Chương 1070: Thành Thị Không Hoạt Động
Trong lúc họ đi trở lại lên cầu thang, Sunny không nhịn được mà suy nghĩ về thứ mà mình vừa thấy trong căn phòng đá ở rễ tòa tháp. Vòng tròn những kí tự, viên pha lê hoàn mĩ lơ lửng chính giữa nó...đó chắc chắn là hạch tâm của tòa tháp của Hope, cũng như của cả hòn đảo này. Trái tim của Thành Thị.
Nhưng mà mục đích của nó là gì?
Một kết luận dễ dàng sẽ là mảnh hồn thần thánh kia là nguồn năng lượng mà cho phép những pháp thuật giữ Đảo Ngà lơ lửng hoạt động. Nhưng mà lại không hợp lý...những kí tự đã được khắc ra bởi chính Ác Ma Khát Vọng, có nghĩa là những pháp thuật kia đã được tạo ra trước khi vương quốc của cô bị phá hủy.
Lúc đó, nó đơn giản đã là một vùng đất thịnh vượng. Không có những hòn đảo, đừng nói đến những hòn đảo bay. Nghĩ đến thì, Sunny không hoàn toàn rõ ràng về cách mà Vương Quốc của Hi Vọng đã trở thành Đảo Xiềng Xích...liêu cô ta đã tự mình treo tàn tích của vương quộc tan vỡ trên ngọn lửa nuốt chửng kia, để có thể gìn giữ ít nhất một phần của nó, hay là đó là sắp xếp của Thần Mặt Trời?
Giờ khi Sunny bắt đầu suy nghĩ về nó, cậu nhận ra bản thân thật sự không biết quá nhiều về những Thành Thị. Cái từ đó chỉ dùng để miêu tả một cứ điểm mạnh mẽ mà nhân loại đã xây dựng quanh một Cổng Dịch Chuyển bên trong thế giới Mộng Ảo. Cậu đã từng đến hai nơi - Thánh Địa của Noctis và Tháp Ngà. Không, thật ra thì, là ba - Tòa Tháp Đỏ cũng là một Thành Thị, nếu nó đã không bị phá hủy.
Có lẽ nào có nhiều Thành Thị hơn là cậu đã biết? Toàn bộ chúng đều có những công dụng ẩn giấu đi?
Sunny liếc sang Cassie, người đang rê những ngón tay trên bức tường đá trong lúc lên cầu thang.
"Tôi thật ra đã học một chút về ma thuật kí tự của Hope khi ở trong Ác Mộng. Nếu cô muốn, chúng ta có thể tham khảo từ lẫn nhau sau."
Cassie quay đầu và mỉm cười với chút háo hức.
"Thật ư? Đó sẽ rất hữu dụng!"
Sunny thở dài. Đương nhiên là sẽ vậy...cả hai người họ đều không có hi vọng nào để thật sự học được ma thuật kí tự - hay ma thuật của Hope, như cách Noctis đã gọi nó. Nhưng mà, Học cách giải mã và dùng những pháp thuật đã tồn tại là không nằm ngoài phạm vi khả thi.
Dù sao thì, một người có thể vung kiếm mà không biết cách chế tạo ra nó.
Ma thuật kí tự là khác với dệt, nhưng có lẽ cũng tài tình không kém gì. Ở thời nguyên thủy của thế giới Mộng Ảo, những người trần tục đã chỉ biết đến một loại pháp thuật - Pháp Thuật Tên. Họ có khả năng gọi ra những tên thật của vật để lấy ra sức mạnh vĩ đại, nhưng mà nói những cái tên đó thành tiếng thường là việc bất khả thi.
Tuy nhiên, Hope đã sáng tạo ra khái niệm về chữ viết và tặng nó cho nhân loại. Với kiến thức về chữ viết, nhân loại đã học cách viết ra những cái tên thật và không cần phải nói chúng ra thành lời nữa. Hơn thế nữa, những cái tên có thể bị trói buộc vào những đồ vật thông qua chữ viết, nhờ đó khiến những lời kêu gọi đó có được sự vĩnh viễn...và cũng có thể được tạo thành những bài ca và câu từ.
Nhưng mà, đó đều vẫn dựa trên kiến thức về những cái tên thật - nếu không biết ý nghĩa của cái tên, thì viết nó ra sẽ không có hiệu quả gì cả. Và không có cách để Sunny hay Cassie học được thứ đó trong ít hơn vài thế kỷ.
Dù sao thì, họ đều là người trần tục cả thôi.
Nên, toàn bộ những gì họ có thể làm là dùng những pháp thuật kí tự để lại bởi một kẻ mà quyền lực và hiểu biết hơn vô số lần.
Sunny hơi lắc đầu, tự hỏi Tháp Ngà chứa đựng những bí mật gì.
Họ trở lại tầng một, và rồi lên cao hơn. Trong quá khứ, những Người Giữ Lửa đã làm nhà của họ trên những tầng cao của Tháp Ngà, nhưng giờ thì nó trống rỗng - những người Thức Tỉnh đi theo Nephis và Cassie đã di chuyển đến ngôi làng bên ngoài.
Tầng hai, tầng ba, tầng bốn...cuối cùng, họ đến tầng năm, cao thứ hai của tháp. Nó được ngăn thành nhiều sảnh và nhiều phòng, vài cái vừa được tân trang lại để phục vụ đủ loại mục đích. Nó trông như bên trong một dinh thự xinh đẹp, nhưng vẫn còn khá cơ bản.
Một mùi hương thơm lừng thoát ra từ một cánh cửa nửa mở ở cuối một hành lang. Effie vội vàng về phía đó với đôi mắt lấp lánh.
Đằng sau cánh cửa là một sảnh sáng sủa mà đã được biến thành một nhà bếp. Sunny phát hiện có ai đó đã đặt rất nhiều nỗ lực vào việc hoặc là xây dựng những trang bị nấu nướng hoặc là mang chúng đến đây từ thế giới thức tỉnh - cái sau đương nhiên là chỉ có thể được làm bởi một Bậc Thầy.
Mặc dù những công nghệ hiện đại nhất không hoạt động ở thế giới Mộng Ảo, tương tự với cách mà nó không hoạt động khi gần những Cổng Ác Mộng, những thiết bị cổ lỗ sỉ hơn thì hoạt động hoàn toàn ổn cả. Và cũng có những giải pháp công nghệ ma pháp tiện lợi hơn nhiều, và cũng đắt tiền hơn nhiều. Nên mặc dù người ta không thật sự có thể có một thứ như là bếp điện hay là tủ lạnh ở đây, họ vẫn có thể có một bếp nấu bằng gỗ hay một hộp băng, cũng như những thứ tương tự mà hoạt động dựa vào tinh túy.
Sunny cũng phát hiện vài thùng nguyên liệu thức ăn, đồ uống, và đồ ăn vặt to đùng, rõ ràng là được mang đến từ thế giới thức tỉnh bởi những thành viên của tổ đội.
Nhưng cậu không để ý đến chúng lắm, vì có một người đang đứng trước bếp, khuấy đảo nguồn gốc của mùi thơm kia - một lượng cơm chiên phải nói là hào phóng đang được nấu trong một cái chảo to hình tròn.
Cao, thon thả, với mái tóc bạc xinh đẹp, và mang một tạp dề trắng...đợi đã, một tạp dề?
Sunny chớp mắt vài lần.
Nghe tiếng bước chân của họ, Nephis nhìn qua vai và gọi:
"Sắp xong rồi..."
Rồi, cô đột nhiên căng thẳng và chậm chạp quay người lại.
Gương mặt Neph vẫn bình tĩnh như bao giờ, nhưng mà có một tia kích động trong đôi mắt xám ấn tượng của cô.
"Sunny?"
Cậu giữ im lặng một giây, rồi nhìn ra sau cô.
"Chắc rồi. Nhưng mà cô nên quay người lại đi. Đừng có làm cháy bữa tối của chúng ta!"