn đó ngay giữa trận chiến mãnh liệt. Nếu chuyện đó xảy ra, cậu sẽ phải chật vật chỉ để sống sót...còn về việc hữu dụng, cậu không chắc là bản thân sẽ có thể làm gì cả.