Phong Lẩn xem xét một lượt căn nhà cũng không có gì đặc biệt, các khung tranh treo trên tường hay tủ tạng bàn ghế giường chiếu đều không còn nguyên trạng. Cúc Xứt nãy giờ da ốc nổi đầy, cô sợ hãi nói
-Ta đi được chưa
Phong Lẩn không có manh mối gì đành phải rời đi, thế nhưng vừa ra đến cửa Phong Lẩn như nghĩ được điều gì đó, hắn bèn nói
-Này mày có thấy lạ không, nhà này như kiểu chuyển đi mà bỏ lại tất cả đồ đạc ấy nhỉ
Cúc Xứt nghe xong cũng thấy kì quái, bình thường nếu chuyển nhà thì chỉ để lại cái khung thôi chứ ai lại để lại hết tất cả đồ đạc bao giờ.
Phong Lẩn mới đặt ra giả thuyết nhà này ắt phải làm việc gì khuất tất cho nên mới nhanh chóng rời đi như vậy. Thế là hắn lại nghĩ đến chuyện hôm qua, có lẽ linh hồn kia muốn cho hắn biết điều gì đó.
Phong Lẩn liền quay lại trong nhà, hắn tìm tòi khắp các ngóc ngách cuối cùng thấy được dưới chiếc giường mục nát ở tầng 1 có một điều đáng nghi. Bởi vì căn nhà này đã xây dựng cách đây lâu lắm rồi cho nên nên nhà vẫn chỉ là chát xi mắng chứ chưa có gạch đá hóa, có điều dưới gầm giường Phong Lẩn lại thấy một mảnh xi măng mới hơn nền nhà một chút như thể đã từng được chát lại 1 lần rồi.
Phong Lẩn đã 7 phần chắc chắn dưới đó đang chôn giấu một bí mật. Hắn quay lại trụ sở mượn công cụ tác động cơ học chuyên để lấy lời khai hay cụ thể hơn là 1 cây búa tạ. Anh nhân viên hỏi Phong Lẩn mượn làm gì thì hắn nói là để gõ vào đầu mấy thằng hỏi nhiều.
Cúc Xứt thấy mệt cho nên Phong Lẩn đưa cô về nhà trọ trước sau đó mới quay lại tác động cơ học vào cái nền nhà, vì nền nhà đã cũ cho nên đến 11h đêm thì Phong Lẩn cũng đập vỡ ra được.
Bấy giờ gió hiu hiu thổi cây cỏ rì rào mây đen che phủ ánh trăng thật là khiến người ta run sợ, lúc này đây chỉ có mình hắn ở cái nơi mênh mông cô quạnh này.
Phong Lẩn cậy hết lớp bê tông lên thì phát hiện một cái vali to ở dưới, hắn hì hục kéo chiếc vali lên rồi mở ra, quả nhiên như dự đoán bên trong là một bộ xương khô. Phong Lẩn lập tức gọi điện thông báo cho các ban ngành có mặt. Đến 1h đêm thì căn nhà đã được phong tỏa, bấy giờ Cúc Xứt cũng hóng hớt đến xem náo nhiệt, cô mới hỏi Phong Lẩn trong đó có gì. Phong Lẩn nói với cô trong đó là 1 cái vali đựng xác người.
Cúc Xứt hoang mang hỏi
-Vậy hóa ra ma quỷ là có thật ư
Phong Lẩn cười đáp
-Tao không khẳng định nhưng cũng không phủ nhận chuyện đấy, bây giờ tao với mày có việc để làm rồi.
Tìm được thi thể chỉ là bước khởi đầu của vụ án còn rất nhiều chuyện khác phải giải quyết. Theo khám nghiệm ban đầu bộ xương là của một người đàn ông khoảng 40 tuổi chết do bị gõ vào đầu bằng vật mềm, nhưng bộ xương đã có niên đại 10 đến 15 năm, cho nên việc xác minh danh tính và tìm thân nhân là một điều rất khó.
Phong Lẩn và Cúc Xứt tới những ngôi nhà gần đó nhất để điều tra, vì đây là khu đất mới, cho nên đa phần họ chuyển tới chưa lâu không rõ được việc này. Phong Lẩn phải đi sâu vào khu dân cư cách đó cả kilomet để điều tra.
1 số người lớn tuổi cho biết được căn nhà xưa kia thuộc sở hữu của một người giàu có tên là Triết Mim, Triết Mim sống cùng vợ có điều người vợ tên là gì thì cũng không ai còn nhớ. Thời đó căn nhà được coi là biệt phủ vô cùng lộng lẫy xa hoa
Cũng là do thời gian quá lâu và ngôi nhà nằm xa khu dân cư cho nên cũng không ai biết người nhà chuyển đi đâu và căn nhà bị bỏ không cụ thể là từ bao giờ. Chỉ biết sau này nó đã trở thành tụ điểm duy trì nòi giống của bọn mèo hoang hay đôi lúc là nơi tìm đến của đôi trai gái muốn kiếm cảm giác lạ cũng có khi lại là nơi party của đám thanh niên tiêm vaccine nhắc lại thường nhật.
Với lượng thông tin ít ỏi này thì thật khó để tìm ra sự thật, bất ngờ Phong Lẩn lại đón một tin có ích cho việc điều tra, đó là chiếc vali hiệu DKM là một chiếc vali xin sò và là hàng limited đã ngừng sản xuất được 14 năm và thời điểm rao bán cũng chỉ có 15 cái được bán ra.
Phong Lẩn và Cúc Xứt lập tức tìm đến công ti sản xuất chiếc vali này, thật may cho 2 người là công ti ấy đã phá sản từ lâu, vậy là việc tìm kiếm lại khó khăn hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên Phong Lẩn không hề nản chí, sau mấy ngày nỗ lực tìm kiếm hắn cũng tìm ra được giám đốc sản xuất của công ti này. Ông Tú Bi trước kia là một người giàu có cũng là một người nghiện sưu tầm, ông sưu tầm rất nhiều thứ trên đời và trong đó có cả 1 bộ sưu tập vali của chính công ti mình.
Phong Lẩn và Cúc Xứt được ông mời vào nhà nói chuyện, Phong Lẩn đưa tấm hình chiếc vali cho ông Tú Bi và hỏi
-Chào ông ông có nhớ chiếc vali này không
Ông Tú Bi cười nói
-Có chứ, đây là chiếc vali giá trị nhất mà chúng tôi từng sản xuất ra, bấy giờ ở thành phố này chỉ có 2 người mua được.
Phong Lẩn vô cùng mừng rỡ, hắn lại hỏi tiếp
-Thế ông còn nhớ trong 2 người ấy có ai tên là Triết Mim hay không
Ông Tú Bi ngạc nhiên nói
- Sao cậu lại hỏi đến người này
Thấy thái độ của ông Tú Bi hơi kì quặc thì Phong Lẩn mới nói
-Ông biết Triết Mim hay sao
Ông Tú Bi thở dài đáp
-Hừ thằng cha vô ơn ấy không biết đã lẩn đi đâu rồi.
Thế rồi ông Tú Bi kể trước kia ông và Triết Mim là bạn thân trong trại trẻ mồ côi, sau đó mỗi người đều được nhận nuôi tuy nhiên vẫn giữ liên lạc với nhau và thi thoảng hẹn đi cafe gặp mặt nói chuyện.
Ông Triết Mim được một người đàn ông tốt bụng nhận nuôi, bởi vì thông minh học giỏi lại có trí phấn đấu cho nên ông Triết Mim mau chóng trở thành một người giàu có. Bố nuôi của Triết Mim thấy thế cũng mừng bèn gả con gái ruột của mình là bà Vân Ập cho.
2 người sống với nhau ở căn biệt phủ ngoài ngoại ô thành phố, có điều 2 người lấy nhau đã lâu mà không có con điều này cũng khiến ông Triết Mim vô cùng lo lắng.
Chuyện cũng chẳng có gì cho đến khi gia đình ông Triết Mim đột nhiên chuyển đi mất không nói với ai, ngay cả người bạn thân là ông Tú Bi cũng không thèm tạm biệt một tiếng cho nên ông Tú Bi vẫn ấm ức trong lòng.
Đến đây thì Phong Lẩn nhận được nhiều manh mối hơn, hắn mới hỏi
-Vậy ông còn nhớ gia đình bố nuôi ông Triết Mim hay không
Ông Tú đáp
-Tuy đã mười mấy năm rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ mang máng, tôi sẽ đưa cậu đi
Đoạn ông Tú Bi đưa Phong Lẩn và Cúc Xứt đến một khu nhà cách đó chừng 30p lái xe, Ông Tú Bi nói
-Bởi vì thời gian qua cũng lâu cho nên độ chính xác tuyệt đối không cao, có điều cậu cứ hỏi nhà ông Đạo Dụ là sẽ có người chỉ cho
Phong Lẩn và Cúc Xứt cảm ơn ông Tú Bi trước khi tạm biệt ông Tú Bi có ngỏ lời hỏi xem Cúc Xứt có muốn nhận ông là SugarDaddy hay không, ông hứa sẽ chu cấp tiền bạc cũng trả bài đầy đủ cho cô. Thế nhưng Cúc xứt từ chối và nói cô bị tiểu đường cho nên không thích đồ ngọt.
2 người theo lời mà làm, nhanh chóng sau đó đã tìm được nhà ông Đạo Dụ. Bấy giờ chỉ có một ông cụ độ 70 tuổi đang ở ngoài đấm bao cát huỳnh huỵch, Phong Lẩn bèn chào hỏi lễ phép. Ông Đạo Dụ bước ra mở cổng bảo Phong Lẩn
-Nếu mày đến để xin tiền thì tao chỉ có cho mày ăn đấm thôi, thanh niên sức dài vai rộng thì kiếm việc gì có ích mà làm
Phong Lẩn nói là có chuyện về ông Triết Mim muốn hỏi thế là ông Đạo Dụ dẫn Phong Lẩn vào trong nhà nói chuyện. Ông Đạo Dụ nói
-Con rể và con gái tôi vì vỡ nợ cho nên đã trốn đi nơi khác từ mười mấy năm trước rồi
Phong Lẩn nói
-Vậy cụ có biết địa chỉ cụ thế của các con mình không
Ông Đạo Dụ giơ ra bắp tay săn chắc mà nói
-Nếu mày đến đòi nợ con tao thì hãy chào hỏi người anh em này của tao đã.
Phong Lẩn áng chừng chỉ có Thần nhân Nguyễn Hữu Đa may ra mới là đối thủ của ông thì khả năng muốn hạ Phong Lẩn ông cũng chỉ dùng 1 đấm thôi cho nên hắn mới nói ra toàn bộ sự việc.
Ông Đạo Dụ nghe xong thì lắc đầu nói
-Không thể nào, 2 đứa con tôi bây giờ vẫn còn đang sống với nhau kia mà, con rể tôi thì bận công việc cho nên chưa gọi cho tôi lần nào nhưng mỗi năm con gái tôi lại gọi về hỏi thăm sức khỏe tôi 1 2 lần còn bảo là 2 vợ chồng vẫn yêu thương nhau lắm.
Thế rồi ông Đạo Dụ mới đưa địa chỉ nhà của con gái cho Phong Lẩn để giúp hắn điều tra chân tướng sự việc.
Có được địa chỉ Phong Lẩn và Cúc Xứt nhanh chóng đặt vé máy bay vào tới nơi, 2 người đến trước cổng nhà thì thấy một người phụ nữ tuy đã gần 50 tuổi nhưng nhìn chỉ như 48 49 tuổi thôi. Cúc Xứt bèn hỏi bà có phải Vân Ập hay không, bà liền đáp là đúng rồi và hỏi xem 2 người có chuyện gì không. Phong Lẩn bèn nói là người của cục điều tra hình sự muốn mời 2 vợ chồng bà về đồn làm rõ chuyện của ông Triết Mim.
Nghe đến đây bà Vân Ập hoảng hốt lăn ra ngất xỉu, tuy nhiên Phong Lẩn vẫn đưa bà và chồng về đồn.
Trong phòng thẩm vấn bà Vân Ấp khai nhận hành vi của mình cũng như nói rõ nguyên nhân của sự việc này.
Chuyện là tuy ông Triết Mim rất giỏi trong mọi việc nhưng ông lại không giỏi chuyện giường chiếu, kết quả là tuy lấy nhau đã 15 năm nhưng 2 người vẫn không có con. Hơn nữa ông Triết Mim cũng hay công tác xa nhà cho nên bà Vân Ấp thường cô đơn lẻ bóng, vì thế bà đã qua lại với tay làm vườn cũng chính là người chồng hiện tại và lâu dần 2 người có ý định bỏ trốn.
Ngày hôm đấy theo kế hoạch 2 người sẽ mang tiền bạc trong nhà định rời đi thì bất ngờ ông Triết Mim về sớm hơn dự định, trong lúc giằng co tay làm vườn đã không may dùng công cụ đóng đinh xoa đầu cho ông Triết Mim khiến ông bất tỉnh vĩnh viễn.
Sợ sự việc bại lộ nên 2 người mới tiến hành đập nền nhà cho ông Triết Mim vào vali rồi chôn xuống đấy, sau đó đem hết tiền bạc rời đi không dám chậm trễ.
Thế là từ 1 cuộc điện thoại ma cuối cùng kẻ thủ ác đã phải nhận lấy kết cục này.
Cúc Xứt cũng từ đó mang 1 niềm tin vào thế giới tâm linh.