Chương 1027: Falcon Scott Thất Thủ (45)
Cái Bóng của cậu bây giờ là Vượt Giới Hạn
Sunny thấy khó tin nổi, mặc dù cậu đã là người khiến việc đó xảy ra. Chỉ là những vị Thánh đã luôn giữ địa vị đặc biệt trong văn hóa nhân loại - họ là điển hình cho sức mạnh rộng lớn và không thể đạt đến. Họ giống á thần hơn là nhân loại...thần bí và khiến người ngưỡng mà, xa xôi đến mức gần như không thể nói rõ được.
Cậu bây giờ là một Bậc Thầy, và thêm vào đó, là một trong những mạnh nhất trong Cấp Bậc đó. Nhưng kể cả vậy, thì có một khoảng cách khổng lồ giữa Sunny và một người như là Thủy Triều Bầu Trời hay Bloodwave, một khoảng cách mà cậu không dám kiểm tra.
Nghĩ đến một tồn tại tương tự như vậy bây giờ đang phục vụ cậu...khó có thể chấp nhận. Sự Vượt Giới Hạn của Thánh, không phải nghi ngờ, đánh dấu một chương mới trong quá trình tăng cường lực lượng của Sunny.
Đương nhiên, vẫn còn không rõ ràng liệu hiệp sĩ mã não là thật sự ngang bằng với những vị Thánh quyền lực của nhân loại.
Về mặt thể chất, cô ít nhất là ngang ngửa với họ, và khả năng cao là siêu việt. Kĩ năng của cô là xuất chúng, cũng như tài năng và sức mạnh ý chí...dù sao thì Thánh đã luôn luôn nổi trội. Cô thường xuyên chiến thắng trước những đối thủ mà mạnh mẽ hơn cô rất nhiều.
Nhưng mà những Vượt Giới Hạn Giả cũng vậy. Không có khái niệm một vị Thánh trung bình - mỗi một người trong số họ đều là những kẻ tài giỏi nhất trong nhân loại, những chiến binh giàu kinh nghiệm với tài năng, tín niệm, và kĩ năng đỉnh cấp, với hàng ngàn, hàng ngàn trận chiến đẫm máu trong tay.
Cũng có một sự khác biệt căn bản giữa những nhân loại và những sinh vật như là Bóng của cậu...nhân loại sở hữu Phân Loại, còn những sinh vật thì không.
Thánh đã vừa mới có được năng lực của cô, dùng nguyên tố hắc ám để tăng cường cơ thể và vũ khí của mình. Nhưng mà, mỗi người Vượt Giới Hạn đều có một Phân Loại mạnh mẽ và có trong tay vài Kĩ Năng ghê gớm, bao gồm Biến Hóa.
Họ cũng mang theo Ma Pháp Ác Mộng.
Nói đơn giản, Sunny không biết ai sẽ chiến thắng nếu Thánh chiến đấu với một người Vượt Giới Hạn. Cậu có cảm giác rằng, nếu chỉ có mỗi một mình cô, hiệp sĩ mã não sẽ thua...nhưng mà, nếu cô được tăng cường bởi những cái bóng của cậu, thì kết quả có lẽ rất khác.
...May mắn là, cậu không có ý định chiến đấu với những vị Thánh trong thời gian gần.
Hủy đi Bóng, Sunny thở dài và dùng chút thời gian dọn dẹp lại đống lộn xộn mà việc Vượt Giới Hạn của cô đã gây ra. APC trông tệ hại, nhưng mà vẫn hoạt động.
'Thấy không, ngày này chỉ càng lúc càng tốt hơn mà thôi...'
Hay là đêm nhỉ?
Ở Nam Cực, lúc nào cũng là đêm, nên cố gắng theo thời gian cũ là càng lúc càng khó.
Cậu làm cho mình một bữa ăn khuya - hoặc là ăn sáng rất sớm - và ngồi lại khu vực nghỉ vài phút. Sau một lúc, thiết bị liên lạc của cậu phát ra âm thanh quen thuộc. Có vẻ như hệ thống liên lạc của cứ điểm đã kích hoạt, theo lịch trình hai lần mỗi ngày, gửi đi những gói dữ liệu với một lượng băng thông nhất định.
Sunny nhìn tin nhắn mới và hơi thấy nhẹ nhõm. Rain vẫn ổn, có vẻ vậy...tin nhắn của cô ngắn hơn bình thường, nhưng mà rõ ràng là không có triệu chứng gì cho thấy đã nhiễm phải Ma Pháp.
Cậu đã luôn lo lắng về em gái mình, và sau khi nhìn thấy quá nhiều người thường bị giết bởi Ác Mộng Đầu Tiên ở Nam Cực - và đã giết thật nhiều những quái vật mà cơ thể họ trở thành - sự lo lắng của cậu chỉ càng lớn hơn nữa.
Sunny thở dài.
'Con bé vẫn ổn. Vẫn an toàn...vốn không có nguyên nhân gì để con bé mắc phải Ma Pháp. Và kể cả nếu có, thì Rắn cũng ở cùng nó.'
Sunny nhớ cái Bóng đó của mình. Nó sẽ cực kì hữu dụng trong chiến dịch ở Góc Nam, khi nghĩ đến cậu ngay từ đầu đã luôn cần tinh túy. Chưa kể đến những kĩ năng đa dạng và mạnh mẽ của nó.
Dù vậy, Sunny không hề hối hận để nó lại với Rain dù chỉ một lần. Sự an toàn của cô là quan trọng hơn...và cậu có nhiều biện pháp khác để bảo vệ mình. Nếu có gì thì trải nghiệm những sự khó khăn cay đắng ở chiến dịch Nam Cực mà không có Rắn đã cho cậu cơ hội học cách quản lý tinh túy của mình với sự hiệu quả tối đa, cũng như cải thiện thật nhiều khả năng điều khiển nó của cậu.
Nghĩ đến những cái Bóng, Sunny đột nhiên cảm thấy tò mò về mối quan hệ của chúng với Lớp của cậu. Mặc dù Rắn Linh Hồn hiện đang không có mặt, mỗi một cái Bóng đã ở trong một tâm của cậu. Liệu điều đó có nghĩa là tối đa thì cậu cũng chỉ có thể điều khiển bảy cái Bóng?
Nếu là vậy, thì tốc độ kiếm Tiếng Vang tệ hại này của cậu sẽ hóa ra không phải một điều tồi tệ. Cậu có lẽ sẽ rất bực mình nếu một người như Kurt - tên Thức Tỉnh thần kinh mà đã giết người ở thế giới thức tỉnh - ngăn cậu không thể biến Ác Mộng thành một cái Bóng của mình.
Lúc đó, vì ghét con người của hắn, và ý tưởng sở hữu một Tiếng Vang nhân loại, Sunny đã không lãng phí mảnh cho quá trình biến đổi, nhưng mà cậu có lẽ đã không cưỡng lại cám dỗ nếu có một cơ hội tốt hơn.
Hoặc là, đợi đã...liệu cậu thậm chí có thể biến Kurt thành một cái Bóng mà không mất đi Thánh hay Rắn? Lúc đó cậu chỉ là một Quái Vật Thức Tỉnh, sở hữu hai Bóng Tâm...
'Mình lại lan man rồi.'
Sunny ngồi bất động vài giây, nhìn chăm chú về phía xa.
Cậu đang suy nghĩ về những thứ không cần thiết để phân tán bản thân khỏi chuyện sắp đến.
Goliath đang đến gần.
Sinh vật mà suýt đã giết cậu một lần.
Titan Ngã đó đã hủy diệt một cứ điểm, nên có một cơ hội đàng hoàng rằng Falcon Scott cũng có thể bị con vật khổng lồ kia phá hủy. Sunny và Jet quyết tâm chém giết sinh vật đá khổng lồ kia, nhưng mà chuyện gì cũng có thể xảy ra cả.
Kể cả nếu những chuẩn bị của họ có hiệu quả, thì không tài nào nói nổi bức tường thành phố sẽ bị tổn thương đến mức nào trước khi con titan chết đi...nếu nó chết đi.
Ngày này có thể trở thành ngày cuối cùng của rất, rất nhiều người. Thậm chí có lẽ của bản thân Sunny.
Cậu nhắm mắt một giây.
'Qua xác tao đã. Ừ thì...rõ ràng là vậy, đâu cần phải nói nhỉ...'
Nghĩ vậy, Sunny nặn ra một nụ cười tái nhợt và nhặt lên thiết bị liên lạc của mình.
Câu trả lời với Rain của cậu không chứa đựng bất cứ lo lắng ghê gớm nào mà đang tra tấn cậu. Mặc dù cô đủ thông minh để hiểu được những thứ mà cậu không trực tiếp nói ra, Sunny vẫn cố gắng che giấu sự thật xấu xí hết sức có thể.
Đó cũng là vì lợi ích của cậu.
Trong lúc viết tin nhắn cho Rain, Sunny gần như có thể tin tưởng những lời nói dối của bản thân.
Không biết sự thật là một sự an ủi...