Chương 1044: Falcon Scott Thất Thủ (62)
'Chết đi, chết đi, chết đi...'
Sunny cố gắng bóp cổ con Ăn Xác trong một đợt đảo ngược kì lạ so với lần chạm trán trước của họ. Gương mặt cậu vặn vẹo, nhăn nhó như của dã thú, và mắt cậu thì cháy lên sự khát máu không thể tả xiết.
Nhưng mà con Ăn Xác không dễ dàng bị giết. Ban đầu, nó có vẻ hoảng hốt và cố ném Sunny khỏi thân thể nhưng mà sau khi nhận ra thoát khỏi nhân loại nhỏ bé kia cơ bản là không khả thi, con vật kinh tởm bình tĩnh lại, nhìn cậu chằm chằm với sự căm ghét sôi sục, và cố đâm vào lưng cậu với cái ngà đen.
Mũi của thanh kiếm cong cắn vào lụa của Hoàng Hôn Thất Sủng, và không thể xuyên thủng nó.
Sunny cười với sự vui vẻ hoang dại.
"Thử lại lần nữa đi con khốn!"
Con Ăn Xác đáp ứng.
Thả ra cái ngà, nó nắm lấy cổ áo Sunny...và thay vì cố đẩy cậu khỏi, nó kéo xuống. Hai người họ đột nhiên mặt đối mắt.
'Cứt...'
Đường lởm chởm mà tách mũ giáp làm hai mở ra, và vô số răng nanh sắc bén cắn vào mặt Sunny.
"Aaaaaargh!"
Nhận ra chỉ vài giây nữa là gương mặt sẽ bị cắn đứt, Sunny thả ra cái cổ của con quỷ kia và tung ra một cú đánh tàn bạo về đám rối dương của nó. Rồi, cậu nắm lấy cái hàm của nó, và đẩy nó mở ra vài milimet, rồi loạng choạng ra sau.
Con Ăn Xác một lần nữa phát ra tiếng cười căm ghét, khàn khàn, răng nó nhuộm với màu máu của Sunny.
Sunny ngượng nghịu ngã ra mông và nắm lấy má mình. Bên phải gương mặt cậu bị xé rách, nhưng ít nhất cậu không mất một con mắt. Tiếc là, cậu đã biết răng con Ăn Xác là có độc...
'Con khốn kiếp ghê tởm!'
Nắm lấy Tội Lỗi An Ủi, Sunny lao về phía trước để chém con quỷ kia trước khi nó có thể đứng dậy. Nhưng mà, sinh vật kia đơn giản biến thành một cái bóng, cố bỏ chạy rồi tung đòn tấn công bất ngờ từ một hướng ngẫu nhiên.
"Không nhanh vậy đâu!"
Không hề chậm lại, Sunny cũng chìm vào bóng tối.
Trong cõi hắc ám của bóng tối, dạng vô hình mà là con Ăn Xác đang nhanh chóng bay đi, và dạng vô hình mà là Sunny đuổi theo. Toàn bộ khu vực bị bỏ trống này là phủ trong hắc ám, nên họ có thể di chuyển xa cỡ nào cũng được, không hề có gì ngăn cản.
Con Ăn Xác, là một sinh vật bóng Cấp Bậc Đồi Bại, ở đây, nó bao la và đáng sợ, hơn hẳn Sunny.
Vậy mà Sunny lại giữ lợi thế tuyệt đối.
Cậu đã chiến đấu trong dạng cái bóng trước kia, vài lần, và lần nào cũng gần như bất lực. Nhưng mà lúc đó Sunny chỉ là một đứa Con của Bóng Tối. Bây giờ, cậu là Chủ Nhân của chúng.
Cậu đã có nhiều hiểu biết vào việc hình thành những cái bóng nhờ vào Điều Khiển Bóng, Hiện Thân Bóng Tối...và đặc biệt là với đột phá gần đây nhất, thứ mà cậu đã quyết định đặt tên là Vỏ Bóng Tối.
Và vì cậu hiện tại cũng đang là một cái bóng...
Khép lại khoảng cách với con Ăn Xác đang bỏ trốn, Sunny khiến cơ thể không hình dạng của mình thay đổi. Ngay lập tức, nó sở hữu bốn cánh tay dài, mạnh mẽ. Rồi, móng vuốt sắc bén mọc ra từ những đầu ngón tay.
Biết rằng bản thân không còn nhiều tinh túy, và vì vậy không thể duy trì dạng bóng lâu, Sunny không lãng phí thời gian và xé vào con vật không hình dạng kia. Ngay tức thì, như thể có một tiếng gào thét đau đớn không âm thanh lan tỏa ra trong không gian hắc ám.
Con Ăn Xác có vẻ vừa ngạc nhiên vừa khổ sở bởi việc Sunny có thể khiến nó bị tổn thương ở trong cõi này, thứ mà nó chắc chắn đã cho rằng tuyệt đối an toàn trước kia. Sợ hãi, nó cố gắng đánh trả, tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ, nhưng ngượng nghịu của bản thân.
Một cảm giác đau đớn bệnh hoạn, quen thuộc khi linh hồn bị tổn thương truyền đến Sunny. Cậu cũng đã chịu thương tổn...nhưng mà còn lâu mới bằng con quỷ chết tiệt kia. Một phần là vì đòn đánh của nó là thô sơ và sơ sài, và một phần là vì linh hồn cậu được bảo vệ bởi Vỏ Cẩm Thạch.
Con Ăn Xác cũng nhận ra sự chật vật của nó là không có hiệu quả gì. Thoát khỏi móng vuốt tàn bạo của Sunny, nó ngay lập tức thoát khỏi bóng tối và hiện ra ở thế giới phía trên.
Họ lăn qua đống đổ nát, trao đổi một loạt đòn đánh. Sunny nhận thêm vài vết thương, nhưng mà con quỷ đáng ghét...bộ giáp của nó vẫn không thể xuyên phá như bao giờ!
'Nguyền rủa mày! Tao phải làm gì để mày chết hả con chết tiệt?!'
Tức tối, Sunny nắm lấy con quỷ cao to và đập xuyên qua một bức tường của tòa nhà, dùng cơ thể con vật kia làm một búa phá tường. Đương nhiên, sẽ không có ích lợi gì...một Ác Quỷ Đồi Bại có thể đâm xuyên qua một ngọn núi, và vẫn có thể bước đi khỏi chỉ với vài vết bầm.
Đằng sau bức tường, có một dốc làm từ đống vỡ vụn cháy đen. Họ ngã xuống, rơi vào một cái hố không sâu lắm.
Ở một điểm nào đó, Sunny đã mất đi hai thanh kiếm, và sinh vật kia mất đi cây kiếm ngà đen của nó. Hai người họ nhìn nhau chăm chú một giây, cả hai đều đầy phẫn nộ giết chóc.
...Nhưng mà rồi, ánh mắt con Ăn Xác hơi thay đổi.
Gương mặt Sunny cũng thay đổi.
Đó là vì cậu cảm nhận một cơn chấn động nhàn nhạt tỏa ra dưới mặt đất. Mắt cậu mở to.
'Địa ngục...'
Con Ăn Xác, bất chấp toàn bộ trí tuệ sắc bén, thật sự là quá ngây thơ. Vụ nổ sẽ không thể tổn thương một Ác Quỷ Đồi Bại...nhưng mà nó không biết vậy. Dù sao thì nó cũng vừa mới chỉ có đầy đủ tri giác vài tháng ngắn ngủi trước đó. Con quỷ tàn tạ đột nhiên giật người lại, cố thoát vào bóng tối một lần nữa - chỉ là lần này nó sẽ đơn giản dịch chuyển khỏi thay vì di chuyển trong cõi bóng tối.
Nhưng mà Sunny có một kế hoạch khác.
"Mày nghĩ mày đang đi đâu hả?!"
Nắm lấy chân con vật, cậu lôi nó trở lại, rồi đè con khốn kia lên mặt đất. Một loạt những cú đánh đau đớn rơi lên cơ thể vốn đã bị thương tàn tạ của Sunny, nhưng mà cậu giữ nó chặt hơn nữa.
"Sao? Mày sợ chết?! Chết thôi...tao với mày chết cùng!"
Sunny cười, rồi trừ vài giọt tinh túy, cậu dùng toàn bộ để kêu gọi bóng tối. Chúng dâng lên trước, bọc cả hai vào một quả cầu. Rồi thêm những cái bóng khác vươn lên, tạo ra lớp thứ hai quanh quả trứng đen, rồi thứ ba.
Sunny đã có thể thử trốn thoát vụ nổ bằng cách biến thành hư ảo...nhưng mà, phải có một cái bóng để cậu có thể duy trì trong trạng thái đó. Một khi cả khu vực này bị nổ tung, thì mọi thứ sẽ bị ánh sáng nhấn chìm. Bóng tối sẽ bị đuổi đi, và cậu sẽ bị ném trở lại thế giới vật chât.
Nên, cậu tạo ra quả trứng này, nhốt hai người họ vào trong.
Có lẽ nó thậm chí sẽ đủ cứng cáp để chống cự vụ nổ.
"Con khốn kiếp...cách này hay cách khác...hôm nay mày phải chết!"
Cậu tiếp tục giữ con Ăn Xác và dùng tay còn lại đánh nó không ngừng, cảm giác làn da trên nắm đấm rách ra bất chấp được Vỏ Cẩm Thạch cường hóa. Nhưng mà bộ giáp xương của con vật kia thì vẫn không chịu nứt ra.
Con Ăn Xác cũng quyết liệt đánh trả.
Họ bị vây quanh bởi hắc ám, thế giới bên ngoài bị những bức tường của quả cầu đen che đi.
Đó là tại sao Sunny không thể nhìn thấy Giao Thức Thành Lũy được kích hoạt và hủy diệt một phần bao la của thành phố, phần tường thành còn lại, và trường giết chóc bên ngoài.
...Nhưng mà, cậu có thể cảm nhận được nó.