Chương 4: Lời thì thầm dưới cống

Từ ngày Phong Lẩn đến Phòng chống nghệ thuật hắc ám liên tiếp phá được những vụ án li kì, Thắng Giải nói là do ông mệnh kim còn Phong Lẩn mệnh thổ cho nên Phong Lẩn rất phù ông.

Phong Lẩn lại hỏi ông có quan hệ thế nào với đại tá Đông Lít thì ông nói

-Tao với Đông Lít là người cùng quê, hồi còn trẻ có cùng tham gia bộ đội phụ hồ, sau đó thì cùng nhau làm lính thủy đánh bạc, nói chung đi ỉa cũng có nhau tình cảm vô cùng khăng khít như cứt với lỗ đít.

Phong Lẩn lại bảo Thắng Giải dạy cho bài Định Tâm Chú, ông mới nói

-Thực ra Định Tâm Chú chính là liên hoàn quốc tục “đ*t mẹ mày” x n lần. Bởi vì hệ tư tưởng phong kiến mẫu hệ thì mẫu thân là 1 điều vô cùng thiêng liêng cho nên mỗi khi sợ hãi chỉ cần thăm hỏi mẫu thân người ta thì sẽ chấn định được tâm thần

Phong Lẩn bấy giờ mới hiểu ra câu chửi quốc tục chính là một điều thiêng liêng lắm vậy mà mọi ngày hắn đều đem câu ấy ra nói cho những kẻ hắn ghét, từ nay hắn sẽ sửa đổi chỉ những ai hắn yêu quý hắn mới nói câu ấy thôi.

...

Lại nói 2 người hôm ấy ở lại trực cơ quan, đang ngồi nói chuyện không có thật với nhau thì bất ngờ bảo vệ thông báo có người đến báo án.

Bấy giờ bên phòng hình sự cũng không còn ai cho nên 2 người phải thay phòng hình sự giải quyết.

Họ đi ra cửa đón người báo án kia vào, người báo án là 1 cô gái trẻ tên là Dung Tái, Dung Tái có lẽ là một cô gái nghèo bởi vì vải trên người cô không đủ để che đi bộ ngực 95 cùng vòng 3 90.

Dung Tái bày ra một bộ mặt hoang mang tột độ có điều 2 người không nhìn vào mặt cô mà như một phép lịch sự họ nhìn vào chỗ có vải che.

Thắng Giải vẫn giữ phép lịch sự ấy mà hỏi

-Này cô, cô đến báo án chuyện gì thế

Dung Tái sợ hãi nói

-Ban nãy tôi đang đứng đường thì đột nhiên ở dưới cống bên cạnh có tiếng kêu phát ra, tôi mới bật Flash nhìn xuống thì thấy một gương mặt người vô cùng kì dị đang thều thào 3 chữ “cứu tôi với”

Phong Lẩn chau mày nói với Thắng Giải

-Có lẽ người này hơi tròn

Dung Tái mới hỏi các anh có đang nghe cô nói không, bấy giờ Phong Lẩn và Thắng Giải mới đọc Định Tâm Chú để trấn an tinh thần. Thắng Giải nói

- Theo như lời cô kể thì người kia là phụ nữ hay đàn ông

Dung Tái nói gương mặt thì không biết được nhưng giọng nói thì chắc chắn là của người đàn ông giả phụ nữ. Chuyện vô cùng cấp bách nên Thắng Giải lấy oto đưa Dung Tái đến nơi mà cô ấy trông thấy người kia.

Sau khi đi được 30p thì Phong Lẩn bắt đầu có dấu hiệu buồn nôn, tuy nhiên buổi tối hắn vừa ăn KFC cho nên thức ăn đã ra đến cổ hắn vẫn cố nuốt xuống. Cố gắng kìm chế cơn say xe một hồi cuối cùng cũng đến nơi.

Đây là một khu đường vắng cây cối rậm rạp, từ các bụi cây chim câu hồn buông tiếng kêu rả rích, Phong Lẩn mới hỏi Dung Tái là thường ngày cô vẫn đứng ở đây sao

Dung Tái nói đây là lần đầu cô đứng ở đây nào ngờ chưa được bao lâu đã gặp hiện tượng kì dị này. Phong Lẩn xin số điện thoại của cô rồi nói, nếu cô bị ám ảnh thì qua nhà hắn để hắn dỗ ngủ vài đêm.

Thắng Giải nhìn qua một lượt rồi hỏi Dung Tái

-Cô nhìn thấy người đó ở cái cống nào

Dung Tái đi đến chỗ cây cột điện, bên dưới là một cái nắp cống hình tròn rất to trên nắp cống còn có những lỗ thoát nước, cô chỉ tay nói chính là chỗ này

Thắng Giải cùng Phong Lẩn nhanh chóng bậy nắp cống lên, bên dưới tỏa ra một mùi thơm nồng nặc của đủ các loại rác thải. Cái cống này rất lớn từ đỉnh cống xuống đến đáy chắc phải cao đến 3m. Thắng Giải nhìn Phong Lẩn rồi nói

-Mày còn chờ gì nữa

Đoạn ông đá Phong Lẩn rơi xuống, Phong Lẩn cay lắm nhưng dù sao hắn cũng có số của Dung Tái rồi mai mốt có chuyện gì không vui hắn sẽ tìm cô để tâm sự. Từ bên trên Thắng Giải gọi vọng xuống

-Mày bật đèn pin lên xem thử có ai không

Phong Lẩn lấy trong túi quần ra cây đèn pin nhưng bởi vì ở khu vực ấy có 2 thứ có kích thước ngang nhau nên lần đầu hắn đã cầm nhầm. Phong Lẩn soi xét trước sau nhưng không thấy gì đặc biệt, hắn bèn nói

-Không có đâu ông Thắng Giải ơi

Thắng Giải bèn quay sang hỏi Dung Tái

-Cô có chắc là cái cống này không

Dung Tái sợ hãi gật đầu nói là chắc chắn đã thấy tận mắt có người trong đó. Thắng Giải lại bảo Phong Lẩn

-Mày đi ra trước sau kiểm tra kĩ xem nào

Phong Lẩn bèn theo lời đi lên phía trước xem xét. Đột nhiên hắn thấy một cái bao tải rất to đầy nghi vấn, Phong Lẩn liền đi tới nhìn qua một lượt bỗng phát hiện từ bao tải hiện ra một dáng bộ giống như có người đang ngồi co ro ở trong.

Hắn bèn tháo miệng bao tải ra thì hỡi ôi quả nhiên là tóc người, hay chính xác hơn đây là một cái xác. Phong Lẩn không dám mở cả bao tải ra mà đặt nó lại vị trí cũ, hắn quay lại chỗ miệng cống nói

-Ông Thắng Giải ở cho tôi lên với

Thắng Giải hỏi

-Mày thấy gì chưa

Phong Lẩn nhẹ nhàng đáp

-Tôi thấy rồi, ông mau cho tôi lên không tôi bài tiết ra y phục bây giờ.

Ông Thắng Giải nhìn quanh những chỗ này đồng không mông quạnh làm gì có cái gì để kéo Phong Lẩn lên thế là ông bèn nói

-Mày đợi ở đây với Dung Tái tao sẽ đi tìm người đến

Thế rồi ông Thắng Giải lên xe đi mất, tuy sợ hãi nhưng Phong Lẩn vẫn cố ra vẻ trước mặt gái, hắn hỏi Dung Tái đã có người yêu chưa nhưng không thấy ai trả lời. Hóa ra Dung Tái sợ hãi đã bỏ về rồi để lại một mình Phong Lẩn trong cống nước với cái xác người.

Phong Lẩn đứng chờ trong vô vọng, đêm đó dài như cả thế kỉ vậy, hắn cứ tượng tượng cái xác kia sẽ đứng dậy mà đi về phía hắn thì toang. Đến gần sáng Ông Thắng Giải mới quay về với đầy đủ các phòng ban điều tra, ông còn cẩn thận thuê một bác sĩ tâm lí riêng cho Phong Lẩn đề phòng hắn bị sang chấn.

Sau khi đưa cả Phong Lẩn và cái xác lên pháp y bắt đầu vào cuộc.

Nạn nhân là một người đàn ông 53 tuổi nguyên nhân tử vong do bị dây chèn vào khí quản dẫn đến ngạt thở, thời gian tử vong là 48 tiếng. Quả là 49 chưa qua 53 đã tới

vậy là người mà Dung Tái nhìn thấy đích thị là oan hồn của ông ta. Thắng Giải và Phong Lẩn là 2 người phát hiện ra vụ việc cho nên họ cũng sẽ phụ trách giải quyết chuyện này.

Bởi vì nạn nhân mới tử vong không lâu hơn nữa mực nước trong cống rất thấp cho nên gương mặt không bị biến dạng. Sau khi có ảnh chụp họ đã đi đến các vùng lân cận thông báo về 1 trường hợp mất tích xem có ai có người nhà như vậy đến nhận thân nhân hay không.

Không đầy 1 ngày đã có một người phụ nữ đến nhận, sau khi xem tấm ảnh bà đã ôm mặt khóc nức nở không thôi. Bà khai đây là ông Đỗ Vít chồng của bà, 2 hôm trước ông có nói là trúng đề cực đậm sau đó đi lấy tiền đề nhưng không thấy quay lại nữa.

Đến đây thì manh mối đã rất nhiều, Thắng Giải cùng Phong Lẩn đến tìm những nơi ghi lô đề gần đó cuối cùng có người nói ông Đỗ Vít hay đánh đề ở nhà Hà Còn.

Hai người tới nhà Hà Còn để hỏi thăm, vừa nghe 2 người ở cục điều tra hình sự thì bà Hà Còn tỏ ra mất bình tĩnh, Thắng Giải bảo Phong Lẩn vụ này chắc chắn có liên quan đến bà này.

Sau khi hỏi qua một vài sự kiện thì bà Hà Còn nói thường ngày ông Đỗ Vít cũng hay sang đây đánh đề có điều hôm ông ta mất tích thì không có sang. Thắng Giải đòi xem quyển ghi đề thì thấy thiếu mất một trang đúng vào ngày hôm ấy.

Bà Hà Còn mới giải thích là do buồn ỉa không kịp mua giấy vệ sinh cho nên xé tạm, tuy nhiên những lời nói dối vô căn cứ ấy không thể qua được mắt Thắng Giải.

Thế nhưng nhận thấy người đàn bà này chân yếu tay mềm không thể nào 1 mình hạ thủ với ông Đỗ Vít được Phong Lẩn nghi ngờ còn có đồng bọn đằng sau. Hắn mới hỏi bà có sống với ai trong nhà hay không thì bà nói còn một thằng con trai nhưng nó đi làm ăn lâu rồi chưa về, Phong Lẩn định hỏi thêm thì Thắng Giải bảo hôm nay làm đến đây thôi ngày mai sẽ tiếp tục.

Trên đường về Phong Lẩn mới nói

-Sao chúng ta không làm rõ chuyện này

Thắng Giải đáp

-Chú mày không biết tấn công tâm lí đối phương rồi, nếu ta tấn công dồn dập thì đối phương sẽ ra sức chống cự nhưng nếu ta cứ vừa đánh vừa nhử sẽ làm cho tinh thần hung thủ hoảng loạn. Đêm nay tao với mày lại đến ắt sẽ được chuyện.

1h đêm hôm ấy Thắng Giải và Phong Lẩn đến gõ cửa nhà Hà Còn lúc này bà Hà Còn đang ngái ngủ ra mở cửa. Phong Lẩn và Thắng Giải lại vào tâm sự với bà.

Bỗng tiếng ngáy như máy cày từ trên tầng 2 vọng xuống, Phong Lẩn mới hỏi đấy là ai, bà Hà Con biết là không nói dối được bèn nói đấy là thằng con đi làm ăn xa hôm nay mới về.

2 người xin phép lên tầng dựng thằng con dậy hỏi chuyện, thằng này đang mơ màng cho nên câu được câu chăng, quả như Thắng Giải nói, tâm lí chiến với tội phạm là 1 thứ vũ khí vô cùng sắc bén. Nhân lúc thằng con còn ngái ngủ 2 người liên tiếp thay nhau hỏi chuyện cuối cùng vì lời khai của 2 người hoàn toàn không khớp với nhau cho nên Thắng Giải mời 2 mẹ con Hà Còn về đồn uống nước chè

Với tư duy sắc bén cùng lập luận chặt chẽ cuối cùng đến 5 giờ sáng cùng ngày 2 mẹ con Hà Còn cũng nhận tội. Nguyên nhân vụ án là do ông Đỗ Vít đánh đề ăn 140 triệu, vì không có tiền trả cho nên 2 mẹ con Hà Còn mới lên kế hoạch thủ tiêu ông Đỗ Vít rồi nhân lúc đêm khuya đem vứt xuống cống ngầm.

Đã tưởng chuyện này êm xuôi thì không ngờ chính oan hồn ông Đỗ Vít đã vạch mặt 2 tên hung thủ máu lạnh.

Vậy là Phòng chống nghệ thuật hắc ám lại lập được một chiến công nữa