Chương 5: Gương mặt sau ô cửa

Ông Thắng Giải bởi vì liên tiếp điều tra thành công 3 vụ trọng án cho nên trong thời gian tới sẽ được cất nhắc lên chức vụ cao hơn. Có nghĩa là sắp tới đây Thắng Giải không còn phải ra ngoài điều tra nữa mà việc ấy sẽ có những thằng cấp dưới làm cho.

Vậy là Phòng chống nghệ thuật hắc ám sẽ chỉ còn lại 1 mình Phong Lẩn mà thôi, có điều vì yêu nghề cho nên Ông Thắng Giải quyết định vẫn lên chức bình thường còn đâu thì kệ mẹ Phong Lẩn.

Phong Lẩn tới đây chưa lâu lạ nước lạ cái lần này mất đi một người tiền bối chỉ dạy làm hắn thật là bối rối lắm.

Phong Lẩn đến gặp ông Thắng Giải nói

-Này, ông sắp đi rồi thì cũng nên truyền lại cho tôi ít kinh nghiệm chứ

Ông Thắng Giải ngẫm nghĩ một hồi rồi đi tới chô để hồ sơ lấy ra một quyển sách bọc da đưa cho Phong Lẩn, ông nói

-Đây là quyển sách nằm lòng của tao, ở trong đó tao đã ghi hết tất cả những kinh nghiệm, phương thức điều tra cũng như tình tiết của 1 số vụ án li kì.

Phong Lẩn mở quyển sách ra thấy những dòng chữ nguệch ngoạc như thư pháp thì gấp lại luôn, hắn nói

-Chữ ông còn xấu hơn đơn thuốc bác sĩ thì tôi đọc kiểu gì.

Ông Thắng Giải châm điếu thuốc rồi nói

-Tao có bảo mày đọc đâu, tao khoe vậy thôi.

Phong Lẩn trả ông quyển sách rồi nói

-Tôi không đùa nữa đâu, ông phải dạy tôi một vài thủ thuật chứ, không thì cái Phòng chống nghệ thuật hắc ám này sao có thể phát triển được

Ông Thắng Giải nói

-Được rồi, vậy thì tao lại có cái này cho mày

Đoạn ông đi vào trong lấy ra 1 chồng sách đếm nhanh cũng 20 quyển, với những thằng lười đọc như Phong Lẩn thì chỉ nhìn thôi cũng thấy lạnh gáy rồi. Thắng Giải đặt chồng sách trước mặt Phong Lẩn nói

-Đây là 20 tập conan trong này bao gồm gần như toàn bộ các cách thức giải quyết những vụ án, nếu mày rảnh thì đọc qua. Còn bản thân tao có 3 câu muốn nói với mày hãy nghe cho kĩ đây

Phong Lẩn chăm chú lắng nghe, Thắng Giải nói

-Thứ nhất nếu mày gặp một vụ án có liên quan đến tâm linh thì hãy nhớ hồn ma không bao giờ hại người vô tội, họ sẽ dẫn giải mày đến mấu chốt của vụ án

Thứ 2 nếu mày gặp quỷ, thứ này không phải là hồn ma, nó là một thực thể có thể hại người mày hãy dùng nước đái để đánh nhau với nó

Thứ 3 tao có hẹn với em Dung Tái, mày cho tao vay ít tiền

Phong Lẩn chau mày nói

-Ô hay, hôm nọ tôi xin số ẻm cơ mà sao ông lại hẹn được ẻm

Thắng Giải cười nói

-Bởi vì tao làm to còn mày là thằng học việc, đấy là sự khác nhau trong phương thức trao đổi mã gen đấy.

Phong Lẩn bị hớt tay trên thì cay lắm nhưng hắn vẫn lấy ra 5 củ cho Thắng Giải vay để đi chơi với gái.

Hôm ấy lão Thắng Giải đã đến địa điểm vui chơi chỉ còn Phong Lẩn ngồi ở trong phòng đọc truyện Conan. Bỗng có 1 chị gái xinh tươi đi tới nói

-Ông Thắng Giải có ở đây không

Phong Lẩn đáp

-Ông ấy đi giải quyết vấn đề liên quan đến nối dõi dòng họ rồi, có chuyện gì có thể nói với tôi.

Chị gái kia đáp

-Có một người nói là nhìn thấy ma quỷ nhưng mà tôi không rành về chuyện ấy, nếu cậu không bận có thể giúp tôi chăng

Phong Lẩn thấy gái xinh thì không ngần ngại mà đồng ý ngay, hắn mon men làm quen mới biết chị gái này tên là Thu Đạm mới vào làm ở ban hình sự tổ trọng án. Phong Lẩn cũng tự giới thiệu bản thân và tỏ ý muốn xin số để khi nào rảnh thì sẽ trao đổi tư liệu. Thu Đạm lập tức từ chối ngay và nói Phong Lẩn và căn nhà có 1 điểm khác biệt đó là Phong Lẩn thì không có cửa.

Thu Đạm dẫn Phong Lẩn vào trong phòng, ở đấy đã có sẵn 1 anh điều tra cao to nhưng không đẹp trai, nhìn ánh mắt 2 người thì Phong Lẩn đã rõ tại sao Thu Đạm lại nói lời cay đắng như thế. Ngoài ra trong phòng còn có một người phụ nữ chừng 49 tuổi thân thể gầy guộc xanh xao đang ôm mặt sợ hãi.

Phong Lẩn bèn đọc Định Tâm Chú như lời Thắng Giải nói, quả nhiên đã có hiệu quả, chỉ 1 việc nhỏ nhoi này cũng khiến Thu Đạm và anh điều tra viên kia vô cùng ngưỡng mộ hắn. Sau khi người phụ nữ trấn an tinh thần Phong Lẩn mới hỏi về chuyện người này gặp phải.

Nguyên người phụ nữ tên là Liên Xồn, bà sống cùng với chồng tại một ngôi nhà trong khu lao động, chuyện là 1 tuần trước chồng bà đã đi vắng cho nên bà chỉ ở nhà 1 mình, có điều khi nửa đêm tỉnh dậy bà thấy ngoài cửa sổ có một gương mặt quái dị đang chằm chằm nhìn bà.

Vì quá sợ hãi bà đã thất thanh kêu cứu, nhưng khi mọi người đến nơi thì lại không thấy gì. Chuyện này đêm nào cũng diễn ra khiến cho bà vô cùng hoang mang còn những người quanh khu vực thì nói là bà giả vờ cho nên họ cũng không đến giúp nữa.

Vừa nghe kể Thu Đạm vừa sợ ôm chặt lấy anh Điều tra viên, Phong Lẩn cũng sởn cả gai ốc nhưng trách nhiệm của hắn là đảm bảo an toàn cho mọi người cũng như làm rõ sự thật.

Phong Lẩn bèn nói nếu bà Liên Xồn trẻ ra 30 tuổi thì hắn có thể đến dỗ ngủ bà vài hôm nhưng nay bà quá lứa nhỡ thì nên ngày mai hắn sẽ đến giúp bà sau.

Bà Liên cảm ơn nhưng vẫn còn lưỡng lự không dám ra về, có lẽ bà sợ con quái lại đến thế là bà xin Phong Lẩn cho tá túc tạm ở đây một đêm rồi ngày mai 2 người cùng về nhà bà

Phong Lẩn đống ý, hôm sau hắn chở bà Liên Xồn về cũng không quên mang theo cây Kiếm Nứt để ngộ nhỡ đấy là con quỷ thì hắn sẽ phải có vũ khí đểu tiêu diệt. Khu bà Liên Xồn sống giống như hẻm 68 Bùi Thị Xuân là khu nuôi đĩ điếm quán nhậu và đủ loại thành phần. Sau khi đi qua 18 cái / thì cũng đã đến nơi, nhà bà Liên Xồn nằm ở sát rìa thành phố bên cạnh là cả một khu cây cối hoang tàn như rừng rậm.

Rủi bảo Phong Lẩn ở đây 1 mình chắc hắn cũng đái mẹ ra quần. Bà Liên Xồn mời Phong Lẩn vào nhà, nhà bà không có gì ngoài 1 con chó con màu đen, có điều con chó này nhìn rất lạ, nó không hề giống mèo chút nào. Ngôi nhà cũng may là còn có tường vách và cửa khóa chắc chắn cho nên con quái không vào được bằng mà như những cái nhà tạm bợ khác thì chắc đã bị nó phá từ lâu.

Bà Liên Xồn mới nói

-Vậy cậu đã có cách giúp tôi hay chưa

Phong Lẩn đi ra ngoài xem một lượt thì thấy bên cạnh căn nhà có một cái chuồng chó khá to, hắn nghĩ ngợi một lúc rồi nảy ra ý tưởng.

Phong Lẩn bảo bà Liên Xồn tối nay cứ đi ngủ như bình thường còn Phong Lẩn thì ngồi trong chuồng chó mộ dung phục con quái để xem nó là giống gì. Chuồng này được làm bằng inox chắc chắn hơn nữa xung quanh được bắn tôn chỉ để có một khoảng hở nhỏ, Phong Lẩn từ bên trong có thể theo khe hở ấy nhìn ra ngoài.

Rủi con quái có kinh dị quá thì hắn đã cầm sẵn cái khóa để tự khóa mình trong này cho an toàn.

Tôi đó như dự định bà Liên Xồn lên giường nằm ngủ, Phong Lẩn cũng ngồi trong chuồng im thin thít như lỗ đít còn trinh quan sát động tĩnh. Trời đã trở khuya nhưng vẫn không thấy con quái ấy đâu, Phong Lẩn liu diu buồn ngủ đã định chợp mắt thì từ bên ngoài phát ra tiếng loạt xoạt.

Hắn giật mình nhìn thật kĩ thấy khu cây cối um tùm có một vật gì đó đen thù lù rẽ cây mà tiến lại. Sinh vật này to lớn bằng người trưởng thành đầu chó tay vượn nhưng không có đuôi. 2 mắt nó mở thao láo không hề chớp lấy 1 cái, trên đầu mọc ra tóc như người dài tuốt đến tận đuôi, mặt mũi thì cực kì kinh dị không giống bất cứ con vật nào Phong Lẩn từng nhìn thấy trước đây.

Phong Lẩn rợn hết gai ốc, hắn lẩm bẩm đọc Định Tâm Chú để bản thân đỡ sợ. Con quái đi qua đi lại 1 vòng căn nhà cố tìm cách chui vào nhưng căn nhà kiên cố hơn sức của nó cho nên nó chỉ có thể từ cửa nhìn vào bên trong rồi phát ra những tiếng ư ử.

Phong Lẩn nghĩ thầm mình với con quái này to ngang nhau hơn nữa trong tay còn có thanh Kiếm Nứt thì việc mẹ gì phải chùn. Thế là theo lời Thắng Giải dặn Phong Lẩn đái ra cây Kiếm Nứt rồi đạp cửa chuồng xông ra chém con quái.

Bị phục kích bất ngờ còn quái vội vàng bỏ chạy vào khu rừng cây um tùm, Phong Lẩn được thế cũng bật đèn pin đuổi theo.

Hai bên đuổi đặng một hồi thì Phong Lẩn ném cây kiếm chém vào lưng con quái, nó rú lên đau đớn rồi mất đà ngã ra đất. Phong Lẩn nhảy vào đấm nhau tay không với nó, 2 bên quần thảo một hồi thì Phong Lẩn túm được tay nó vặn ngược ra sau đồng thời một tay ấn đầu nó xuống đất, cả thân hình của hắn ngồi lên lưng không cho con quái cựa quậy. Phong Lẩn nghĩ thầm

-Sức con quái này yếu lắm sao có thể bắt người được.

Chợt Phong Lẩn xâu chuỗi sự kiện hình như hắn đã nhận ra điều gì đó, nhân lúc Phong Lẩn đang không để ý con quái vùng chạy thoát vào trong rừng tối.

Phong Lẩn mang thanh Kiếm Nứt đi về, bấy giờ bà Liên Xồn đã dậy hóng xem con quái và Phong Lẩn đánh nhau thế nào rồi, thấy Phong Lẩn từ bụi cây đi ra bà Liên Xồn vui mừng nói

-Thế nào rồi, đó là ma quỷ hay gì thế

Phong Lẩn không trả lời hắn đi thằng vào nhà, Phong Lẩn ngồi xuống ngắm nghía con chó đen một lúc rồi hỏi

-Con chó này bà bắt ở đâu

Bà Liên Xồn ngạc nhiên nói

-Sao thế nó có vấn đề gì à

Phong Lẩn bảo bà chỉ cần trả lời câu hỏi của hắn, bà Liên Xồn mới kể 1 tuần trước chồng bà đi vào trong khu cây cối kia ỉa vạ thì thấy con chó này đang trực đồ ăn, ông tiện tay bắt nó về nuôi.

Phong Lẩn phát hiện ra con chó này không phải là chó, mặc dù hình thái của nó khá giống chó nhưng nó không sủa như chó với cả chân sau cũng dài hơn chó, hay chính xác hơn nó và con quái kia có mối quan hệ.

Hắn biết rằng con quái kia không hề có ý xấu, nó chỉ đến tìm con thôi, có điều nếu nói cho bà Liên Xồn con quái này là 1 thực thể tồn tại thì nhanh chóng bọn chúng sẽ bị bắt như các sinh vật quý hiếm khác, cho nên Phong Lẩn nghĩ ra một câu chuyện khủng khiếp rồi kể cho bà Liên Xồn. Hắn nói

-Con chó này là hiện thân của ác quỷ, chồng bà bắt nó về tức là đang dẫn ác quỷ đến. Hôm nay tôi phải mang con chó này trả về như thế thì ác quỷ sẽ không đến tìm bà nữa.

Bà Liên Xồn nghe thế thì sợ lắm, bà liền phó mặc cho Phong Lẩn thích làm gì thì làm, hắn liền tháo xích rồi đem con chó con đi theo hướng vừa rồi hắn đuổi theo con quái. Cảm thấy đã đến nơi Phong Lẩn mới đặt con chó xuống, từ trong bóng tối con quái xuất hiện, con chó nhỏ liền vui mừng chạy về phía mẹ. Phong Lẩn thở dài nói

-Nếu mày hiểu tiếng của tao thì hãy dẫn con mày đi sâu vào trong rừng nữa đi đừng sống ở đây, bị người khác phát hiện ra sẽ chết cả đám đấy.

Con quái như hiểu được tiếng người, nó ôm đứa con rồi lẩn khuất vào bóng đêm mờ mịt. Phong Lẩn trở lại căn nhà, hắn dọa bà Liên Xồn chớ nên kể chuyện này với chồng kẻo ác quỷ lại đến đòi mạng. Bà Liên Xồn đồng ý và cảm tạ Phong Lẩn.