Diệp Phàm đôi môi khô khốc, cảm thụ lấy cơ thể nóng bừng, chỉ muốn tìm lấy nguồn nước để giải tỏa cơn khát, nữ nhân áp sát vào cơ thể, đồi núi tròn trĩnh, cứ không ngừng cạ sát vào lồng ngực, hắn thích thú cảm thụ sự mềm mại của hai bầu ngực qua lớp vải dày, nàng quàng tay sau cổ hắn, nhẹ đưa môi hôn lấy hắn không ngừng, đưa lưỡi tách hai cánh môi nàng ra, hắn tham lam nuốt lấy nước bọt của nàng, cơn khát càng thêm lớn, không biết vì sao, nước bọt của nàng vừa đi vào trong miệng hắn, thì càng khiến hắn muốn nuốt lấy nàng.
Nhẹ đưa lưỡi khắp khuôn miệng, tìm kiếm nguồn nước giải khát thượng hạng, hắn lật người, đè nàng nằm xuống lớp cỏ dày, nhẹ đưa tay bóp lấy bầu ngực mềm, hơi ấm từ bầu ngực truyền thẳng vào tay, hắn nút lấy nhũ hoa, đưa lưỡi xung quanh, mạnh nút lấy, nghe tiếng rên " Ứm... ứm" của nàng càng khiến hắn thêm khao khát.
Thở phì phò, rời tay khỏi bầu ngực, hắn lấy lại chút lý trí, ngồi xếp bằng trên nền đất, đóng lại tất cả khiếu huyệt, cố gắng kiềm chế dục vọng, cơ thể như bị dục hỏa thiêu đốt, còn nữ nhân thì tham lam mút lấy môi hắn, tay không ngừng sờ soạng cơ thể hắn, nhẹ cúi đầu, hôn lên cổ hắn, tay cởi lấy ảo của hắn, làn da trắng bóc lộ ra trước mắt, nuốt lấy nước bọt trở lại vào trong, từ từ hôn xuống cái núm vú nhỏ, nàng cắn mạnh một cái, làm hắn tỉnh lại, dục hỏa dường như không thể khống chế.
Hắn lao thẳng về phía nàng, mạnh tay đè nàng xuống, bị cưỡng đoạt đè mạnh, khiến nàng mất thế thượng phong, cảm thấy có chút đau, bất giác bàn tay nắm mạnh lấy vai hắn, móng tay dài đâm sâu vào da thịt Diệp Phàm, thở hồng hộc, nhẹ nhàng thả lỏng, nhìn hắn rút ra cây côn thịt, xé phần thân dưới y phục nữ nhân.
-" Ta đau." Nàng với gương mặt ửng hồng, thì thào vào tai hắn những lời nũng nịu, cảm thấy xấu hổ, gương mặt xinh đẹp càng thêm đỏ, nghiêng sang trái, cố ý né tránh ánh nhìn trào phúng từ hắn.
Hôn nhẹ lên trán nàng, mút lấy vành tai đỏ ửng, thở nhẹ một cái, " Ứm... ứm" Tiếng rên của một con cừu non, thiếu kinh nghiệm, càng khiến cho hắn thích thú, không ngờ chỉ nút lấy vành tai đã khiến nàng ra, nữ nhân này thật nhạy cảm, hôn lấy khóe mắt còn vương giọt lệ, vị có chút mặn, hôn lên cổ, tham lam ngửi lấy mùi thơm từ cơ thể nàng,từ từ xuống gần rốn, hôn nhẹ vào mảng rừng rậm, ngửi ngửi, cảm thụ mùi thơm từ vùng dưới, nhìn về phía gương mặt đỏ ửng của nàng, nhẹ mỉm cười.
Đưa tay, nắm lấy đầu gối, mạnh tách lấy hai chân nàng, u cốc hồng hào ướt đẫm lộ ra, không ngừng co thắt, vì bị hắn nhìn chằm chằm, nhẹ úp mặt vào, tham lam ngửi lấy hương vị kích dục, nàng nắm lấy đầu hắn áp mạnh vào, âm vật không ngừng chảy ra dâm thủy, khi hắn liếm nhẹ vào viên hồng châu của u cốc.
-"Hừ.. hừ...ứm...ứm." Tiếng rên ngọt ngào của nàng không ngừng kích thích tâm trí hắn, đưa đầu lưỡi đi xung quanh lớp thịt mềm, đưa sâu đầu lưỡi vào trong, âm vật bóp chặt lấy lưỡi hắn, không ngừng liếm láp bên trong nàng, nuốt lấy dâm thủy, tham lam cảm nhận thứ nước thánh nhớp nháp này, tay nàng dần thoát lực, thở hồng hộc rồi thả hắn ra, rời khỏi u cốc ướt đẫm.
Nhắm mắt lại thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, ướt lấy một mảng áo, hắn dùng dâm thủy của nàng để bôi trơn, nhìn vào lồng ngực phập phồng khi nàng hô hấp, càng khiến cho cây côn thịt của hắn cảm thấy nóng rang, thấy độ trơn đã đủ, hắn đút mạnh vào trong nàng, máu chảy ra từ âm vật, cùng với tiếng rên " Á.. ứm...." vì đau đớn của nàng, đánh dấu cho việc nàng chính thức trở thành phụ nữ, âm vật co thắt, mạnh bạo bóp chặt lấy dương vật hắn, như muốn nút hết tinh trùng còn lại trong hắn, " Ứm... ứm.. ứ.. sướng quá... sướng." như được kích thích, hắn đè lên người nàng, hai bầu ngực không ngừng cọ sát trong lồng ngực hắn, khi hắn ra vào trong u cốc, hai đầu lưỡi tham lam cuộn lấy nhau, tay trái hắn bóp lấy bầu ngực, tay phải đè hai tay nàng, giữ chặt nó phía trên nền cỏ, hông không thể ngừng nhấp, mỗi lần hắn ra vào bên trong u cốc, thì dâm thủy của nàng không ngừng phun trào, hắn nhấp mạnh một lần cuối, dòng sữa đặt xuất ra từ cây côn thịt, đi thẳng vào trong nàng, cảm thụ dòng sữa ấm nóng bên trong cơ thể, khoái cảm lên đến cực điểm.
-" Ứm... ứ...hàh..hàh." Tiếng rên vì khoái cảm cùng với tiếng thở gấp chứa đầy dục vọng của nàng, cho dù nàng đã ngậm chặt miệng, thì tiếng rên vẫn không nhỏ lại, thậm chí còn khiến cho nó thêm vài phần kích thích.
Hắn nhìn thẳng vào u cốc, nơi những dòng sữa mà hắn bắn vào không ngừng chảy ra ngoài, nàng khó khăn chống người ngồi dậy, bò lại chỗ Diệp Phàm, hai bầu vú tròn rung lắc, nàng nút lấy con c-c vẫn còn cương cứng của hắn, gương mặt đỏ hồng, đôi mắt chứa đựng dục vọng, nàng đưa lưỡi không ngừng liếm lấy đầu khấc, nuốt lấy số tinh dịch còn dính trên c-c hắn.
-"... hừ.. hàh.. hàh. Ngươi chuyên làm tình bằng miệng à..." Hắn thật không ngờ, nữ nhân này lại điêu luyện như vậy, chắc nàng đã làm việc này rất nhiều lần rồi, hoặc ít nhất là một lần.
Nàng không để ý đến hắn, cái gì mà làm tình bằng miệng, chỉ là nàng làm trong vô thức thôi, coi như đấy là lời khen, gương mặt có chút tiếu ý, tiếp tục bú c-c hắn.
Nắm lấy đầu nàng, chóng mặt nhấn mạnh xuống, con c-c đâm xuyên cổ họng, cảm thụ lấy cổ họng nhớp nháp của nàng bóp chặt, hắn rút c-c ra, nhìn nàng khó khăn ôm lấy miệng ho sặc sụa, bọn hắn tiếp tục làm tình đến tận sáng, đôi mắt không còn chút dục vọng, nàng nhổ một ít tinh dịch còn sót lại trong miệng, lấy bộ quần áo từ trong trữ vật giới, quay lưng về phía Diệp Phàm từ từ mặc vào, mái tóc dài bị nàng hất lên một cái, gợn sóng trên hư không rồi lại trở về vị trí cũ.
-" Chuyện này... kết thúc tại đây." Nàng không để ý Diệp Phàm, nói xong một lời liền bế quan.
Diệp Phàm không để ý thay bộ quần áo khác, hắn cũng xếp bằng, bế quan hấp thụ lượng tiên lực của nàng truyền vào khi hai người giao hợp, không biết vì sao cơ thể hắn lại có thể hấp thụ tiên khí, lúc trước hắn không có linh căn nên khi giao hợp, số linh khí đó sẽ tan biến hoàn toàn, nhưng vì cái gì, bây giờ tiên khí lại lưu trữ trong máu huyết, di chuyển khắp cơ thể, hắn chuyên tâm luyện hóa linh khí, không để ý nữ nhân xinh đẹp thở dài nhìn hắn.
-" Ta tên Như Nguyệt...." Nàng mở mắt ra, hướng về phía nam nhân bị ánh sáng chiếu vào, hắn cao quý giống như thiên thần giáng thế, thật đẹp, mái tóc bạc cùng với gương mặt lạnh lùng, mỹ mạo suất trần, khiến nàng có chút... mê luyến.
-" Diệp Phàm." Hắn lạnh giọng, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng, có chút lạnh lòng, vì sao nam nhân này lại lạnh nhạt với nàng như vậy? nắm lấy mép áo, vo viên, rồi nhắm chặt mắt, tiếp tục bế quan.
Diệp Phàm đứng dậy, nhíu mày, con mụ điên kia vẫn chưa rời đi, nàng ta cứ đứng ở ngoài đợi bọn hắn, không biết vì cái gì nàng ta lại có thể nhân biết được mộng giới không thể di chuyển, mà đứng đấy đợi, đưa mắt nhìn về phía Như Nguyệt.
-" Con mụ điên kia là ai?" Hắn chắp tay sau lưng, gió thổi khiến lá rụng ào ạt, cũng đúng thôi, ở mộng giới bây giờ đang là mùa thu, mái tóc bạc phiêu dật giữa hư không, hắn nhìn nữ nhân, giọng nhàn nhạt hỏi nàng.
-" Ngươi không thắc mắc ta là ai, vậy mà lại muốn biết nàng ta là ai?" Nàng ngồi dưới nền cỏ dày, y phục màu lam nhạt lại nổi bật khi được lớp cỏ dày phụ họa, nhẹ mỉm cười, tay chóng lấy cằm, đầu hơi nghiêng, nụ cười tỏa nắng khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt của hắn, nàng không nhiều lời mà đi thẳng vào vấn đề. " Hợp hoang tông nữ thiếu chủ, Thùy Anh, lý do truy sát thì rất đơn giản, ta giết cả nhà nàng, nên bị truy sát." Lý do mà nàng giết cả nhà nữ nhân kia thì nàng không nói, đơn giản vì nàng biết, Diệp Phàm không cần nghe.
Diệp Phàm lại đưa mắt nhìn nữ nhân tên Thùy Anh kia, tu vi của nàng, hắn nhìn không thấu, còn về Như Nguyệt hắn không lo lắng, lúc giao hợp với nàng, hắn đã bắt đầu vận hành công pháp " Âm dương bất tử thân " Sở dĩ hắn không sợ, đơn giản là vì hắn đang để một phần nhỏ linh hồn kí sinh vào hồn thể của nàng, đương nhiên linh hồn hắn càng mạnh, cơ hội nàng nhận ra càng thấp, mà phần lớn là nhờ có công pháp ẩn giấu, chỉ cần nàng có chút manh đông, thì chắc chắn nàng sẽ trở thành phân thân của hắn.
Xếp bằng dưới nền cỏ dày, đã lâu lắm rồi... hắn mới thoải mái như vậy, lắc mạnh đầu, không thể để bản thân quá sa đọa, hắn nhanh chóng tiếp tục thôi diễn " Âm dương bất tử thân " Vốn dĩ đây là công pháp mà Giang Liêu đưa cho hắn, vốn dĩ nguyên bản nó chỉ có thể cường thể bằng cách hấp thụ nguyên âm của nữ nhân, lúc đó Diệp Phàm có chút không an tâm về Giang Liêu, nên hắn đã thôi diễn nhiều lần, vô tình tạo ra công pháp này, nhưng hắn cảm giác có gì đó không đúng, tiếp tục tịnh tâm suy diễn.