Chương 3: Kì án đồ tể giết lợn

Ở một ngôi làng có tên là Làng Chồn cách xa nơi đô thị đầy khói bụi, chỗ này là một vùng quê hẻo lánh với cư dân thưa thớt cho nên các trang trại nuôi lợn quy mô nhỏ được dựng lên san sát trên cánh đồng.

Ở chỗ ấy có 3 gia đình cùng nhau chăn nuôi ngày tháng trôi qua vô cùng êm đẹp. Có điều thời gian gần đây trang trại của anh Bách Ruồi xảy ra một việc vô cùng kì lạ, đó là đàn lợn của anh không biết vì lí do gì đã chết một cách tức tưởi, qua xem xét Bách Ruồi thấy trên cổ của những con lợn có một vết đâm giống như bị dao bầu chọc tiết

Nghi ngờ là hàng xóm ghen ăn tức ở với nhà mình đã làm ra chuyện này cho nên anh có lời qua tiếng lại với 2 tay hàng xóm và mọi người cũng âm yếm nhau bằng những cú đấm khiến cho ai nấy đều mang một gương mặt vô cùng đầy đặn.

Không chịu được tổn thất này anh đã đệ đơn lên cục điều tra hình sự yêu cầu làm rõ nguyên nhân. Cục bèn sai người xuống kiểm tra có điều sau nhiều ngày theo dõi các cán bộ cũng thấy có điểm bất thường. Qua camera cho thấy vào thời gian xảy ra vụ việc những kẻ tình nghi đều đang ngủ say không hề có dậy đi đái hay làm gì cả vậy thì làm sao có thể gây án.

Bấy giờ các cán bộ cũng đã hết cách đành nhường lại vụ này cho Phòng chống nghệ thuật hắc ám của Thắng Giải. Thắng Giải cùng Phong Lẩn lên xe đi về vùng quê ấy, vừa đi qua chiếc cổng ghi dòng chữ “Chúc quý khách thượng lộ bình an” thì họ đến ngay một cái nghĩa trang đẹp đẽ.

Phong Lẩn chỉ tay vào một ngôi mộ rồi cười nói

-Sau này ông chết thì nên chọn cái màu kia cho hợp mệnh.

2 người dò hỏi một hồi cuối cùng cũng đến trang trại nhà Bách Ruồi. Thấy 2 người đi xe máy đến Bách Ruồi bèn xua tay nói

-Không có gì để cho đâu, mau đi đi

Ông Thắng Giải đáp

-Anh hiểu nhầm rồi, chúng tôi ở trên cục điều tra hình sự xuống đây để làm rõ vụ việc.

Nghe vậy Bách Ruồi cũng không lấy gì làm vui vẻ bởi vì những cán bộ trước đó đều ra về mà không có được manh mối gì. Bách Ruồi sắp xếp cho 2 người một căn nhà kho chứa cám để ngủ tạm. Ngay trong đêm hôm ấy Ông Thắng Giải và Phong Lẩn bắt tay ngay vào điều tra.

Thắng Giải mới hỏi Bách Ruồi đầu đuôi câu chuyện, Bách Ruồi nói mọi chuyện bắt đầu từ 2 tuần trước vào một đêm như mọi ngày anh đang bật vlxx lên chuẩn bị tới công chuyện thì bất ngờ nghe tiếng lợn kêu thảm thiết trong chuồng.

Là một người đa nghi Bách Ruồi liền mặc kệ mà tiếp tục hành sự, ngờ đâu sáng hôm sau khi vào chuồng lợn anh phát hiện 2 con lợn của mình đã chết trong đống máu, trên cổ có vết đâm như dao bầu chọc tiết.

Hoảng hốt nhưng không biết làm gì anh ngờ vực 2 kẻ hàng xóm ghen tị với vì anh chưa lấy vợ cho nên mới bày ra trò này hại anh. Tuy vậy vì không có chứng cứ cho nên Bách Ruồi cũng đành ngậm bồ hòn làm nhục.

Thế nhưng chuyện chưa dừng ở đó chỉ ngay đêm hôm sau Bách Ruồi lại thấy tiếng lợn kêu, anh vừa chạy ra thì đã thấy con lợn đang dãy chết như vừa bị ai đó xiên tiết. Bách Ruồi tức giận vác theo gậy gộc sang hỏi tội 2 nhà hàng xóm nhưng 2 người này nói rằng không làm gì cả.

Mấy hôm sau đều liên tiếp xảy ra vụ việc ngay cả nhà hàng xóm cũng có chuyện tương tự như thế , những con lợn không biết vì đâu mà chết một cách oan ức. Với bản tính yêu động vật Bách Ruồi không thể làm ngơ anh bèn trình báo lên cơ quan điều tra để mong làm rõ vụ việc.

Nghe đến đây Thắng Giải liền nói

-Thế sao anh không xuống canh ở trại lợn

Bách Ruồi nói trong vô vọng

-Tôi đã canh giữ hay khóa cửa cẩn thận lắm rồi nhưng chỉ cần chợp mắt là lại có con lợn bị xiên chết. Ngay cả các cán bộ khi trước xuống điều tra cũng không thể giải thích nổi chuyện này.

Đang ngồi nói chuyện với nhau đột nhiên trong chuồng lợn lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, Bách Ruồi nói

-Chắc lại thêm con nữa quy tiên đấy, đến nay đã là 10 con chết rồi.

Phong Lẩn và Thắng Giải lập tức chạy xuống xem thử quả nhiên thấy con lợn đang giãy đạp vô thức trong vũng máu còn chảy sối sả từ vết đâm trên cổ. Phong Lẩn kiểm tra qua một vòng rồi nói

-Cửa trước cửa sau đều đóng không lí nào hung thủ bỏ chạy được.

Thắng Giải cũng thấy chuyện này liên quan đến vấn đề tâm linh, ông cùng Phong Lẩn mang đèn pin đi lượn 1 vòng.

Qua quan sát trang trại của Bách Ruồi cùng với 2 trang trại kia nằm thành thế chân vạc sát với nhau cho nên điều anh ta nghi ngờ cũng là dễ hiểu. Hôm sau Thắng Giải với Phong Lẩn sang 2 trại bên cạnh để tìm hiểu thông tin.

Trước tiên họ đến trại của Linh Thồn, Linh Thồn mặt mũi già hơn 10 tuổi thân hình gầy guộc còn 2 quầng mắt bị thâm xì, vợ của hắn thì hoàn toàn trái ngược vô cùng đầy đặn và quyến rũ, các cụ ngày xưa nói cấm có sai, tốt mái thì hại trống mà tinh tẫn thì nhân vong.

Sau khi Thắng Giải hỏi qua chuyện thì 2 người khai rằng ngay sau hôm nhà Bách Ruồi bị chết lợn thì nhà họ cũng chịu số phận tương tự, đến nay đã chết 7 con rồi. Họ còn nói nếu muốn hỏi thì hãy sang nhà Binh Tuồi mà hỏi bởi vì chỉ riêng nhà anh ta không bị chết con lợn nào

Thắng Giải hỏi xong đâu đấy thì lại qua nhà tiếp theo là nhà, căn nhà khang trang có vẻ hơi lụp xụp trước cửa còn treo hình môn thần. Người cũng như nhà, Binh Tuồi là 1 tay bợm trợn với vẻ mặt phúc hậu, trên tay trái hắn xăm 1 con các diếc rất to, thấy 2 người đi đến hắn lẩn vào trong nhà phải gọi một hồi Binh Tuồi mới ra mở cửa.

Thắng Giải nói

-Chúng tôi là cán bộ điều tra từ cục điều tra hình sự muốn hỏi anh vài chuyện

Binh Tuồi bèn nói muốn hỏi thì hỏi nhanh hắn đang giở ván fifa, Thắng Giải bảo hắn cứ việc chơi, trong lúc hắn chơi Thắng Giải hỏi cũng không vấn đề gì.

Thế là Binh Tuồi không chơi game nữa mà chơi với 2 anh thám tử. Thắng Giải hỏi

-Nghe 2 nhà bên nói riêng nhà anh không bị chết con lợn nào, không biết có đúng không

Binh Tuồi bấy giờ ẫm ờ đáp

-Đúng thế nhà tôi không chết con nào, như thế cũng đâu có nghĩa là tôi liên can đến vụ này, tôi cũng không hề báo án, nếu các người hỏi xong rồi thì đi đi để tôi còn chơi tiếp

Thấy thái độ tiếp khách của Binh Tuồi nồng nhiệt như vậy Phong Lẩn cùng Thắng Giải cũng không nói gì thêm mà trở về kho cám của Bách Ruồi. Phong Lẩn nói

-Gã Binh Tuồi này có vẻ rất khả nghi, hơn nữa cũng e ngại cảnh sát, không khéo trong nhà có cất hàng lởm đấy

Thắng Giải nói

-Nhìn mặt hắn là biết có chơi đồ rồi nhưng mà lần này việc của ta không phải là đi bắt mai thúy, ta nên tập trung vào công việc này trước.

Tối đó Thắng Giải ngồi canh trong chuồng nhà Bách Ruồi còn Phong Lẩn phụ trách đợi ở khu vực giữa bãi đất trống, chỉ cần thấy thứ gì vụt qua lập tức sẽ quan sát được.

Lúc ấy đã là 2 giờ đêm, 2 mắt Thắng Giải đã chiến đấu với cơn buồn ngủ quá lâu cho nên kiệt sức, lão gục đầu thiếp đi, bỗng trong cơn mê lão trông thấy 1 người đang mài dao chuẩn bị xiên mình. Thắng Giải giật mình tỉnh dậy, bất ngờ lão thấy phía cuối chuồng lợn có một cái bóng đen đầu người mình lợn, 2 mắt đỏ như máu, tóc dài mọc thành bờm như bờm ngựa kéo tuốt ra sau lưng, nó đi bằng 2 chân sau 2 chân trước có móng vuốt nhọn như dao cực kì quái đản.

Thắng Giải cũng không phải lần đầu trông thấy những thứ kinh dị cho nên không hề sợ hãi, chẳng qua từ trên đũng quần lão có một vệt nước ấm đang từ từ chảy ra thấm xuống đến tận ống chân.

Con quái tiến đến chỗ đàn lợn giơ tay túm lấy cổ 1 con lợn, tay còn lại trực đâm vào yết hầu, bỗng Thắng Giải lên cơn ho hèn ho lên một tràng khiến con quái đâm xuyên qua tường rồi biến mất , kì lạ thay bức tường không hề bị xứt mẻ chút nào.

Cùng lúc ấy bên ngoài Phong Lẩn thấy một bóng đen từ chuồng lợn nhà Bách Ruồi bay ra nhằm hướng cánh đồng mà lướt đi nhanh như gió, hắn tức tốc đuổi theo xong đến một đoạn thì cái bóng ấy biến mất.

Phong Lẩn tuy khá rén nhưng hắn vẫn tiến lại vị trí cái bóng mất dấu, hắn thấy ở đó có một bãi xương khô có lẽ là xương lợn chất đầy.

Phong Lẩn nghĩ bụng có lẽ bãi xương này là nơi khởi nguồn của mọi chuyện, hắn quay về báo cáo với Thắng Giải. Lúc này Thắng Giải đang thay quần thấy Phong Lẩn đi về bèn nói

-Tao đã có phát hiện rồi

Phong Lẩn cũng cười đáp

-Tôi cũng vậy

2 người sau đó đã đem chuyện của mình kể ra, Thắng Giải xâu chuỗi sự kiện thì đặt ra giả thuyết, oán khí từ bãi xương ấy lâu ngày tụ thành yêu khí quay lại báo thù. Rồi Thắng Giải bảo Phong Lẩn đi ngủ vì hôm nay đã tối rồi chứ không phải do lão sợ. Sáng hôm sau 2 người gọi cả Bách Ruồi cùng đi ra đến chỗ bãi xương ấy, Thắng Giải bèn hỏi chỗ xương này từ đâu mà ra.

Bách Ruồi nói 2 vợ chồng Binh Tuồi làm nghề đồ tể cho nên xương xẩu các thứ đem vứt bỏ ở đây. Lại nói đến vợ chồng Binh Tuồi, mấy năm trước người vợ ngoại tình bị phát hiện cho nên 2 vợ chồng cự cãi đánh chửi nhau vui như ngày tết. Sau cùng người vợ theo tình nhân bỏ đi mất, Binh Tuồi cũng từ đó mà trở nên lầm lì ít nói y như ngày còn vợ

Thắng Giải nói

-Chỉ dựa vào oán khí của mấy con lợn chết khó lòng hóa thành yêu quái được, có lẽ dưới bãi xương này còn chôn giấu một bí mật khác

Thế rồi cả bọn hì hục bới đống xương ấy lên, đến khi bới hết lên cả thì đến một lớp đất, có điều lớp đất này lại có hiện ra một cái áo lót. Thế là cả 3 đào tiếp lớp đất ấy sâu thêm 50cm thì thấy một bộ xương người. Bấy giờ mọi chuyện đã rõ thì ra oán khí của người chết cùng với oán khí của bọn lợn thịt đã quện vào nhau lâu ngày sinh thành yêu quái.

Thắng Giải vội thông báo sự việc nhanh chóng đội pháp y cùng các phòng ban lại có mặt để tìm hiểu nguyên do.

Theo báo cáo sơ bộ ban đầu người chết là một phụ nữ, thời gian tử vong đã được 5 năm. Trên đốt sống cổ thứ 4 và 5 có vết trầy xước nghi nguyên nhân tử vong là bị vật nhọn đâm vào đẫn đến đứt động mạch cổ.

Vì thời gín tử vong của nạn nhân trùng với thời gian mà người vợ Binh Tuồi bỏ đi mất cho nên Thắng Giải và Phong Lẩn đặt ra giải thuyết là sau khi phát hiện vợ ngoại tình Binh Tuất đã ra tay sát hại vợ sau đó đem chôn ở chỗ này rồi đồn rằng vợ mình đã theo tình nhân trốn mất, để tránh bị phát hiện hằng ngày sau khi thịt lợn xong hắn đều đem xương xẩu đổ hết ra đây.

2 người cho gọi Binh Tuồi tới để hỏi cung nhưng Binh Tuồi chối rằng vợ đã theo trai bỏ đi mất còn bộ xương kia mình cũng không biết.

Tuy nhiên lưới trời lồng lộn tuy thưa mà không kín, 2 người đến tìm gia đình bố vợ Binh Tuồi hỏi thử, bố vợ Bình Tuồi mới nói do Bình Tuồi đồn rằng con gái họ đã theo trai bỏ trốn cho nên họ cũng không khai báo mất tích, có điều từ ngày đó đến giờ họ cũng không liên lạc được với con của mình.

Thắng Giải mới xin ông 1 ít tiết về làm xét nghiệm DNA quả nhiên kết quả cho thấy nạn nhân cùng ông không có quan hệ huyết thống nhưng nạn nhân cùng vợ ông thì lại có. Hóa ra ông cũng là nạn nhân của 1 vụ cắm sừng.

Kết quả xét nghiệm chứng minh nạn nhân chính là vợ của Bình Tuồi, sau một hồi đấu tranh tư tưởng cuối cùng Binh Tuồi cũng thừa nhận hành vi phạm tội của mình.

Vậy là người phụ nữ xấu số được giải oan, đàn lợn của 2 nhà Bách Ruồi và Linh Thộn cũng không còn bị thiệt hại gì nữa. Lần này 2 người Thắng Giải và Phong Lẩn lại lập được công to khiến cho các phòng ban trong cục hết sức bất ngờ.