Chương 1045: Falcon Scott Thất Thủ (63)

Chương 1045: Falcon Scott Thất Thủ (63)

Trong những đường hầm bên dưới khu vực thành phố bị bỏ trống và trường giết chóc rộng lớn bên ngoài bức tường bị hủy hoại, vô số chất nổ cùng lúc nhận được tính hiệu để kích nổ. Để ngăn ngừa quấy nhiễu tín hiệu từ những Cổng gần đó ảnh hưởng đến giao thức tiêu thổ này, toàn bộ chúng được liên kết bởi một hệ thống như mê cung từ những thứ dây đơn giản, nhưng đáng tin cậy.

Mặc dù tín hiệu di chuyển qua những sợi dây đó với tốc độ khủng khiếp, vẫn có một sự trì hoãn giữa những vụ nổ ở gần hàng phòng ngự thứ hai và những nơi ở xa hơn.

Ban đầu...

Từ xa, nhìn nó như thể có một làn sóng đang lan tỏa trong lòng đất, di chuyển ra ngoài. Nó lăn qua những con đường đổ nát của thành phố, với vô số cát bụi phun lên từ giữa những đống vỡ vụn. Vài tòa nhà mà đã trụ lại qua những trận chiến dữ dội bắt đầu sụp đổ, vài cái có vẻ vỡ tung ra.

Đám Sinh Vật Ác Mộng đi đầu đã tiến vào thành phố, chạy trong những con đường này. Chúng là đám đầu tiên gặp phải làn sóng và bị ném ngã xuống.

Rồi, làn sóng chạm đến bức tường thành, hủy diệt nó nhiều hơn nữa. Bức tường hợp kim bắt đầu ngã xuống, xung quanh là tiếng rên rỉ ầm ĩ của kim loại bị xé rách, đến tận lúc làn sóng vượt qua cái xác như ngọn núi của con titan trên chiến trường ở xa thì nó mới kiệt sức. Bây giờ, cả bầy đã ở trong khu vực hủy diệt.

Chỉ mất không hơn vài giây.

Trong một giây, mọi thứ trở nên tĩnh lặng...

Và rồi, mặt đất bắt đầu lún xuống.

Một phần đất rộng lớn nhiều cây số bắt đầu sụp đi, như thể hình thành một cái hố khổng lồ. Bây giờ, không tòa nhà nào sống sót nữa - toàn bộ nghiêng đi và ngã xuống, bị cơn lở đất khổng lồ nuốt chửng. Tàn tích của bức tường thành cũng hoàn toàn bị phá hủy. Nhưng mà, sự hủy diệt thực thụ vẫn còn chưa đến.

Trong lúc đống đất khó hình dung chìm xuống, nó có vẻ như đến một điểm cân bằng kì lạ...và rồi nổ tung lên trong một đám lửa dữ dội. Như thể có một bong bóng khổng lồ phồng lên từ bên dưới, rồi nổ tung, thả ra một trụ lửa khủng khiếp vào bầu trời mùa đông lạnh lẽo.

Trong một lúc, đêm sáng như ngày.

Rồi, âm thanh của vụ nổ tràn qua thế giới, khiến bản thân bầu trời cũng phải run rẩy. Một đám khói từ bụi và mảnh vụn thổi cao lên không trung, che đi biển lửa nổ tung ra từ bên dưới. Một vụ nổ khủng khiếp thứ hai vang vọng khi mà những thùng chứa đạn dược ở khắp khu vực chuẩn bị dưới tường thành bị nhiệt độ, áp lực, và chấn động kích nổ.

Bầy Sinh Vật Ác Mộng bị sự hủy diệt hỗn loạn kia nuốt chửng. Những con yếu nhất trong số chúng ngay lặp tức bị giết đi, còn những con mạnh hơn thì bị thương và phỏng nghiêm trọng. Chỉ có những con mạnh mẽ nhất là đã sống sót vụ nổ ban đầu không trầy xước.

Trong chưa đến một phút, khu vực to lớn đã hoàn toàn bị phá hoại, biến thành một hố lửa rực sáng, đá và kim loại tan chảy. Cảnh tượng phẫn nộ đó, trước khi thế giới bị những đám mây bụi che đi, vừa khiến người ta trầm trồ vừa khiến người ta khiếp đảm. Những người lính đứng ở thành lũy từ lâu đã ngã xuống và che lấy tai họ, nhưng kể cả khi làm vậy, họ vẫn có thể cảm giác được sự hủy diệt khủng khiếp kia thông qua những chấn động bạo lực từ mặt đất.

...Nhưng mà Sunny thì lại có ghế ngồi hàng đầu cho buổi biểu diễn của vụ nổ hủy hoại kia.

Dù sao thì, cậu đang bị kẹt ngay giữa nó.

'Chết, chết đi! Chết đi, con khốn kiếp!'

Bị kẹt bên trong một quả cầu bóng tối, cậu đè con Ăn Xác xuống trong lúc đấm nó không ngừng. Mỗi đòn đánh của cậu là đủ mạnh mẽ để hoàn toàn hủy hoại một APC bọc giáp như là Tê Giác, nhưng mà bộ giáp xương đen của con quỷ bóng tối kia đơn giản không chịu vỡ ra.

Nó chịu đựng càng lâu, thì cậu càng trở nên phẫn nộ.

'Chết đi, chết tiệt!'

Quả cầu hắc ám quanh họ đột nhiên run rẩy, thoáng dâng lên, rồi rơi xuống trở lại. Một cơn chấn động bạo lực chạy xuyên suốt bức tường đó, và trên đột nhiên trở thành dưới - có vẻ như quả trứng bóng tối đang bị ném và lăn đi.

Sunny, người mà đã ở trên con Ăn Xác kháng cự quyết liệt, thấy mình ngã xuống trong một giây ngắn ngủi. Cậu đụng trúng nóc của quả cầu, và một giây sau đó con quỷ to xác cũng ngã xuống, đè lên cậu. Một nắm đấm to đùng đánh vào một bên đầu cậu, khiến cậu nhìn thấy những ngôi sao.

'Nguyền...rủa...'

Nhưng mà, con vật kia không thể tận dụng lợi thế, vì quả trứng bóng tối bị đảo ngược lần nữa một tích tắc sau đó...rồi lần nữa, rồi lần nữa, rồi lần nữa.

Hai người họ bị ném trong quả cậu, dội khỏi bức tường của nó như những quả bóng cao su. Sunny gần như ngay lập tức từ bỏ việc cố hiểu đâu là trên dưới, đâu là trái phải, và chỉ tập trung vào việc giữ lấy con Ăn Xác - ngay khi cậu thả ra, sinh vật kia có thể trốn khỏi bằng Bước Bóng Tối.

Nhưng mà miễn sao cậu vẫn còn giữ lấy nó...cậu có thể tiếp tục cố gắng giết con khốn kiếp này...

'Chết đi!!'

Ngay khi cậu định tung ra một đòn tấn công khác, một cơn đau điếng xuyên thủng vai cậu. Con Ăn Xác choáng váng cuối cùng đã từ bỏ việc cố thoát khỏi tên nhân loại điên khùng, và cũng bỏ cuộc trong việc cố đọ từng nắm đấm với cậu - thay vì vậy, nó theo bản năng lui về thứ mà nó rành nhất.

Xé xác với hàm răng của nó.

'Argh, thả tao ra, đồ rác rưỡi thối nát!'

Sunny đã có chút độc chảy trong mạch máu của mình, nhưng bây giờ thì cậu có nhiều hơn nữa...

Nhưng trước khi cậu có thể làm gì, thế giới đột nhiên rung chuyển, và một làn sóng va chạm tàn bạo lan xuyên qua quả cầu. Cảm giác như thể toàn bộ nội tạng cậu thay vị trí...

Nhưng mà đợt rung chuyển tiếp theo thì bạo lực hơn vô số lần.

Sunny cho rằng bản thân đã bất tỉnh trong một giây, nhưng mà có lẽ không phải. Cậu gầm gừ và dùng cả hai tay nắm lấy con Ăn Xác, sợ nó thoát khỏi. Không còn tay để tiếp tục đánh con vật kia, cậu chuyển sang dùng đầu đập vào đầu con khốn kia với toàn bộ sức mạnh của mình.

Cuối cùng, Sunny cảm giác được có gì đó rạn nứt dưới đòn tấn công của mình.

Nhưng mà, đó có lẽ là mũi của bản thân cậu...khó nói rõ...

Thê giới đang rung lắc, thiêu cháy, và toàn là đau đớn.

Đã hoàn toàn phát điên, Sunny không để ý đến nó và tiếp tục dùng mọi thứ mình có để phá vỡ con Ăn Xác chết tiệt kia, trong lúc nó tiếp tục cắn xé da thịt cậu với những răng nanh sắc bén. Bộ giáp của sinh vật kia không chịu vỡ...nhưng mà cơ thể của nhân loại này cũng vậy. Thật ra thì da của cậu là cứng hơn bộ da của đa số những sinh vật mà con quỷ này đã ăn trong quá khứ, còn xương cậu thì cứng cáp gấp mười lần như vậy nữa.

Nhân loại kiểu gì mà nực cười đến vậy?!

Không khí bên trong quả cầu tỏa ra nhiệt độ không chịu nổi, và có vẻ bức tường của nó bắt đầu biến thành màu đỏ mờ. Rồi, một vết nứt xuất hiện trên bề mặt...

Bị cơn khát máu bất tận nuốt chửng, cả hai tiếp tục chiến đấu.