Chương 1071: Vai Trò Quen Thuộc
Neohis nhìn chằm chằm Sunny vài giây, rồi thoáng liếc nhìn cái tạp dề của mình và khẽ hắng giọng.
"Đúng rồi."
Cô quay người và lại bắt đầu đảo cơm. Vài giây sau đó, cô nói thêm mà không nhìn ra sau:
"Mọi người phải chờ thêm vài phút nữa. Và...chào mừng trở lại, Sunny. Cậu ra khỏi Trung Nam Cực ổn thỏa chứ?"
Sunny tự hỏi Ngôi Sao Thay Đổi biết bao nhiêu về tình hình ở Góc Nam trong lúc theo Cassie, Effie, và Kai đến ngồi vào bàn ăn. Ngồi an vị trên cái ghế gỗ...thứ kém xa xăm Ghế Bóng Tối của bản thân...cậu thở dài.
"Tôi sẽ không gọi nó là "ổn thỏa". Nhưng mà ừ, tôi đã ra khỏi. Tôi đang ở trong một thủ đô công hãm ở Đông Nam Cực."
Vai Neph khẽ di chuyển.
"...Vậy là tốt."
Effie với lấy vài lon gì đó giải khát và ngọt ngào, rồi đẩy một lon về phía Sunny.
"Kai và tôi đã di chuyển được một tháng rồi, trên những con thuyền khổng lồ kia. Chúng tôi là nhóm đầu tiên của Quân Đội Thứ Hai đến nơi, nên chúng tôi đã đến Đông Nam Cực khoảng một tuần. Thần thánh...tôi tưởng đại dương là tệ, nhưng mà Nam Cực! Tôi chưa từng thấy nhiều Sinh Vật Ác Mộng như vậy trong đời, thậm chí ở thế giới Mộng Ảo cũng không. Như thể hai thế giới trao đổi vị trí vậy."
Kai ngắn gọn gật đầu.
"Đúng thật. Mặc dù có những hành lang sơ tán an toàn giữa những cứ điểm sâu trong đất liền và những cứ điểm cảng, bọn mình đã phải chiến đấu vài trận chỉ để đến được khu vực chỉ định. May mắn là, không có thương vong."
Quân Đội Thứ Hai to gấp đôi Đầu Tiên, nên sẽ mất hai chuyến để thủy quân có thể mang toàn bộ đến Góc Nam. Cả Effie và Kai đều ở trong đợt chi viện đầu tiên, đó là tại sao họ đã đến Đông Nam Cực khoảng thời gian ngang ngửa bản thân Sunny.
Sunny nhìn họ, suy ngẫm. Đông Nam Cực là nơi to lớn, và việc họ có thể gặp nhau trước khi chiến dịch kết thúc là không chắc chắn...nhưng cậu thật sự hi vọng là họ sẽ có thể.
Effie lắc đầu.
"Nói về bọn tôi đủ rồi! Chuyện gì xảy ra với cậu? Cậu...cậu trông hơi khác, Sunny."
Cậu đúng là trông hơi khác vì Vỏ Cẩm Thạch. Nhưng mà, Sunny biết đó không phải ý Effie muốn nói.
Cậu thở dài và uống một ngụm từ lon nước mà cô đã đưa.
"Ừ thì, như mọi người biết. Tôi được đưa vào Đại Đội Bất Thường Số Một. Trong tháng đầu tiên kể từ khi đến Trung Nam Cực, mọi thứ đại khái là ổn. Tập đoàn quân chia thành bảy sư đoàn, với một sư đoàn ở lại thành phố Falcon Scott, còn sáu sư đoàn còn lại di chuyển về phía nam để thiết lập thêm sáu thủ đô công hãm nữa."
Sunny ngừng lại.
"Tôi được cử đến nơi ở phía nam nhất, và rồi có nhiệm vụ đi mang trở lại một VIP từ một cơ sở nghiên cứu hẻo lánh. Đó là khi mọi thứ từ xấu chuyển thành tồi tệ. Chuỗi Ác Mộng như vào quá tải, và tận ba con titan xuất hiện ở Trung Nam Cực...bao gồm một con đặc biệt phiền phức là Đồi Bại."
Mất rất nhiều kiềm chế để giọng nói cậu không run lên khi nhắc đến Quái Thú Mùa Đông. Những người khác nhìn cậu chăm chú, và Sunny thở dài.
"Tôi rốt cuộc bị kẹt ở cơ sở nghiên cứu đó khoảng một tháng, chờ đợi được sơ tán bởi một chiến hạm. Nhưng mà, con thuyền đó không bao giờ đến, và mọi người ở cơ sở đó cuối cùng thì bị tiêu diệt bởi một con Khủng Bố hùng mạnh. Người của tôi và tôi là những người sống sót duy nhất. Nhưng mà, chúng tôi gặp phải một nghịch cảnh, vì đến thời điểm đó, đến thủ đô công hãm gần nhất là nói dễ hơn làm."
Cậu tựa ra sau, nhớ lại LO49 và chuyến đi thảm họa về phía bắc. Mặt cậu tối đi.
"Và rồi chúng tôi biết được cứ điểm gần nhất kia thì ra đã bị phá hủy. Nên tôi phải đi đến cái gần thứ hai, thu thập vài người tị nạn trong quá trình, đó là khi tôi bị kẹt trong cái đường hầm kì lạ kia. Nhân tiện, cảm ơn đã giúp đỡ."
Cậu nặn ra một nụ cười, nhìn Nephis và Cassie. Cassie lắc đầu.
"Đương nhiên rồi. Bọn mình đã rất bất ngờ! Cách cậu truyền đạt tin tức đến là rất sáng tạo, nói nhẹ nhàng nhất có thể. Và cũng...rất là cậu! Hi vọng rằng chút thông tin mình nhìn ra được là hữu dụng."
Sunny bật cười.
"Đã có ích. Tôi vẫn không biết cái thứ trong hầm đó là gì, nhưng mà chúng tôi đã thoát khỏi nó...trong một thời gian. Buồn là, cứ điểm gần thứ hai cũng bị phá hủy, vậy nên tôi đã phải dẫn đoàn người tị nạn quay trở lại tận Falcon Scott. Đó...là một hành trình địa ngục. Nhưng mà thứ xảy ra tiếp theo còn tệ hơn nhiều. Chúng tôi phòng ngự thủ đô công hãm gần ba tuần, và trong thời gian đó, khoảng chín mươi phần trăm thường dân được sơ tán đến Đông Nam Cực."
Sau khi nói đến đó, cậu yên lặng một lúc. Cuối cùng, Sunny nhăn nhó.
"Nhưng mà mười phần trăm còn lại, đều chết cả. Cũng như hàng triệu người trong những cứ điểm bị phá hủy khác. Thánh Tyris, mọi người biết cô ta, đã kiềm chế con Titan Đồi Bại mà tôi đã nhắc đến. Nhưng khi cô ta bị đánh bại, con titan quét đến và giết mọi người. Cả tập đoàn quân bị xóa sổ. Tôi khó giết, nên tôi sống sót...và, ừ thì, giờ tôi ở đây đây."
Một sự yên lặng nghiêm trang lắng xuống căn phòng sáng lạn. Nephis và Cassie không nói gì, có lẽ không biết nên nói gì, Effie và Kai cũng vậy. Hai người sau là đặt biệt nghiệt ngã, vì họ bây giờ cũng ở Nam Cực.
Quá nhiều người đã chết, và việc xảy ra với Sunny cũng rất dễ dàng có thể xảy ra với họ.
Đến cuối cùng, Kai thở dài.
"Mình thật sự xin lỗi, Sunny. Cậu đã trải qua rất nhiều."
Sunny nhắm mắt một giây. Những kí ức quằn quại con tim về Trung Nam Cực cào cấu lấy tim cậu, khiến cậu muốn đầu hàng một cảm xúc hắc ám và bất tận.
...Với một nụ cười, cậu lắc đầu.
"Chúng ta đều trải qua rất nhiều. Trên Vùng Đất Lãng Quên và trong Ác Mộng Thứ Hai, chúng ta đã trải qua hết địa ngục này đến địa ngục khác. Nhưng mà...nó thật sự cảm giác khác, lần này. Có lẽ là vì tôi phụ trách những người khác, và có lẽ là vì nó xảy ra ngay đây trên Trái Đất, chứ không phải nơi xa xăm nào đó."
Nói xong, Sunny liếc nhìn Effie và Kai, rồi cố khích lệ họ:
"Nhưng mà hai người không phải lo lắng quá nhiều. Giờ khi chiến dịch đã vào giai đoạn thứ hai, tình hình sẽ bình tĩnh lại một chút. Đông Nam Cực là ở trong điều kiện tốt hơn nhiều so với Trung Nam Cực...có nhiều binh lính hơn, nhiều người Thức Tỉnh hơn, nhiều Thánh hơn, và ít hơn hẳn những trở ngại. Chắc rồi, nó sẽ là một chiến dịch khó khăn, và vài biến số bất ngờ chắc chắn sẽ xuất hiện...nhưng mà tôi cảm thấy phần tệ nhất đã qua rồi. Với chút may mắn, toàn bộ chúng ta đều sẽ làm được."
Cậu mỉm cười, rồi lén ném một ánh mắt về phía Nephis.
Cô bây giờ là một bộ phận của những biến số bất ngờ đó. Liệu Neph có gì để nói với cậu hay không? Như thể cảm nhận được ánh mắt của cậu, Ngôi Sao Thay Đổi quay người và đi về phía họ, nhanh chóng đặt những đĩa cơm với rau củ thơm lừng trước mỗi thành viên tổ đội.
Cái tạp dề của cô đã biến mất từ lúc nào đó trong vài phút qua.
Ngồi xuống, Nephis đẩy đĩa với nhiều thức ăn nhất về phía Sunny, khiến Effie nhìn cô ta đầy vẻ uất ức.
Neph ho khan.
"Gì? Ăn đi, mọi người...trước khi nó nguội..."
Họ chuyển sự chú ý sang thức an, và trong một lúc, Sunny cảm thấy yên bình, sung sướng.
Đúng là kì lạ...cậu đã trải qua rất nhiều, và đã thay đổi rất nhiều, nhưng giờ khi trở lại cùng những người bạn của mình, quá dễ dàng để trượt vào vai trò quen thuộc, mỉm cười và đùa nói như thể cậu vẫn là Sunny ngày xưa. Nó cảm giác tự nhiên, kể cả nếu một góc nhỏ giấu trong tim cậu vẫn tăm tối và lạnh lẽo, không hề bị sự ấm áp, yên bình của cuộc hội ngộ này chạm đến.
Dù vậy, đó không phải cảm giác tồi.
Cho phép bản thân thả lõng, Sunny tập trung vào thức ăn. Đã lâu lắm rồi kể từ khi cậu ăn thứ gì đó do Nephis nấu.
Cơm chiên với rau củ, quả thật, là ngon hơn nhiều khẩu phần của quân đội.
Nó rất ngon.