Chương 1026: Falcon Scott Thất Thủ (44)

Chương 1026: Falcon Scott Thất Thủ (44)

Hiệp sĩ duyên dáng nhìn cậu hờ hững, không cho thấy phản ứng gì cả. Hai viên rubi trong mắt cô lấp lánh ánh sáng đỏ sẫm hăm he, không để lộ một cảm xúc nào. Sunny thở dài.

"Ôi coi nào...cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra sao? Cứ...bộc lộ cảm xúc, làm ơn! Sẽ không giết cô đâu...chắc vậy..."

Thánh im lặng và hờ hững như bao giờ, khiến tim cậu đau đớn.

Thầm chửi thề, Sunny nhìn di và triệu hồi kí tự. Những kí tự lung linh kia xuất hiện trong không trung trước mặt cậu:

Tên: Sunless.

Tên Thật: Lạc khỏi Ánh Sáng.

Cấp Bậc: Vượt Bậc.

Lớp: Ác Quỷ.

Bóng Tâm: [4/7].

Mảnh Bóng: [2973/4000].

Ký Ức: [Chuông Bạc], [Áo Choàng Múa Rối], [Mảnh Vỡ Đêm Khuya], [Đá Siêu Thường], [Gai Rình Mồi], [Suối Vô Tận], [Cánh Hắc Ám], [Mảnh Vỡ Ánh Trăng], [Mặt Nạ Weaver], [Lời Thề Vỡ], [Lá Mùa Thu], [Cảnh Tượng Tàn Nhẫn], [Hòm Hám Của], [Gánh Nặng Thiên Đường], [Ký Ức về Lửa], [Ký Ức về Băng], [Sấm Đánh], [Cung Chiến Của Morgan], [Lồng Đèn Bóng Tối], [Xương Hát Ca], [Ghế Bóng Tối], [Yên Quá Đắt], [Nguyện Vọng Cuối Đời], [Tội Lỗi An Ủi], [Đỉnh Đắng], [Tiếng Hét Nghẹn Ngào], [Kim Của Weaver], [Ngọc Trai Tinh Túy], [Đánh Bắt Nhanh Nhẹn], [Vải Liệm Hoàng Hôn Thất Sủng], [Món Quà Thành Chiến], [Tìm Kiếm Không Ngừng].

Mảnh bóng của cậu đã gần ba ngàn. Nhưng mà đó không phải phần quan trọng.

Sunng quan sát danh sách Ký Ức của mình với biểu hiện đau đớn, rồi cúi xuống tập trung vào tên của Thánh.

Bóng: [Thánh Mã Não].

...Mảnh Bóng: [196/200].

Cậu đã rất gần...cô ta chỉ còn ba mảnh rưỡi nửa là lấp đầy bảng đếm đó.

Tiếc à, không còn thời gian để săn Ký Ức nữa. Không có thời gian để Thánh chậm rãi khôi phục trong linh hồn cậu nếu cô bị thương nữa, đó là tại sao cậu đã không cử cô đi bảo vệ bức tường thành trong vài ngày qua.

Sunny có thể đi năn nỉ vài món Ký Ức từ những người cậu quen biết, nhưng mà không cần. Cậu đã chuẩn bị cho việc không kịp đến mục tiêu đó. Chỉ có nghĩa là cậu sẽ phải hi sinh vài món Ký Ức của bản thân mà thôi.

Vấn đề là cậu trân trọng toàn bộ Ký Ức của mình. Chúng đều hữu dụng theo cách của riêng mình.

Vài cái là mấu chốt đối với khả năng chiến đấu của cậu, vài thứ là một dạng bảo hiểm cho những tình huống bất ngờ. Cánh Hắc Ám và Gánh Nặng Thiên Đường là hai ví dụ không phải những Ký Ức tuyệt vời - nhưng mà, cậu cần chúng trong trường hợp không có cách nào tránh khỏi một trận không chiến. Những Ký Ức khác sở hữu những pháp thuật hữu dụng mà cậu muốn sao chép một ngày nào đó.

Vài Ký Ức thì Sunny đã phát triển vượt qua, nhưng mà cậu lại có cảm tình với chúng. Hơn thế nữa, cậu đã hi vọng có thể giao chúng lại cho Rain khi cô trở thành người Ngủ.

Thật sự thì chỉ có một Ký Ức là vô dụng trong kho Ký Ức của cậu - Chuông Bạc. Nhưng mà, Sunny không muốn hi sinh nó. Đây là món Ký Ức đầu tiên mà cậu đã nhận được, và món Ký Ức đầu tiên mà cậu đã thay đổi với ma thuật. Nó cũng...là một kỉ vật khiến cậu nhớ lại những thời gian vui vẻ hơn.

'Với lại nó cũng chỉ là một Ký Ức Ngủ Say Đẳng Cấp Hai. Hấp thụ nó sẽ không thỏa mãn Thánh chút nào cả.'

Dù sao thì, cậu phải hi sinh thứ gì đó. Cuối cùng, Sunny thở dài cay đắng và triệu hồi ba Ký Ức.

Một cây kunai nặng nề, một viên đá quý lấp lánh làm từ san hô đỏ bóng lưỡng, và một mũi tên với lông đuôi màu xanh lá xuất hiện trước cậu.

Thứ cuối cùng là [Tìm Kiếm Không Ngừng] - một mũi tên Vượt Bậc Đẳng Cấp Hai mà cậu nhận được gần đây. Nó mạnh mẽ ngang bằng Sấm Đánh, nhưng mà sở hữu những pháp thuật mà dẫn dắt nó về phía một mục tiêu duy nhất và tăng cường sát thương đến đúng mục tiêu đó.

Đó là một món hời. Nhưng mà, Sunny có nhiều cách khác để gây ra sát thương cao đối với một mục tiêu đơn lẻ. Ký Ức thứ hai...là Lời Thề Vỡ. Như mọi khi, Sunny nhăn nhó khi khí thế ăn mòn linh hồn của nó dần khiến linh hồn bản thân cậu tiêu tan. Nó là một món bùa tuyệt vời mà đã giúp cậu rất nhiều lần trong quá khứ, và phối hợp hoàn hảo với khả năng miễn dịch những tấn công linh hồn của Thánh.

Năng lực của nó ở dạng một Ký Ức Thức Tỉnh Đẳng Cấp Một thì không tuyệt vời. Với tầm cỡ của những kẻ địch mà Sunny phải đối mặt bây giờ, thì nó như một giọt nước trong đại dương. Ngoài đó ra, Thánh bây giờ chủ yếu chiến đấu cùng với Ác Mộng, và hi vọng rằng trong tương lai là nhiều Bóng hơn nữa. Những người khác không có cùng sự miễn dịch đó, làm giới hạn độ hữu dụng của viên đá quý đỏ.

Món Ký Ức đầu tiên Sunny gọi ra là Gai Rình Mồi. Cậu thở dài lần nữa, nhìn cây kunai với vẻ tiếc nuối.

Không có gì không tốt về cây phi tiêu này cả, và họ đã trải qua rất nhiều thứ cùng nhau. Nhưng mà nó đã sống quá độ hữu dụng của bản thân. Nếu có thể lựa chọn thì Sunny thà giữ Gai Rình Mồi lại chỉ vì tính thực dụng của nó, nhưng mà tình huống này yêu cầu cậu phải buông bỏ thứ gì đó.

...Sunny đã mất đi Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn, và bây giờ, cậu sẽ mất đi ba Ký Ức hoàn toàn lành lặn nữa. Cậu cảm thấy tim mình rướm máu.

'Lãng phí...quá sức lãng phí...'

Cậu nhắm mắt lại, rồi đưa cây kunai, viên đá quý, và mũi tên cho Thánh mà không nỡ nhìn.

"Đây. Cô...cô ăn đi. Ăn ngon miệng!"

Hệp sĩ mã não duyên dáng yên lặng nhận lấy những ón Ký Ức và bóp nát chúng trong tay mà không chần chừ chút nào. Nghe thấy âm thanh đáng sợ kia, Sunny choáng váng.

'Cô...cô ta thậm chí không lưỡng lự! Những thứ đó quý giá lắm đó. Chết tiệt!'

Mở mắt, cậu nhìn thấy bốn dòng tia sáng rực rỡ được hấp thụ vào cơ thể Bóng. Rồi, mắt cô sáng lên sự vui sướng hắc ám.

Những kí tự vẫn còn trong không trung, bảng đếm bây giờ là:

Mảnh Bóng: [200/200].

Trong giây kế tiếp, cái bóng tồn tại ở nơi mà đáng lẽ là linh hồn của Thánh đột nhiên gợn sóng. Bốn ngọn than hắc ám sâu trong nó tỏa ra ánh mà không sáng, và những ngọn lửa đen dâng lên từ trong bộ giáp của cô.

Sunny lùi lại một bước, bị cảnh tượng quen thuộc làm mê hoặc.

Cậu đã từng thấy nó một lần, khi mà hiệp sĩ trầm mặc của cậu Vượt Bậc.

Trong giây kế tiếp, dáng người của Thánh hoàn toàn bị phủ trong lửa đen, khiến cậu không thể nhìn thấy cô nữa. Một cơn gió mạnh mẽ thổi xuyên qua bên trong Tê Giác, nhiệt độ không chịu nổi và cơn lạnh lẽo thấu xương cùng lúc tấn công Sunny. Cậu chớp mắt.

'Ờ...cứt thật...có lẽ mình nên làm việc này trong Hồn Hải...'

Nhưng mà giờ cậu không thể làm gì khác ngoài chờ đợi. Lo lắng cho APC đắt tiền của mình, Sunny triệu hồi một rào cản bóng tối vây quanh Thánh. Một phút trôi qua trong sự căng thẳng yên lặng, rồi hai...

Rồi, có gì đó nổ tung bên trong rào cản, dễ dàng phá tan nó và khiến Sunny bay ra sau.

Một làn sóng hắc ám lăn qua Tê Giác, biến bên trong nó thành một đống lộn xộn và khiến những cửa sổ cường lực của nó rạn nứt từ bên trong. Phương tiện to lớn run rẩy ghê gớm, rồi trở nên bất động với một tiếng rên rỉ ồn ào. Sunny vội vã đứng dậy và nhìn chằm chằm Thánh, người mà vẫn đứng cùng chỗ ban nãy, có vẻ không hề thay đổi.

Nhưng mà, hắc ám sống bên trong cô giờ là sâu đậm và đáng sợ hơn rất nhiều. Cơ thể mã não của cô tỏa ra một sức mạnh bao la, ghê gớm, và ngọn lửa đỏ sẫm hăm he nhảy múa trong mắt rubi của cô bây giờ là sáng hơn nữa.

Bóng của cậu - bây giờ là một Ác Quỷ Vượt Giới Hạn - khẽ nghiêng đầu, nhìn cậu với sự hờ hững thường lệ. Nhưng mà Sunny có thể cảm giác một tia cảm xúc đằng sau nó.

Kiêu hãnh. Thỏa mãn.

Biết ơn?

Chậm rãi, một nụ cười rộng lớn hiện lên mặt cậu.

Sunny vuốt vuốt Hoàng Hôn Thất Sủng, đứng thẳng người, và mỉm cười nhìn ác quỷ hăm dọa kia.

"...Chắc tôi nên bắt đầu gọi cô là Thánh Thánh ha?"