Chương 46: Đánh Thuê

Nhật Vy trong hình dạng phượng hoàng, không ngừng đập cánh, cố gắng lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía Trúc Anh, nhắm thẳng vào hai bầu ngực căng tròn, mà dụng lực vào trảo tấn công.

Trúc Anh hơi bần thần, ngực trái có hơi mát, đến khi nàng nhìn xuống mới hiểu thì ra là con chim màu đỏ trước mắt kéo áo nàng xuống, làm cho bộ ngực đáng yêu của nàng bị đau, cảm giác con chim này có chút quen mắt, dường như là Nhật Vy.

-" Là ngươi đúng không Nhật Vy? "

-" Cục tác, cục tác... Cục tác Mẹ kiếp, chứ còn ai vào đây nữa, với lại ngươi mau tháo cái tai nghe xuống đi."

Trúc Anh nghe thấy lờ mờ con chim này giống như đang nói gì đó, phán đoán một chút rồi mới tháo tai nghe ra, nàng nhanh chóng giải thích cho Nhật Vy hiểu đang có chuyện gì xảy ra.

-" Cục tác... Cục tác... Mẹ kiếp, như vậy mà cũng nhầm được? Ngươi biết ta bị đem đi huấn luyện như thế nào không, đã vậy còn bị biến thành cái hình dạng đáng khinh này nữa."

-" Ngươi nói thế nào chứ, ta thấy đâu có tệ lông ngươi rất mượt... À hết rồi được mỗi cái lông mượt còn lại thì ta không biết nên nói gì."

Trúc Anh nhìn vào con chim béo ục ịch trước mắt, hình như còn nhàn nhạt xuất hiện ý khinh bỉ, còn nói bị huấn luyện cực khổ, đây rõ ràng là ăn no quá nên mới bị béo phì đây mà.

-"Này ngươi đừng có nghĩ như vậy, tạo hình này từ lúc đến đây đã như vậy rồi."

-" Nào có, ta chẳng có nghĩ gì."

Trúc Anh càng thêm khinh bỉ, chỉ khác lần này là khinh bỉ ra mặt.

Nhật Vy thấy vậy mới biện minh bằng cách kể lại tất cả những gì bản thân đã trải qua cho Trúc Anh nghe, nào là bị thiêu, nào là bị nhấn nước, nào là bị chôn sống, đã vậy còn bị giảng đạo lý.... Nói tóm lại là rất thảm.

Thấy gương mặt Trúc Anh vẫn không hết khinh bỉ, nàng mới phát động hệ thống, bắt đầu tiến hành nhiệm vụ, nếu nàng ta đã không tin nàng, vậy thì liền trừng trị nàng ta đi.

Hai người bị dịch chuyển đến một vùng không gian kì lạ, hình dạng cũng thay đổi, Nhật Vy thì trở lại với hình dáng nhân loại chỉ có một điều nàng ta vẫn còn hơi ngơ ngác, đưa tay nhẹ nắn bóp hai bầu ngực, khiến núm vú nàng hơi cương lên một chút, gần như hoàn toàn lộ ra dưới lớp áo mỏng, Trúc Anh thì tỉnh táo hơn, nàng lây người Nhật Vy khiến nàng ta bình tĩnh lại một chút, nên biết nơi đây không chỉ có hai người, còn có đám nam nhân đang đỏ mặt hóng chuyện ở kia nữa.

Cảm thấy có người lắc mình, Nhật Vy mới đưa mắt sang bên nhìn một chút, nàng nhìn thấy Trúc Anh đang chỉ tay về hướng mấy tên nam nhân đang đỏ mặt nhìn nàng nắn bóp ngực, không để ý bọn hắn cho lắm, nàng đảo mắt nhìn xung quanh nơi đây hơi giống một căn phòng, chỉ là nó có diện tích vô cùng lớn, cảm giác giống như bản thân vừa lạc vào một giới khác chứ không đơn thuần chỉ là một căn phòng.

Bốn phía bị bao trùm bởi màu xanh nước biển, người ở đây đều rất thưa thớt, đó là do Nhật Vy khiến bọn nam nhân tập trung lại một chỗ nên mới xảy ra hiện tượng này, nói thì nói như vậy nhưng thực chất nơi đây ban đầu đã thưa thớt người sẵn rồi, vừa định bước ra một bước, trong thoáng chốc một cái bảng lớn với văn tự kì lạ, hình dáng vô cùng đặc thù giống như được ghép lại từ mấy mảnh gỗ nhỏ vậy.

Nàng đảo mắt về phía mấy tờ giấy, điều làm nàng chú ý nhất chính là dòng chữ " Vô Mệnh giả " Nói đúng hơn thì nàng là một trong số những Vô Mệnh giá này, còn về lí do nàng biết thì cũng nhờ ơn quả bóng xanh chết tiệt đó.

Trúc Anh tò mò, lấy xuống một tờ giấy được treo trên bảng, chưa kịp đọc cái gì thì hai người đã bị tờ giấy đó nuốt chửng.

Trúc Anh vừa mở mắt ra, liền thở hồng hộc, hít một hơi thật sâu quan sát xung quanh một chút sau đó mới gọi tên Nhật Vy.

-" Sư Tỷ, ngươi sao vậy?"

Nàng đưa mắt về phía âm thanh trong trẻo có phần êm tai vừa phát ra, đập vào mắt nàng là một nữ nhân với dung mạo không quá nổi bật, nàng ta mặc bộ y phục màu trắng ngọc, từ trên xuống dưới của nữ nhân này đều vô cùng phổ thông.

Vô số kí ức truyền thẳng vào não bộ của nàng, giống như nàng đang được xoa dịu vậy, thật sự rất thoải mái, còn Nhật Vy đang ở trong một vùng không gian tâm tối, nàng ta với đôi mắt đầy tia máu, nhẹ nhắm lại có chút chau mày, hai hàm răng cắn chặt vào nhau, nàng cố gắng giữ một chút bình tĩnh còn sót lại, máu từ tứ khiếu không ngừng chảy, nhanh chóng nhuộm một mảng áo thành màu huyết hồng.

Trúc Anh quay sang tiểu sư muội đang ngồi xếp bằng cùng nàng đả tọa, suy tư một chút rồi mới nói:

-" Lộ sư huynh đang ở đâu?"

-" Ta cũng không biết, nếu tỷ muốn tìm huynh ấy thì có thể đến chỗ Diệp Phàm ca ca xem thử, mọi khi ta thấy huynh ấy đều ở đó thì phải."

Nàng đưa mắt nhìn theo bóng lưng vị sư tỷ này rời đi, không biết hôm nay Hồng Liên sư tỷ bị cái gì mà lại đi tìm Lộ sư huynh, không tốn thêm thời gian nữa nàng lắc đầu một cái, tiếp tục đả tọa tìm cách tấn thăng Trúc Cơ.

Một nữ nhân xinh đẹp, khí chất của nàng ta dễ dàng khiến người ta có cảm giác ớn lạnh, một nữ nhân lạnh lẽo đến đáng sợ, nàng ta cùng với Trúc Anh song hành, nghĩ nghĩ một chút hỏi:

-" Ngươi tìm hắn để làm gì?"

Trúc Anh lắc lắc đầu, nàng chỉ là kiếm cớ thôi, chứ nàng có biết gì đâu? Đột nhiên bị đưa đến chỗ này không hoảng loạn cũng đã hơn người rồi.

-" Ngươi giải thích một chút về hệ thống này được không?"

Nhật Vy đưa tay xoa xoa mi tâm, hơi nhíu mày một chút, không biết hệ thống hoạt động ra sao? Nàng ta là khí linh đó... Là khí linh hệ thống mà lại không biết nó hoạt động ra sao?

-" Cái con bò sữa kia ngươi.... Ngươi, rốt cuộc thời gian qua ngươi làm cái gì mà ngay cả mấy thông tin này cũng không biết."

Trúc Anh tìm một cái cây gần đó dụng lực vào hai chân nhảy lên một cái, có ý muốn không để người khác nhìn thấy, thở dài một cái rồi mới giải thích, thực chất cho dù nàng ta có làm như vậy thì chỉ càng khiến người khác để ý hơn thôi.

-" Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai đây? Ta cũng đâu có tự nhiên sản sinh ra mấy cái thông tin này trong đầu, không biết cũng là đương nhiên còn gì."

Nhật Vy lơ lửng giữa hư không, nhìn nàng ta với ánh mắt khinh bỉ rồi mới bắt đầu giải thích.

-" Đây là hệ thống Đánh Thuê, nói đúng hơn đây là nơi tập hợp những Vô Mệnh giả, bọn hắn là những người có thể đi từ vũ trụ này sang vũ trụ khác."

-" Đương nhiên vũ trụ không chỉ có một, thiên đạo cũng không chỉ có một, ai cũng muốn mình sống càng lâu càng tốt, thiên đạo cũng vậy."

Trúc Anh

-" Ý ngươi là... Thiên đạo muốn nuốt chửng những Vô Mệnh giả này?"

Nhật Vy chề môi, gương mặt lộ vẻ khinh bỉ nồng đậm.

-" Không!Thiên đạo của từng vũ trụ sẽ trao giải cho Vô Mệnh giả nào có thể sửa LỖI, nói đơn giản thì nhũng kẻ có thể gây hại cho tính mệnh của thiên đạo đều được gọi là LỖI, thường thì những người đó sẽ được hiện sẵn chữ LỖI phía trên đầu, giống người kia kìa."

Nhật Vy vừa nói vừa chỉ về phía một nam nhân vô cùng anh tuấn, làn gió nhẹ nhàng lướt qua, khiến bộ hắc bào phất phơ trong gió, hắn quay đầu nhìn thẳng về phía Nhật Vy, nhẹ nở một nụ cười, tuy hắn rất anh tuấn nhưng không biết vì sao nụ cười nạy lại khiến nàng có chút lo lắng.

-" Sư muội đang làm gì vậy?"

Giọng nói trầm lắng, vô cùng dễ nghe phát ra từ phía nam nhân, dường như người hắn đang nói không phải là Nhật Vy, mà là Trúc Anh.

-" Không có gì sư huynh, ta chỉ là muốn quan sát xung quanh một chút."

Nàng nhìn lên bầu trời một chút, khung cảnh của nơi này cũng không tệ, nên biết Tiêu Dạo tông là một tông phái lớn của đại lục Tiên Tu, phần lớn sơn phong đại cảnh đều thuộc sở hữu của tông môn này.

-" Dù sao phong cảnh của Tiêu Dao Tông cũng không tệ mà, đúng không?"

Nam tử cũng không nói tiếp chỉ nhẹ mỉm cười, rồi quay người rời đi.

Trúc Anh từ trên cây nhảy xuống, đi theo nam nhân đằng trước, nàng vừa định mở miệng ra hỏi Nhật Vy, thì nàng ta đã nói:

-" Ngươi chỉ cần suy nghĩ, thì ta sẽ trả lời."

-" Không cần phải nói ra ngoài miệng, dễ khiến người khác nghi ngờ."

Trúc Anh gật gật đầu, chạy về phía nam nhân đang thong thả dạo bước.

-'' Chữ LỖI kia là người cần tiêu diệt đúng không?"

-" Không hẳn."

Trúc Anh vừa đi theo sau nam nhân, gương mặt lại có chút nghi hoặc.

-" Không hẳn? Ý ngươi là sao?"

-" Sở dĩ nói không hẳn là vì ngươi không được phép giết LỖI."

Nhật Vy tiếp tục giải thích.

-" Đương nhiên, cũng không phải ngươi không được giết, nhưng ngươi phải làm theo nhiệm vụ, có nhiệm vụ cho phép ngươi giết trực tiếp, có nhiệm vụ lại muốn ngươi khiến hắn hướng thiện."

-" Chủ yếu nhiệm vụ khiến LỖI hướng thiện là vì thiên đạo tính toán có nguy cơ những người bên cạnh hắn mới là LỖI thực sự."

Trúc Anh cùng Nhật Vy nói một khoảng thời gian, chưa kịp hỏi thêm một vài vấn đề, thì nam nhân đã lên tiếng gọi nàng.

-" Hồng sư muội, đến nơi rồi."