Chương 1087: Những Bậc Thầy Chiến Tranh
Con rết trắng bệch trườn bò qua khung cảnh hoang tàn, theo sau bởi quân đội sinh vật xương kinh tởm của nó. Cơ thể khổng lồ của nó tiến về trước, để lại sự hủy hoại sau lưng. Mặt đất bị xuyên thủng và xới lên bởi hàng ngàn cái chân sắc bén, những tảng đá cổ đại vỡ vụn, những dòng nước trong sạch bị váy bẩn thành những dòng độc tố.
Nhanh chóng, một dòng sông rộng xuất hiện ở phía xa. Con bạo chúa ghê gớm không hề chậm lại, tiếp tục bước tiến hủy hoại của nó. Nhưng rồi...
Con rết quái vật chậm lại.
Cái đầu ghê gớm của nó xoay đi, nâng lên cao hơn trên không. Cái mồm đáng sợ mở ra. Những nhánh cây chết mà là sừng của sinh vật hơi đung đưa trong gió.
Gió mang theo âm thanh kì lạ.
Tiếng sáo như ai oán từ xa.
Con rết chần chừ một giây, rồi đột nhiên đổi hướng, lao về phía nguồn gốc của âm thanh ở xa kia. Nó không có mắt, nhưng mà hốc mắt đen của vô số đầu lâu hình thành bộ vỏ có vẻ như tỏa ra một sự tà ác, hắc ám như chạm đến được.
Bạo Chúa Đồi Bại đuổi theo nguồn gốc của giai điệu đơn giản kia. Nhưng mà, kẻ chơi sáo thì lảng tránh như một bóng ma. Đôi lúc, sinh vật có vẻ đến gần người thổi sáo, nhưng mà hắn ta lại luôn có thể thoát khỏi vào giây cuối cùng. Nó chỉ tìm đến những cái bóng trống rỗng.
Nhưng mà, đến một lúc, cuộc rượt đuổi kết thúc.
Con rết xấu xí lúc này đã gần đến dòng sông. Trước mặt nó là một lối qua sông tự nhiên từ một hàng những tảng đá to lớn, chỉ có phần trên cùng của chúng là nhô ra khỏi mặt nước. Ở bờ sông đối diện, một nhân loại duy nhất đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá, thổi một cây sáo lục bảo kì lạ.
Đó là một chàng trai với làn da trắng nhợt, mái tóc đen, mặc một bộ tunic lụa đen đơn giản.
Sunny không hề để ý đến con rết đáng sợ kia mà tiếp tục thổi sáo. Ngón tay cậu di chuyển linh hoạt, nhưng mà giai điệu cậu tạo ra thì...khá thô ráp, nếu nói nhẹ đi nhất.
Cậu thở dài.
'Mình tưởng mình đã có tiến bộ...nhưng có lẽ là không...'
Trên bờ bên kia, con Bạo Chúa đứng hình trong một giây, rồi lao về phía trước. Sinh vật lao vào dòng sông, khiến những làn sóng to lớn dâng lên, và những binh lính của nó cũng theo sau. Vài sinh vật xương nặng nề nhảy qua những tảng đá, đa số thì đơn giản chìm vào nước lạnh sau lưng kẻ thống trị của chúng.
Sunny chờ một giây, rồi hủy đi Xương Ca Hát và nhìn về phía bầu trời. Mặt trời vẫn còn thấy được, nhưng vì nó đang gần đường chân trời, ánh sáng của nó là yếu hơn.
Trong lúc cậu quan sát, vài việc xảy ra cùng lúc.
Đầu tiên, một loạt những vụ nổ vang lên, phá hủy những tảng đá dắt qua sông. Một đài nước khổng lồ bị bắn lên không trung. Thứ hai, hàng trăm bóng người xuất hiện từ những mương rãnh được đào ở dốc bờ. Thứ ba, một đợt oanh tạc với những đầu đạn tungsten buông xuống đám sinh vật xương từ phía sau những ngọn đồi.
Đám sinh vật rùng mình, nhưng mà kháng cự những vũ khí chiến tranh bình thường kia. Nhưng mà tiến độ của chúng đã bị giảm lại.
Vô số mũi tên ma thuật và đủ loại ma pháp phóng ra buông xuống quân đội của Rết Đầu Lâu. Lần này, tổn thương là rõ ràng.
Một sinh vật to đùng mà vừa ngã vào sông nổ tung thành hàng trăm mảnh xương. Một con khác mất đi một chi. Một con khác nữa đột nhiên bị phủ bởi một lớp chất lỏng màu hổ phách mà ăn mòn xương, xuyên qua chúng như là axit...và nhiều, nhiều hơn nữa.
Nhưng mà đó chỉ là khởi đầu. Mặc dù đợt oanh tạc ban đầu này hủy diệt vài chục sinh vật đáng sợ, vẫn còn hàng trăm con nữa.
Và cũng còn bản thân con Bạo Chúa.
Một bóng người xinh đẹp mà có vẻ như được đúc từ thép xuất hiện trên dốc ngay trước mương, cầm một mũi giáo và một cái khiên tròn to. Giọng cô vang vọng ra khắp chiến trường, khiến trái tim những người lính đầy sự hăng hái, điên cuồng:
"Sói! Chuẩn bị! Chiến tranh!"
Sunny quay đầu và nhìn Effie, cảm giác máu mình sôi sục vì tiếng hét xung trận của cô. Lúc cậu làm vậy, một việc kì lạ xảy ra...cậu đột nhiên cảm thấy sức mạnh bùng nổ trong cơ thể mình. Như thể cậu đột nhiên hùng mạnh như một con dã thú hung tợn, bền bỉ như một bức tường đá hoa cương, và sắc bén như một lưỡi kiếm thép.
Và đó không chỉ là cảm giác. Sức mạnh, tốc độ, chịu đựng, bền bỉ quả thật tăng lên ấn tượng. Giống như cơ thể cậu vừa được tân trang hoàn toàn, trở nên phù hợp với chiến đấu hơn hẳn.
'Phi thường...'
Mỗi lần cậu đứng trước Kĩ Năng Vượt Bậc của Effie, Sunny không nhịn được mà trầm trồ. Với cậu, người mà đã tận hưởng sự cường hóa từ những cái bóng, cú tăng thể chất này là không quá rõ ràng. Nhưng mà với những người lính Thức Tỉnh, và đặc biệt là những người thường...nó chắc thật sự như là một sự ban phước.
Tuy nhiên, phần đáng sợ nhất, là Kĩ Năng này không có giới hạn về số lượng người mà nó có thể tăng cường. Bất kỳ ai nhìn thấy Effie và được cô xem là đồng minh sẽ nhận được lợi ích từ nó. Số lượng đó thậm chí không ảnh hưởng đến tốc độ tiêu thụ tinh túy của cô.
Khuyết điểm duy nhất, phải nói là khuyết điểm nhỏ, là những người lính phải duy trì tầm nhìn đến chỉ huy của họ để tận hưởng ân huệ sức mạnh này. Nhưng mà, cân nhắc đến việc Effie gần như luôn lựa chọn chiến đấu ở tiền tuyến, đó thường không phải là vấn đề.
Đúng như cậu đã dự đoán, ánh mắt những người lính thắp lên sự quyết tâm bừng cháy khi nghe thấy giọng nói của cô. Những người lính của đại đội cô đột nhiên ngẩng đầu và phát ra những tiếng hú sôi trào, như một bầy sói thật sự.
Và rồi, một giọng nói khác tham gia cùng họ...giọng này là vang vọng và rõ ràng, dễ dàng nhấn chìm mọi giọng khác.
Giọng của Kai.
Khi nghe thấy nó, tim Sunny đột nhiên rung chuyển. Ngay tức thì, toàn bộ những ý nghĩ không cần thiết bị xóa khỏi đầu cậu, chỉ để lại một khát vọng thuần khiết, rực lửa, không thể đánh ngã là phải chiến đấu.
Mặc dù sự thay đổi này là không phải vật chất, nó thậm chí có lẽ còn sâu sắc hơn sự tăng cường từ Phân Loại của Effie...bởi vì nó ảnh hưởng đến con tim. Ngay cả Sunny, người mà hiệu ứng đó là hơi khó thấm bởi vì tâm trí và linh hồn cậu được phòng thủ đến mức nào, vẫn cảm thấy cực kì hứng khởi. Sự trong suốt mà lời kêu gọi của Kai mang đến cho mọi người sẽ là một sự giúp đỡ phi thường cho trận chiến này.
Sunny hơi lắc đầu.
'Đáng sợ...'
Kĩ Năng của Kai là quá đáng sợ. Một người Vượt Bậc khả năng cao là sẽ có thể chống lại nó ở mức độ nhất định, nhưng mà một người Thức Tỉnh thì không có lựa chọn mà sẽ bị thôi thúc. Còn về người thường? Nếu kẻ mê hoặc đẹp trai kia dùng năng lực sai trái, thì họ sẽ làm mọi thứ hắn bảo. Họ sẽ vui vẻ kết liễu mạng sống của bản thân nếu hắn yêu cầu.
May mắn là Kai sẽ không bao giờ làm vậy. Thay vì đó, hắn dùng năng lực của mình để truyền cảm hứng cho những người lính và khiến họ mạnh mẽ hơn.
Với Sunny làm một trinh sát hoàn hảo, Effie cường hóa cơ thể của binh lính, và Kai truyền cảm hứng cho trái tim họ, mối đe dọa từ con Bạo Chúa Đồi Bại đột nhiên không còn có vẻ áp đảo nữa.
Trong lúc đầu con Rết Đầu Lâu xuất hiện từ mặt nước, nó gặp phải một đợt tấn công mãnh liệt.
Được tăng cường bởi hai thủ lĩnh, quân đội nhỏ rực cháy với khát vọng...và khả năng...chiến thắng trận chiến này.