Chương 1069: Bí Mật Của Đảo

Chương 1069: Bí Mật Của Đảo

Đại sảnh của Tháp ngà khiến Sunny rùng mình, cũng như lần cuối cậu thấy nó. Nó được tắm trong ánh mặt trời sáng sủa mà tràn vào thông qua những cửa số cao và hẹp. Một vòng tròn những sợi xích đặt ở giữa sảnh mà là cánh Cổng Dịch Chuyển.

Không có ai ở đây, nhưng Effie kéo Sunny về phía một cầu thang mà dẫn xuống tầng hầm của tháp. Rễ của nó sâu, có vẻ như đến tận trái tim của hòn đảo. Cầu thang xoắn ốc theo bức tường bên ngoài của tháp, và có đủ những chạm khắc xinh đẹp trên vật liệu đá ngà kia. Những chạm khắc kể lại những câu chuyện về thời kì hoàng kim của Vương Quốc của Hi Vọng, lâu trước khi nó bị hủy diệt bởi Lãnh Chúa Ánh Sáng.

'Đợi đã...trước đây hình như đâu có đường xuống đây? Nó được ẩn giấu?'

Mơ hồ, Sunny yên lặng theo sau Effie.

Cuối cùng, hai người họ đến một căn phòng rộng lớn, hình tròn ở dưới đáy cầu thang. Sunny chưa từng đến đây, nhưng mà đã trông đợi nó tương tự với tầng thấp nhất của Tháp Mun...và quả thật là vậy. Tuy nhiên nó cũng hoàn toàn khác.

Tòa tháp bản sao được Nether tạo ra là đầy hắc ám, và có một núi ma nơ canh ghê rợn nằm ở ngay trung tâm. Căn phòng này thì đầy ánh sáng. Có một vòng tròn kí tự to lớn và không thể hình dung được khắc trên sàn của căn phòng, và bên trong nó...

Sunny nhìn chằm chằm, thậm chí không để ý đến hai người mà đang quan sát vòng tròn. Cơ thể cậu khẽ run lên.

"...Đó là?"

Lơ lửng trên không ở trung tâm căn phòng là một viên pha lê thô ráp, tỏa sáng. Nó to hơn Sunny, và mang đến cho cậu một cảm giác sức mạnh hoàn mĩ, tuyệt vời khó tả. Viên pha lê như một mặt trời thu nhỏ, lơ lửng trong căn phòng dưới lòng đất với ánh sáng mềm mại. Bản thân thực tại có vẻ gợn sóng và phát sáng quanh nó.

Nó không như bất cứ thứ gì Sunny từng thấy.

"Một giọng nói quen thuộc trả lời, kéo cậu ra khỏi sự kinh ngạc:

"Đúng vậy. Từ những gì bọn mình biết...thì đó là một mảnh hồn Thần Thánh."

Sunny chậm chạp quay đầu và nhìn Cassie, người đang ngồi trước vòng tròn kí tự, xung quanh cô là những cuốn vở, bản khắc, và những dụng cụ để ghi chép. Cô đang mặc một quần jean đơn giản và một áo thun trắng, mái tóc vàng nhạt của cô cột thành một búi lộn xộn.

Sunny chần chừ một giây, không biết nên nói gì.

"Thần Thánh..."

Nhưng mà vào lúc đó, một giọng nói khác ngắt lời cậu.

"Sunny!"

Cậu ngước lên, bây giờ mới phát hiện Kai, người mà đang lơ lửng trên vòng tròn kí tự, gần nóc nhà cao của căn phòng. Cung thủ đang bay xuống, và với tốc độ đáng kể nữa.

'Ôi, không...'

Trước khi Sunny có thể phản ứng, cậu đã bị ôm một lần nữa.

"Thần thánh, Sunny! Cậu khiến bọn mình ai cũng lo lắng cả!"

Cậu nhẹ nhàng rút ra khỏi cái ôm của Kai và đáp lại nụ cười chói lòa của bạn mình với một nụ cười tái nhợt của bản thân.

"A...xin lỗi. Tôi chắc là một người đáng lo ha. Nhưng mà tôi chỉ chết có một lần trong vài tháng qua mà thôi, nên không việc gì phải lo lắng cả..."

Rồi, Sunny nhìn qua người cung thủ giật mình, nhìn chằm chằm vào viên pha lê rực rỡ, và hít một hơi sâu.

"Có ai muốn giải thích tôi biết chuyện gì đang xảy ra hay không?"

Cassie đứng dậy, thở dài, xoa xoa đầu gối. Rồi, cô mỉm cười mềm mại.

"Mình cũng mừng là cậu trở lại, Sunny."

Nói xong cô lùi lại vài bước và chỉ về phía sàn nhà.

"Nhìn đó đi."

Cậu cúi xuống, bây giờ mới chú ý đến vòng tròn kí tự khắc vào đá trắng. Dệt kí tự rộng lớn, phức tạp...và sở hữu một sự quen thuộc kì lạ. Sunny cau mày.

'Cảm giác phát bệnh kia là gì vậy?'

Rồi, cậu thầm phóng đại những kí tự nên gấp vài lần và hơi nghiêng đầu. Những kí tự...là rất tương tự với phong cách và hình dạng của những thứ của Đấu Trường Đỏ. Chỉ nhìn chúng cũng khiến cậu nhớ lại những tháng ghê gớm mà cậu đã phải chịu trong lồng giam bên dưới đấu trường.

'Ma thuật của Hope?'

Cassie gật đầu.

"Đúng là vậy. Bọn mình đã tiếp tục khám phá Tháp sau khi cậu rời khỏi, và cuối cùng mở khóa con đường dẫn đến căn phòng này. Phản ứng của bọn mình cơ bản là y như của cậu ngay lúc này."

Cassie lắc đầu.

"Đảo Ngà chứa đựng nhiều bí mật hơn bọn mình nghĩ. Ừ thì...Nephis sẽ có lẽ giải thích nó tốt hơn. Dù sao đi nữa, bọn mình nhanh chóng nhận ra rằng những kí tự này trông giống những thứ mà cậu đã chạm trán trong nhà hát cổ đại, nên những Người Giữ Lửa đã đi đến phía tây của Đảo Xiềng Xích. Đấu Trường Đỏ đã bị biến thành đổ nát từ lâu, và đầy nhóc đủ loại Sinh Vật Ác Mộng đáng sợ. Mất chút công sức để hủy diệt chúng và dọn dẹp sàn nhà của đấu trường."

'Một di tích? Tốt...'

Kai gật đầu.

"Effie và mình không thể tham gia, vì bọn mình bận rộn với việc an ổn vào vai trò trong Quân Đội Thứ Hai. Nhưng mà, kể từ khi Cassie trở lại, mình đôi lúc đã giúp cô ấy học hỏi vòng tròn kí tự này...một góc nhìn từ trên cao giúp thấy nó toàn cảnh, đại loại vậy. Bọn mình thậm chí còn có chút tiến triển! Chủ yếu là vì Cassie đã dùng rất nhiều thời gian với Noctis và học được nhiều thứ, đặc biệt là về con thuyền bay kia của ông ấy."

Cô gật đầu.

"Ừm. Thật ra thì, mình cho rằng những pháp thuật của con thuyền là được học từ những sáng chế của Khát Vọng. Có nhiều điểm tương đồng. Nên, sau vài tháng học tập và so sánh, bọn mình đã có thể giải mã được một phần nhỏ xíu của vòng tròn. Không nhiều, nhưng mà nó đã cho phép bọn mình dùng đến một trong những công dụng ẩn giấu của đảo."

Sunny yên lặng nhìn cô chăm chú vài giây.

Rồi, cậu nói:

"Đó là tại sao hòn đảo đang di chuyển?"

Cassie gật đầu với một nụ cười nhỏ.

"Quả thật. Chúng ta bây giờ có thể di chuyển Đảo Ngà...mặc dù rất chậm chạp."

Cậu chần chừ một chút, rồi lắc đầu.

"Tôi là người duy nhất kinh ngạc hay sao vậy: bởi một mảnh hồn Thần Thánh? Là Thần Thánh đó! Hope lấy đâu ra một mảnh hồn Thần Thánh cơ chứ?"

Effie liếc nhìn viên pha lệ rực rỡ và nhún vai.

"Chỉ có sáu vị thần, nhưng mà có rất nhiều sinh vật Cấp Bậc Thần Thánh, bao gồm cả nữ chủ nhân cũ của tòa tháp này. Đôi lúc họ chiến đấu cạnh nhau, đôi lúc họ chiến đấu chống lại nhau...ừ thì, đương nhiên là vậy. Nghĩ đến sự đáng sợ của Ác Ma Khát Vọng, có quá bất ngờ khi cô ta có một, hai mảnh hồn thần thánh? Thật ra...tôi hơi thất vọng khi chúng ta không tìm thấy nhiều kho báu hơn trong tầng hầm của cô ta. Nhưng mà hợp lý...con rồng chết tiệt kia chắc chắn là đã dọn sạch nó từ lâu rồi..."

Cô ngước lên, về phía bộ xương của Sevirax đang quấn quanh tòa tháp chùa vĩ đại. Gương mặt Kai hơi tối đi.

Hắn thở dài.

"Mà tại sao chúng ta lại nói về những thứ này? Sunny đã trở lại! Cậu ấy chắc chắn là đã chán ngáy khẩu phần của quân đội rồi...đi thôi, mọi người! Mình cá là bữa tối sắp sẵn sàng rồi."

Sunny nhìn hắn với một ánh mắt dài.

"...Có ngại không nếu tôi ở lại nhìn mảnh hồn này thèm thuồng lâu hơn chút nữa? Ý tôi là...đây là mảnh hồn Thần Thánh đó! Mấy người có thể tưởng tượng nó đắt tiền cỡ nào không?"

Kai lắc đầu và nói, giọng nói đầy sự quả quyết:

"Không. Cậu không thể. Mình sẽ ép cậu ăn, và đừng nghĩ đến việc chống cự!"

Sunny nhìn viên pha lê rực rỡ một lần cuối và thở dài.

"Ừ thì. Được rồi. Chắc là tôi có thể ăn một chút..."