Chương 1067: Với Khiên
Không lâu sau đó, Sunny và Jet tiếp tục hành trình của họ. Địa hình ở Đông Nam Cực vẫn vậy, và những mối nguy hiểm họ phải đối mặt cũng vậy. Hai người họ di chuyển qua đồng bằng hoang tàn, đôi lúc tránh né những svam, đôi lúc có những trận chiến ngắn nhưng mãnh liệt. Sunny cảm thấy hơi tê dại, và mừng vì có một việc để tập trung vào làm. Với toàn bộ sự chú ý của cậu tập trung vào giữ họ sống sót, cậu không có thời gian để cho những ý nghĩ không cần thiết, phù hợp ý cậu.
Còn Jet thì đang chậm rãi khôi phục lại sức mạnh. Càng giết nhiều sinh vật, cô càng trong ít giống một cái xác. Đến một lúc nào đó, cô đã cho phép bản thân triệu hồi vài món Ký Ức, và giờ đang mặc một bộ giáp nhẹ mà được làm từ vật liệu da màu đen, không bóng lưỡng. Giờ khi có vũ khí trong tay, độ nguy hiểm của cô cũng bay thẳng lên trời.
Đối với Sunny, nhìn Jet chậm rãi sống lại là một cảnh hết sức thú vị. Mắt cô một lần nữa đã trở lại màu xanh dương băng giá quen thuộc, những động tác của cô trở nên nhanh nhẹn, trí mạng và đầy mục đích như chúng đã từng trước kia. Đây là Kẻ Gặt Hồn đáng sợ mà cậu biết - cô có lẽ vẫn chưa đến trạng thái đỉnh cao, nhưng mà cô cũng không còn giống một cái xác lê lết nữa.
Thú vị nhất là, cái bóng không sinh lực của cô cũng lấy lại sức sống. Đến hiện tại, cậu sẽ không bao giờ nghi ngờ người trước mặt mình không thật sự còn sống.
Vài ngày trôi qua, và rồi vài ngày nữa. Hẳn hai tuần trôi qua kể từ khi Falcon Scott bị hủy diệt. Họ đã dùng nửa thời gian đó vượt qua eo biển, và nửa còn lại di chuyển trên đồng bằng phủ tuyết này. Đồng bằng vẫn bao la và không trú ngụ được như bao giờ.
Sunny đã cho Ác Mộng ngừng lại, chờ đợi những cái bóng đánh giá kích thước của một bầy svam ở xa. Những ngày qua, càng lúc càng có nhiều sinh vật ở quanh, toàn bộ đều di chuyển về cùng một hướng. Đan xen giữa chúng đang càng lúc càng khó hơn.
Hơi buồn chán, cậu cựa quậy trên yên ngựa và hỏi:
"Này...cô có nghĩ là chính phủ đã xem chúng ta đã chết rồi?"
Jet, người ngồi trước cậu, quay đầu lại và nhìn cậu với ánh mắt thú vị. Sunny thở dài.
"Không có ý chơi chữ."
Cậu biết rằng những người bạn sẽ biết cậu vẫn ổn - Nephis dù sao cũng có thể nhìn thấy kí tự của cậu, và cô sẽ nói những người khác biết. Nhưng mà, bị chính phủ thông báo rằng đã chết là việc phiền phức. Ví dụ như chứng chỉ buôn bán của cậu sẽ bị lấy lại, sẽ đặt Aiko và Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc vào thế khó. Nhà cậu cũng có thể bị đem bán đấu giá nữa.
Jet bật cười.
"Tôi không nghĩ vậy. Họ có cách để biết những thứ như vậy - như là tiên tri chẳng hạn. Chúng ta có lẽ được đánh dấu là mất tích trong chiến đấu. Nếu thậm chí có ai đó có thời gian để làm giấy tờ."
Sunny muốn tiếp tục nói chuyện, nhưng rồi im lặng, lông mày cậu hơi cau lại. Kẻ Gặt Hồn nhướng mày.
"Là chuyện gì?"
Cậu lắc đầu.
"Suỵt. Nghe kìa."
Vào lúc đó, gió mang đến âm thanh tiếng sấm từ xa. Nó nghe như một cơn bão đang đổ xuống dữ dội ở đâu đó phía xa, nhưng mà Sunny đã ở với quân đội quá lâu để không nhận ra nó.
Hai người họ trao đổi một ánh mắt hiểu ý. Jet mỉm cười.
"Súng điện từ."
Quả thật, âm thanh sấm rền ở xa kia chỉ có thể được tạo ra bởi những vũ trang hạng nặng kia.
Ra lệnh cho Ác Mộng chuyển hướng, Sunny cho chiến mã của mình chạy về phía mà tiếng sấm kia phát ra từ. Con ngựa đen bạy qua đồng bằng hoang tàn, cuối cùng lên đến một đỉnh đồi cao.
Trước mắt họ là một cái hồ rộng lớn. Trong ánh sáng chạng vạng mờ nhạt, bề mặt của nó trông xám và nhúc nhích. Lớp băng trên mặt hồ đã bị phá vỡ từ lâu, với nhiều cái xác to đùng trôi nổi trên nước lạnh lẽo như những hòn đảo hắc ám. Những svam nhỏ hơn bơi quanh chúng, tham lam cắn nuốt xác những con khổng lồ đã chết.
Phía bên kia cái hồ, một bức tường hợp kim cao dâng lên từ bờ hồ, với hàng ngàn vũ trang phun ra những đầu đạn tungsten về phía bầy sinh vật. Sunny thậm chí còn nhìn ra những hình dạng nhỏ bé của những người lính và Thức Tỉnh trên chiến lũy.
Một tiếng thở rất dài thoát khỏi môi cậu.
"Một thủ đô công hãm."
Triệu hồi Tội Lỗi An Ủi, Sunny nhắm mắt một giây. Rồi, cậu cho Ác Mộng phi nước đại xuống đồi.
Con hắc mã lao về phía hồ, bị vây quanh bởi một cơn thủy triều bóng tối di chuyển.
Quay trở lại từ cái chết hóa ra là hỗn loạn hơn Sunny đã trông đợi...và chiến đấu với bầy svam để đến thành phố không phải là phần gian nan nhất. Cậu thật ra đã quen với những việc như vậy.
Phản ứng của những người bên trong cứ điểm là mãnh liệt hơn rất nhiều. Ban đầu, chỉ huy của phòng ngự thành phố có vẻ lịch sự, nhưng không thân thiện - dù sao thì, sự xuất hiện đột ngột của hai người Vượt Bậc bên ngoài tường thành trong một trận chiến mãnh liệt đã đặt rất nhiều áp lực lên hắn ta.
Những khẩu súng phải thay đổi nhắm bắn, một hành lang an toàn phải được tạo ra...có lẽ những người lính phải xuất kích để bảo vệ những người khách bất ngờ kia. Nhưng mà, biện pháp sau cùng là không cần đến. Sunny tự chiến đấu đến bức tường, và rồi tự mình leo lên nó.
Và khi Bậc Thầy phụ trách biết được hai người Vượt Bậc đã đến từ Trung Nam Cực, thái độ của hắn hoàn toàn thay đổi.
"Falcon Scott? Nh-nhưng mà..."
Người đàn ông kia nhìn họ với ánh mặt mở to một lúc. Rồi, một thứ gì đó như là sự tự hào vui vẻ thắp lên trong ánh mắt đó.
Sunny không thật sự biết tên Bậc Thầy kia tự hào về cái gì, nhưng mà ít nhất thì sự thiếu thân thiện đã ngay lập tức biến mất.
"Thần thánh...tuyệt vời! Đúng là tuyệt vời! Tôi cần thông báo cho...không, đợi đã. Hai người có bị thương? Có cần chăm sóc y tế? Cứt thật, tôi nói gì vậy...chờ đã, Trung Nam Cực? Vậy cô là Kẻ Gặt Hồn Jet? Vượt Bậc Giả Jet, thưa cô...đương nhiên, cô sẽ sống sót!"
Tin tức về sự hủy diệt của tập đoàn quân ở Trung Nam Cực chắc là đã truyền ra khắp Góc, nên sự xuất hiện bất ngờ của hai người sống sót Vượt Bậc có một hiệu quả bùng nổ. Những người lính, vốn buồn bã và chán chường vì định mệnh của những đồng chí của họ, đột nhiên đều đầy vui vẻ và nhiệt tình.
Như thể anh chị em của họ vừa quay trở lại từ dưới mồ.
Sunny chưa từng trải nghiệm bị nhìn chăm chú như vậy ngay cả khi đóng vai Tạp Chủng.
Hai người họ nhanh chóng được mang đến trụ sở chính phủ địa phương và hứng chịu đủ sự chú ý...đặc biệt là Jet. Từ những gì Sunny có thể hiểu được, vị Thánh của chính phủ đóng quân ở Đông Nam Cực đang đến nơi này để tự mình chào đón cô trở lại.
Sunny cũng sẽ sớm gặp được vị Thánh đó.
Sau một buổi họp ngắn, với những nhân viên chính phủ không thể ngừng nhìn cậu chằm chằm, cậu cuối cùng có thể thở ra và thư giãn một chút.
'Đúng là kiệt sức đến kì lạ.'
Sunny nói chuyện với Jet, đồng ý gặp nhau vào sáng ngày hôm sau, rồi dùng chút thời gian ở trong khu sinh sống họ giao cho cậu. Cận tận hưởng một đợt tắm rửa nước nóng, một bữa ăn thịnh soạn, và chút yên bình và tĩnh lặng.
Yên bình và tĩnh lặng...cảm giác thật kì lạ, không phải chiến đấu vì mạng sống, và mạng sống của hàng triệu người khác, mà không được nghỉ ngơi. Cậu tự hỏi sự yên bình này sẽ kéo dài bao lâu.
Cuối cùng, Sunny đặt một điểm buộc trong căn phòng và yên lặng trượt đến thế giới thức tỉnh.
Cậu ghé thăm Tháp Ngà.