Chương 1084: Theo Đuôi Bạo Chúa
Trong vài ngày kế đến, Sunny và Jet lén lút theo sau con Rết Đầu Lâu. Những ngày đó là dài, căng thẳng, và hiểm trở - họ không chỉ phải đối mặt với nơi hoang dã, mà còn phải theo kịp con vật kinh tởm kia mà không bị nó phát hiện. Vài lần, họ đã suýt bị nó cảm giác đến, chỉ vừa kịp cứu vãn tình hình vào khoảnh khắc cuối cùng.
Sunny không chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu sinh vật kia phát hiện họ. Với Thánh hỗ trợ hai người trinh sát từ bóng tối, họ ít nhất có một cơ hội mỏng manh để giết con Bạo Chúa kia...nhưng mà trận chiến như vậy chắc chắn sẽ là nguy hiểm. Nó sẽ phải là một trong những trận chiến mà buộc cậu phải đặt mọi thứ lên bàn cược, và chỉ vừa đủ sống sót.
Trong quá khứ, Sunny đã chiến đấu nhiều trận chiến như vậy. Cậu đã trở nên quá quen thuộc với việc đi trên còn đường mảnh mai giữa sự sống và cái chết, đến mức cậu thậm chí còn không xem đó là việc bất thường nữa. Hành động giữ thăng bằng điên rồ đó đã trở nên bình thường...nhưng mà, cậu cũng biết rằng cậu sẽ không thể mãi mãi ở bên phía chiến thắng. Nếu cậu cứ tiếp tục mạo hiểm mọi thứ, vận may của cậu chắc chắn sẽ cạn kiệt vào một ngày nào đó.
Sau Falcon Scott, cách suy nghĩ của cậu về mọi thứ đã thay đổi. Sunny bây giờ kinh nghiệm hơn nhiều, và với kinh nghiệm là sự cẩn thận, lạnh lùng và toan tính.
Cơ hội của cậu để đánh bại Rết Đầu Lâu và quân đội xương của nó sẽ cao hơn nhiều khi có sự hỗ trợ từ hai đại đội Thức Tỉnh, và vậy nên, cậu đã quyết định sẽ đối mặt kẻ địch này trên chiến trường mà cậu lựa chọn, với xác suất được đẩy về phía cậu nhiều nhất mà tình huống cho phép.
Jet cũng có tâm lý tương tự. Họ theo kế hoạch và đặt toàn bộ nỗ lực vào việc ẩn mình.
Con rết trượt qua đồng bằng rộng lớn của Đông Nam Cực, hủy diệt mọi thứ trên đường đi của nó. Nó không hề từ bi đối với những Sinh Vật Ác Mộng khác, tàn sát nhiều bầy như là đám kiến yếu ớt. Sau mỗi lần tàn sát, con vật khổng lồ kia lại cắn nuốt xác của những con mồi cùa nó và cuộn tròn cơ thể nó thành một đống xương sọ ghê gớm, rồi quằn quại và phun ra thêm những con quỷ xương khác.
Quân đội của con rết tiếp tục lớn hơn trong lúc nó đi qua nơi hoang dã. Với mỗi ngày, Sunny và Jet càng trở nên chán chường hơn...ban đầu là khó nói, nhưng mà giờ thì không thể chối cãi được.
Đường đi của con Bạo Chúa sẽ khiến nó trực tiếp va chạm với một trong những thủ đô công hãm ở Đông Nam Cực. Mỗi cứ điểm của nhân loại trên lục địa được vây quanh bởi vô vàn những Sinh Vật Ác Mộng điên cuồng, và thậm chí nhiều hơn nữa những cái xác của chúng. Từng đống xác chất cao che phủ cả trường giết chóc, mỗi ngày trôi qua lại càng lớn hơn nữa.
Nếu Rết Đầu Lâu được phép tấn công cứ điểm, thì đã là đủ tệ. Nhưng mà, nếu nó có thể có được đống xác kia...thì sức mạnh của quân đội nó sẽ tăng lên theo cấp số mũ, và mối đe dọa mà sinh vật này mang đến sẽ bùng nổ khó tưởng.
Đến lúc đó, chỉ có sự can thiệp của một vị Thánh mới có thể ngăn cản thảm họa này. Nhưng mà những vị Thánh thì vốn đã bận rộn chạy từ nơi này đến nơi khác không ngừng, giải quyết từng vấn đề thảm họa mà không có thời gian nghỉ ngơi.
Đó là tại sao việc ngăn cản con vật này nhanh nhất có thể là vô cùng quan trọng.
Vào ngày thứ tư, con rết va chạm với cả một bầy Sinh Vật Ác Mộng, làm thịt hàng trăm con và dọa đám còn lại bỏ chạy. Nó lôi cơ thể to đùng của nó lên chiến trường, rồi bắt đầu công việc ghê tởm cắn nuốt toàn bộ những cái xác. Từng sinh vật đã chết biến mất vào cái mồm to đùng của nó, bị con Bạo Chúa đáng sợ nuốt chửng mà không có chút cảm xúc gì. Sunny và Jet quan sát quá trình đó từ khoảng cách an toàn và núp sau hai tảng đá khổng lồ. Trên mặt đất giữa họ là rải rác vài cái xác đẫm máu - bản thân họ cũng đã có trận chiến ngắn và mãnh liệt với bầy Sinh Vật Ác Mộng kia chỉ vài phút trước. Giờ khi nơi ẩn nấp phù hợp đã được dọn dẹp, họ có thể nghỉ ngơi trong vài giờ.
Sunny cau mày.
"Lần này nó giết quá nhiều. Tính đến thời gian nó cần để tạo ra một lính xương...tôi đoán chúng ta sẽ kẹt ở đây cả ngày. Quân đội của con Bạo Chúa sẽ lớn lên rất nhiều."
Jet nhún vai.
"Nó càng trì hoãn thì càng tốt. Chỉ Huy Quân Đội sẽ có thời gian để chuẩn bị."
Cô nhìn con rết khổng lồ cắn nuốt những nạn nhân của nó vài giây, rồi lùi lại vài bước và liên lạc trụ sở để làm ra báo cáo. Không lâu sau đó, đôi mắt xanh dương băng giá của Kẻ Gặt Hồn đột nhiên lóe lên.
"Đã hiểu."
Cô tắt đi thiết bị liên lạc và nhếch mép nhìn Sunny.
"Đang xảy ra. Tổ đội chào mừng vừa mới đến. Chúng ta cần vượt qua con quái vật, đến gặp họ, và chuẩn bị cho bữa tiệc."
Sunny thở phào nhẹ nhõm.
"Cuối cùng."
Một cuộc săn như này là không dễ thu xếp. Đơn giản cử binh lính ra ngoài những thủ đô công hãm hiện tại là một công việc nguy hiểm - nơi hoang dã đầy rẫy Sinh Vật Ác Mộng, và một lực lượng thám hiểm có rủi ro bị nhấn chìm trong những bầy đó thậm chí trước khi đến được mục tiêu của mình. Cần rất nhiều sự can đảm và khả năng để di chuyển qua địa bàn của địch.
Nếu mục tiêu là di động, thì nhiệm vụ đó càng khó hơn nhiều. May mắn là, lần này, Chỉ Huy Quân Đội liên tục nhận được cập nhật về vị trí của sinh vật từ Sunny và Jet, nên theo dấu con đường của nó là dễ hơn.
Và bây giờ, cuối cùng, gần như mọi thứ đã vào vị trí. Bây giờ hai người trinh sát chỉ cần tham gia lực lượng tấn công và cho con Bạo Chúa đáng sợ kia vào bẫy.
Sunny mỉm cười.
"Vậy thì đi thôi."
Họ yên lặng rời khỏi nơi trú ẩn và đánh một vòng tròn rộng quanh vị trí của Rết Đầu Lâu, rồi di chuyển khỏi đó với tốc độ cao nhất mà cho phép họ không thu hút sự chú ý từ những bầy Sinh Vật Ác Mộng đang di chuyển.
Nửa ngày sau đó, Sunny và Jet đi đến bờ của một con sông rộng. Địa hình khiến không có nhiều nơi để vượt qua nó trong vài cây số từ hai bên, chỉ có một điểm qua sông duy nhất làm từ những đá tảng to rải rác qua sông.
Trong lúc họ vượt qua con sông, nhảy từ tảng đá này đến tảng đá khác, thiết bị liên lạc của Sunny đột nhiên kích hoạt. Một giọng nói quen thuộc phát ra cùng với tiếng nhiễu sóng.
"...ừ thì không phải...ếch...chào mừng..."
Vài phần của lời nhắn bị nhiễu đi mất, nhưng mà từ cuối cùng là rất dễ nghe ra:
"...ngố..."
Sunny ngừng lại một giây và nhìn về phía bờ đối diện, nơi mà một bóng người cao ráo đột nhiên vươn lên từ mặt đất.
Effie vẫy tay và nhếch mép cười.
"A, Bậc Thầy Sunless đáng kính! Hân hạnh biết mấy được cậu ghé thăm!"