Chương 6: Cuộc gọi lúc nửa đêm

Bởi vì ông Thắng Giải sắp lên chức cho nên Phong Lẩn cần tìm một cộng sự cho mình, tuy vừa rồi Phòng chống nghệ thuật hắc ám đã gặt hái được rất nhiều thành công xong những người ở ban ngành khác cũng không có mấy thiện cảm với công việc tâm linh ấy.

Phong Lẩn đã mấy lần tìm đến những người trong cục nhưng đều bị họ từ chối, thời gian không còn nhiều nữa, hắn chỉ còn 1 tuần để tìm cộng sự bằng không Phong Lẩn chỉ có thể làm việc 1 mình được thôi.

Ông Thắng Giải nhìn Phong Lẩn ngày đêm suy tư về chuyện ấy bèn nói

-Thôi nào, chú mày không thể lúc nào cũng cắm đầu vào công việc được, tối nay tao sẽ dẫn mày đi chơi, Dung Tái có mấy em bạn xinh lắm.

Phong Lẩn thở dài nói

-Ông thì sướng rồi vừa được lên chức vừa có gái xinh, bây giờ cái phòng này còn lại mỗi tôi, tôi không lo thì ai lo

Ông Thắng Giải cười nói

-Mày yên tâm, tao đã sắp xếp được cộng sự cho mày rồi, tối nay đi chơi với tao cũng là gặp mặt cộng sự của mày đấy.

Phong Lẩn nghe thế thì như nhẹ nhõm cả người, tối đó hắn lai Thắng Giải đến quán cafe. Thắng Giải được cái tiếng là sắp lên chức chứ lương thưởng cũng chẳng có gì cho nên tất nhiên chi phí mọi thứ đều là Phong Lẩn thanh toán hết.

Bấy giờ Thắng Giải nói

-Cộng sự của mày đang ở trên tầng 2 đấy tao với mày lên gặp nó thôi.

Phong Lẩn hơi tò mò về người cộng sự này, hắn mới hỏi

-Lão quen người này ở đâu, có đáng tin hay không

Thắng Giải đáp

-À nó là con gái của Anh Trai tao, chắc kém mày mấy tiểu nhưng con bé xinh gái và thùy mị lắm

Nghe đến đây thì Phong Lẩn đã không kìm chế được mà nở 1 nụ cười đê hèn. 2 người cùng đi lên lầu, bất ngờ thay cộng sự mà Thắng Giải giới thiệu lại chính là Cúc Xứt.

Người ta thường nói 4 mắt nhìn nhau tóe lửa linh nhưng nay Phong Lẩn và Cúc Xứt vừa gặp đã giật mình hoảng hốt, 2 đứa chỉ tay vào nhau đồng thanh nói

-Là mày à.

Thắng Giải ngạc nhiên

-2 đứa quen nhau à, như vậy thì tốt quá, càng dễ làm việc.

Cúc Xứt tuy là không thích Phong Lẩn nhưng lần trước được hắn đối đãi tử tế cho nên cũng không hẳn là ghét bỏ. Phong Lẩn cũng vậy, trong đầu hắn chẳng có phân biệt tốt xấu, chỉ cần xinh là được.

Nói là như vậy nhưng giữa chốn phồn hoa đô thị mà gặp lại được nhau là bất ngờ lắm rồi. Phong Lẩn bèn hỏi

-Vết thương của mày thế nào rồi

Cúc Xứt nhớ lại chuyện khi trước thì thẹn thùng nói

-Kệ mẹ tao

Thắng Giải thấy 2 đứa sắp là cộng sự của nhau mà xưng hô mày tao thật là không có chút lịch sự nào cả bèn chau mày nói

-Ô hay, sao chúng mày lại xưng hô như thế, người trong cơ quan nghe được lại bảo tao không biết dạy

Phong Lẩn thấy cũng hợp lí bèn nói

-Ông ấy nói đúng đấy, chuyện trước đây coi như bỏ qua cho nhau, bây giờ vẫn xưng hô là mày tao nhé.

Cúc Xứt cũng đồng ý, sau buổi gặp mặt hôm ấy Cúc Xứt theo Phong Lẩn về Phòng chống nghệ thuật hắc ám để làm quen với cơ quan cũng như là công việc. Với vẻ ngoài đáng yêu của mình thì Cúc Xứt nhận được không ít ánh mắt ngưỡng mộ của mấy anh nhân viên trong cục.

Thậm chí còn có cả hàng dài xếp ngoài cửa để nhìn ngắm cho thích mắt. Phong Lẩn hỏi chuyện sau khi hắn tới sa mạc thì Cúc Xứt đã đi đâu, cô nói cô theo lời Phong Lẩn rút khỏi giang hồ chỉ là ở nhà sống cho qua ngày. Gần đây thấy cuộc sống chán quá mới đi tìm việc làm, cũng may Cúc Xứt còn có một người chú là Thắng Giải cho nên mới có cơ duyên này.

Cúc Xứt cũng hỏi chuyện Phong Lẩn đã đi đâu, hắn cũng là đem tất cả chuyện tới sa mạc GoBi kể ra khiến cho Cúc Xứt vô cùng ngưỡng mộ cuộc sống tự do tự tại như thế. Phong Lẩn nói thêm làm việc ở Phòng chống nghệ thuật hắc ám cũng rất nguy hiểm cho nên thân là một tiền bối Phong Lẩn sẽ dạy dỗ Cúc Xứt đến nơi đến chốn.

Sau 1 ngày làm quen với trụ sở cũng như nghe qua về công việc thì Cúc Xứt được tan ca sơm, tuy rằng có mấy anh chàng mời cô đi ăn tối nhưng cô không mảy may quan tâm.

Đêm hôm ấy Phong Lẩn trực tại cơ quan đang gật gù với cơn buồn ngủ thì hắn nhận được một cuộc gọi báo án.

Ở đầu dây bên kia một người đàn ông với tông giọng thánh thót hốt hoảng nói

-Có kẻ đang muốn giết tôi hãy mau đến cứu tôi

Phong Lẩn nhắc nhở người này khóa cửa cẩn thận ngồi im trong nhà không được phát ra tiếng động, sau đó xin lại địa chỉ và nói hắn sẽ tới ngay.

Phong Lẩn nhanh chóng lên xe tới địa chỉ người đàn ông kia, hắn cũng điện cho Cúc Xứt hỏi xem cô có muốn đi cùng không. Tất nhiên Cúc Xứt đồng ý, Phong Lẩn liền ghé qua nhà trọ của Cúc Xứt đón cô đi cùng.

Hai người theo địa chỉ mà tìm được đến nơi, chỗ ấy là một ngôi nhà nằm giữa nơi hoang vu hẻo lánh bên rìa thành phố, cách xa nơi phồn hoa đô thị, xung quanh bán kính mấy chục mét không có lấy một nhà hàng xóm.

Phong Lẩn lấy thanh Kiếm Nứt trong ống quần ra thận trọng đi trước, hắn cũng bảo Cúc Xứt đi sau mình và chú ý an toàn. Có điều căn nhà này là một căn nhà hoang có lẽ đã không có ai ở lâu rồi.

Phong Lẩn lấy làm lạ bèn đem địa chỉ ra đối chiếu thì quả thực đúng nơi này rồi. Hắn bèn gọi lại số điện thoại ban nãy nhưng không có ai bắt máy. Phong Lẩn tức mình quay lại nói với Cúc Xứt

-Mẹ nó bị trêu rồi, ngày mai tra được số điện thoại này là của ai thì tao đấm nó gãy chân giữa.

Thế là 2 người lại lủi thủi trở về, vì đã khuya cho nên Cúc Xứt không tiện về phòng trọ nữa cô theo Phong Lẩn đến trụ sở. Hai người ngồi nói chuyện một lúc bỗng nhiên điện thoại lại reo, Phong Lẩn lập tức bắt máy, bên kia lại vang lên tiếng cầu cứu của người đàn ông lúc nãy

-Có kẻ đang muốn giết tôi hãy mau đến cứu tôi

Phong Lẩn hỏi rõ địa chỉ nhưng người kia bất ngờ cúp máy, hắn lo lắng sợ rằng vừa rồi mình đã đến nhầm địa điểm khiến người kia đang gặp cơn nguy hiểm. Phong Lẩn cố gắng liên hệ lại nhưng đầu giây bên kia không bắt máy.

Hắn lập tức lên google map tra địa chỉ nhưng trên đó cũng chỉ hiện ra nơi mà ban nãy hắn tới mà thôi. Chuyện rơi vào bế tắc, bây giờ Phong Lẩn cũng không làm gì được ngoài chờ đợi cả. Qua thêm mấy tiếng không thấy số máy kia liên hệ lại, lúc này cả 2 đều đã buồn ngủ vô cùng, vậy là Phong Lần bảo Cúc Xứt nằm tạm ra ghế sofa ngủ trước còn mình thì thức cả đêm trực điện thoại để đợi cuộc gọi từ số máy lạ kia.

Sớm hôm sau khi mọi người đã đi làm đầy đủ, Phong Lẩn đem 2 quầng mắt thâm quầng đến nhờ phòng thông tin tín hiệu tìm thử về số điện thoại lạ ấy.

Sau một hồi tìm kiếm thì kết quả cho thấy số máy kia không tồn tại. Phong Lẩn thấy lạ lắm hắn đề ra 2 giả thuyết, thứ nhất là có người cố ý trêu đùa nhưng đã để phòng thông tin điều tra mà không tìm ra được thì khả năng này có thể loại bỏ. Còn giả thuyết thứ 2 là số điện thoại ma và họ đang cố đưa ra dữ kiện cho Phong Lẩn.

Dù giả thuyết có là gì đi nữa thì hắn cũng phải ngủ cái đã, Phong Lẩn trở về phòng, lúc này Cúc Xứt vẫn đang ngủ say, hắn khép cửa để tránh tiếng ồn làm cô thức giấc sau đó nằm luôn xuống đất mà ngủ.

Mãi đến đầu giờ chiều Phong Lẩn mới tỉnh dậy, hắn nhìn lên sofa không thấy Cúc Xứt thì chắc mẩm cô đã về nhà rồi. Phong Lẩn lại lấy máy gọi thử đến số điện thoại kia một lần nữa nhưng kết quả vẫn như những lần trước.

Phong Lẩn quyết định sẽ đến căn nhà hoang kia để tìm hiểu lại xem sao. Hắn đi lấy xe chuẩn bị lên đường thì Cúc Xứt từ phía sau gọi với theo, Phong Lẩn bèn nói

-Tưởng mày đi về rồi chứ

Cúc Xứt đáp

-Tao đi đái 1 bãi quay lại đã không thấy mày đâu, thế mày đang định đi đâu vậy

Phong Lẩn bảo hắn sẽ tới căn nhà hôm qua để điều tra xem, Cúc Xứt cũng chẳng biết làm gì chco nên muốn đi theo cho đỡ buồn, vậy là cả 2 lại lên đường. Trên đường đi Cúc Xứt mới nói

-Không phải là bị trêu hay sao còn vấn đề gì nữa

Phong Lẩn đáp

-Tao nghĩ là có linh hồn muốn chỉ điểm cho tao phá án

Nghe đến đây Cúc Xứt cười chế diễu

-Mày vẫn còn giữ thói quen chơi đồ à

Phong Lẩn nói hắn chưa từng chơi đồ, hơn nữa có những chuyện mà khoa học không thể giải thích được như chuyện ma quỷ chẳng hạn. Cúc Xứt vẫn không tin cô nói là Phong Lẩn mơ mộng hão huyền mà thôi.

2 người đi thêm 1 lúc thì tới căn nhà hôm qua. Phong Lẩn xuống xe đi tới chỗ căn nhà, bây giờ là buổi chiều ánh nắng chói chang cho nên hắn không sợ. Cúc Xứt đứng ở ngoài nhìn trời ngắm đất cũng chán cho nên mới đi theo Phong Lẩn vào trong.

Căn nhà 2 tầng phủ đầy rêu phong, cánh cửa gỗ mục nát đã vỡ vụn thành mùn vương đầy trên nền đất.

Tuy là ban ngày nhưng vừa đi vào cả 2 đã nhận thấy một cảm giác lạnh lẽo âm u vô cùng. Cúc Xứt tuy rằng xưa kia cũng là dân giang hồ nhưng không vì thế mà cô không biết sợ. Cô đi sát theo Phong Lẩn không rời nửa bước có đôi khi đứng gần quá còn chạm vào cả người hắn.