Chương 1085: Đội Quân Sói
Sunny và Jet nhìn rất giống một cặp. Cả hai mặc đồ đen, càng nhấn mạnh làn da trắng và mái tóc đen của họ...mặc dù phải công nhận, Kẻ Gặt Hồn trông hùng hổ hơn trong bộ giáp da màu đen vừa in của cô. Sunny thì chỉ mặc một bộ tunic lụa đơn giản và một đôi giầy trông mềm mại, yếu ớt. Cậu cũng không có vũ khí.
...Thật ra thì, cậu có lẽ là người trông hăm dọa hơn giữa hai người. Người ta đã thường quen nhìn thấy những người Thức Tỉnh mặc những bộ giáp không thể xuyên phá và dùng những vũ khí mạnh mẽ. Khi nhìn thấy một người mà không cảm thấy cần phải làm vậy, ngay cả ở nơi chết chóc nhất trên Đông Nam Cực, đó mới thật sự là đáng sợ.
Cậu nhảy qua bước cuối cùng, nhẹ nhàng tiếp đất cách Effie không quá xa. Từ đây, Sunny có thể cảm giác được vài trăm cái bóng ở gần đó. Cậu nhìn quanh, phát hiện những người lính thường và Thức Tỉnh ẩn nấp ở đây đó, dọc theo bờ sông, toàn bộ đều đang trông chừng xung quanh.
Đại Đội Bất Thường Số Một có bốn mươi hai người Thức Tỉnh và bảy Bậc Thầy. Nhưng mà hai đại đội mà Effie và Kai chỉ huy thì là khác. Không như đơn vị đặc biệt mà Sunny đã thuộc về, những đại đội này là có mục đích dùng cho chiến đấu chung chung.
Mỗi đại đội bao gồm gần một trăm người Thức Tỉnh và lượng lính thường gấp mười như vậy nữa, bao gồm cả một trung đội MWP mạnh mẽ và một lượng phương tiện chuyên dụng mà có từ pháo hạng nặng đến hỗ trợ và tiếp tế.
Hai đại đội này gộp lại với nhau là làm ra một quân đội nhỏ.
Effie đi qua, nụ cười rộng lớn trên mặt.
"Sunny! Lâu ngày không gặp!"
Cô trông...khá ấn tượng. Bạn cậu đã luôn là một cảnh tượng đáng chiêm ngưỡng, với dáng người cao ấn tượng, thể hình khỏe khoắn, và đường nét hào phóng. Nhưng giờ thì Effie trông như một nữ thần chiến tranh xinh đẹp tái sinh hơn là giống một người trần tục. Nguyên nhân chủ yếu cho việc này là bộ giáp của cô.
Như thể Effie đã được nhúng vào một hồ thép lỏng, rồi thứ đó đã bám chặt vào cơ thể cô, theo sát mỗi đường nét duyên dáng, cứng cáp của nó. Sunny đã từng cho rằng Xích Bất Tử có cảm giác như một lớp da thứ hai...nhưng mà, trong trường hợp của cậu thì đó chỉ là một ẩn dụ. Bộ giáp của nữ thợ săn năng nổ thì trái lại có thể dùng miêu tả đó theo đúng nghĩa đen.
Có một mảnh vải trắng quấn quanh hông cô, và một mảnh nữa che lấy ngực cô. Cả cơ thể của Effie lộ ra và có vẻ như được đúc từ thép bóng lưỡng. Chỉ có đầu cô là không bị bao phủ, vào lúc này.
Đương nhiên bộ giáp đó là món Ký Ức Vượt Giới Hạn mà cô đã nhận được sau khi giết một trong những Lãnh Chúa Xích bất tử của Vương Quốc của Hi Vọng, Hoàng Tử Mặt Trời.
Sunny ho khan. Chỉ nhìn vào Effie cũng khiến máu người ta nóng lên. Nhưng mà không chỉ có vậy...hiện tại, cô thậm chí còn không có kích hoạt Kĩ Năng Vượt Bậc của mình. Một khi cô làm vậy, ngọn lửa cháy trong tim những người lính mà nhìn thấy cô sẽ trở nên rất thật, tràn trong mạch máu họ và ban cho họ sức mạnh thật sự. Như thể Nuôi Dưỡng bởi Sói đang chia sẻ một chút thể chất đáng kinh ngạc của cô với những người của mình.
Một nụ cười không tự chủ hiện lên mặt Sunny.
"...Cô nói gì vậy? Chúng ta đã gặp nhau mới hai tuần trước."
Effie năng động lắc đầu.
"Đó không tính! Mỗi lần đến đảo, là cậu và Cassie ngay lập tức chìm vào cái tầng hầm kia và dùng những giờ chất lượng học hỏi cái sàn nhà kia. Nhưng còn hai người chúng ta thì lâu lắm rồi không vui vẻ đàng hoàng."
Cô nhếch mép cười, rồi chuyển ánh mắt sang Jet, người mà đang lắng nghe cuộc nói chuyện của họ với biểu hiện kì lạ trên mặt.
"Ồ, và chào mừng cô nữa, Cô Kẻ Gặt Hồn. Cảm ơn đã giữ ngố sống sót. Tôi biết cục nợ của cậu ta là rất to."
Sau khi nói phần cuối đó, Effie yên lặng một giây...rồi nháy mắt.
Jet chớp mắt vài lần. Hai người họ đã gặp nhau vài lần, nhưng mà cô ta chưa từng thật sự bị cá tính của Effie oanh tạc. Sunny không thể nói rõ liệu Jet đang thấy bối rối hay buồn cười.
Cuối cùng thì, Kẻ Gặt Hồn mỉm cười một chút.
"Chắc rồi. Gọi tôi là Jet được rồi."
Cậu nhìn chăm chú họ với biểu hiện u ám.
"Giữ tôi sống, thật sao? Buồn cười nhỉ...không phải cô có thói quen thỉnh thoáng cố giết tôi sao?"
Nụ cười của Kẻ Gặt Hồn biến thành một nụ cười hơi đểu.
"Ôi, thôi nào...tôi đã không cố giết cậu ít nhất vài tháng rồi. Nên tôi không biết cậu nói vậy là sao nữa."
Sunny lắc đầu, rồi liếc nhìn Effie và mỉm cười.
"...Cũng mừng vì được gặp cô, Effie."
Cậu nhìn quanh và hỏi:
"Kẻ còn lại đâu rồi."
Cô gật đầu, rồi ra hiệu cho họ theo sau.
"Cậu ta đang ngủ. Giờ khi trận chiến đang đến gần, hai người bọn tôi thay phiên nhau ngủ. Cả hai người chúng tôi cần phải sung sức nhất cho trận chiến với con Bạo Chúa, và ít nhất phải nó một người thức vào mọi lúc, nên...sắp xếp như này là không tồi."
Họ đi lên dốc của bờ sông. Dần đến một trại lính được ẩn giấu, với vài trăm người lính đang chuẩn bị cho trận chiến sắp đến. Những người Thức Tỉnh, những người lính thường, những phi công MWP, những người lái những phương tiên chiến đấu...toàn bộ đang ném những ánh mắt mở tròn mắt nhìn ba Bậc Thầy.
"Ai đi với sếp vậy? Là những trinh sát của SRU?"
"...Tôi có tưởng tượng không, hay là sếp của chúng ta hơi quá thân thiện với gã kia vậy?"
"T-thần thánh...chẳng phải đó là Kẻ Gặt Hồn Jet?!"
"Địa ngục à! Là Kẻ Gặt Hồn và Ác Quỷ!"
"Đâu? Tránh ra để xem coi!"
"Nghe nói hai người họ đã chiến đấu với một Titan Đồi Bại ở Trung Nam Cực...không thể nào, phải không? Làm sao họ còn sống nếu thật sự như vậy..."
"Kẻ Gặt Hồn có lẽ khó nhằn...nhưng mà sếp của chúng ta nhất định là khó nhằn hơn..."
"Tôi từng thấy Ác Quỷ tàn sát cả bầy Sinh Vật Ác Mộng mà không động một ngón tay. Cậu ta chỉ đứng đó, và chúng đều bị xé thành từng mảnh. Thề với thần thánh, là sự thật!"
Sunny bỏ qua những tiếng thì thầm đó và theo sau Effie. Nhưng mà, những cái bóng của cậu thì nhìn kỹ xung quanh - cậu đang chuẩn bị chiến đấu cạnh những người này, nên cậu cần biết toàn bộ về hợ.
Những người lính của hai đại đội trông có vẻ có năng lực, quyết tâm, và có sĩ khí tốt. Bầy Sói và Người Hát Đêm tính đúng ra không phải là lực lượng đặc biệt, nhưng mà trong Quân Đội Sơ Tán, họ đã nhận được danh tiếng là những đơn vị tinh anh. Dù sao thì, họ được dẫn dắt bởi hai trong số những Bậc Thầy đáng sợ nhất trên thế giới này.
Những người lính được trộn vào lẫn nhau, nhưng buồn cười là, dễ dàng nhìn ra người nào thuộc về đại đội nào. Bầy Sói là sôi nổi, sống động, và thô kệch hơn. Những Người Hát Đêm thì bình tĩnh, từ tốn, và tốt tính. Như thể họ đã nhận lấy cá tính từ những thủ lĩnh của mình vậy.
Sunny mỉm cười từ khóe miệng, rồi lắc đầu.
Họ đi dọc theo một hàng lều ngụy trang và đến gần một cái cụ thể, trông không khác gì những cái khác. Effie nắm tay thành đấm và vỗ nó lên đùi mình, tạo ra một âm thanh kim loại vang lên ồn ào.
"Dậy thôi chim non! Người thật thà nhất hai thế giới đến rồi nè!"