Làm cho cô tê liệt.
Tiếng động đó lại cất lên,đói khát và hoang dại,nhưng về mặt nào đó lại mang vẻ uể oải lười nhác của một kẻ đi săn tự tin.Cùng với nó là tiếng bước chân nặng nề từ phía đường hầm.
Bonnie cố gắng thét lên,nhưng chỉ phát ra một tiếng rít lí nhí.Từ trong bóng tối đen kịt của đường hầm,có thứ gì đó đang đến gần.Một hình bóng bước đi với điệu bộ uyển chuyển của loài mèo.Giờ thì Elena đã nhận ra tiếng gầm gừ đó.Đó là âm thanh của loài thú săn mồi lớn nhất trong họ mèo,thậm chí còn lớn hơn cả sư tử.Đôi mắt của con cọp vàng rực lên khi nó bước ra đến miệng đường hầm.
Rồi mọi thứ diễn ra cùng một lúc.
Cô thấy Stefan cố gắng kéo mình ra phía sau để tránh.Nhưng những cơ bắp tê liệt của Elena đã gây khó khăn cho anh,và cô biết thế là đã quá trễ.
Con cọp phóng tới một cách hết sức duyên dáng bằng những bắp cơ đầy sức mạnh.Trong khoảnh khắc đó,Elena thấy nó như dừng lại trong ánh đèn flash,và hình ảnh hai mạn sườn săn chắc bóng loáng cùng với cái xương sống mềm dỏe in hằn lại trong tâm trí cô.Những tiếng thét của Elena bỗng tự động bật ra.
“Damon,đừng!”
Đến khi con sói đen nhào ra khỏi bóng tối,lao vào nó thì cô mới nhận ra con cọp có bộ lông trắng tinh.
Cú vồ của con mèo lớn bị con sói xô lệch đi,và Stefan lôi Elena sang bên,cứu cô thoát nạn.Cơ bắp của Elena đã mềm ra như bún,cô lặng cả người thuận theo khi anh đẩy cô nép sát vào tường.Lúc này nắp của quan tài đang chắn giữa Elena và cái bóng trắng gầm gừ,nhưng cánh cổng lại nằm phía bên kia của trận hỗn chiến.
Phần yếu đuối bên trong Elena đang nửa như bàng hoàng,nửa như kinh ngạc.Cô chẳng hiểu gì hết,bối rối đến lùng bùng lỗ tai.Mới phút trước đây Elena còn đang tin chắc rằng Damon đang chơi trờ mèo vờn chuột với bọn họ,rằng ngay từ đầu anh ta chính là Quyền Năng Khác.Nhưng dã tâm và sự khát máu đang tỏa ra từ con cọp không nhầm lẫn vào đâu được.Đây chính là thứ đã đuổi theo cô trong nghĩa địa,rồi từ nhà trọ đến chỗ con sông và đẩy cô vào chỗ chết.Chính cái Quyền năng màu trắng mà con sói đang quyết tâm tử chiến ngay lúc này đây.
Đó là một trận chiến không cân sức.Con sói đen,tuy dữ tợn và hung hăng là thế,chẳng hề có cơ may nào để chiến thắng.Một cú tát với những chiếc vuốt sắc lẻm của con cọp làm vai con sói rách toạc đến tận xương.Miệng con cọp gầm gừ há ngoác ra,tìm cách táp một cú bẻ gãy cổ đối thủ.
Nhưng Stefan đã có mặt.Anh chĩa thằng luồng đèn pin chói lòa vào mắt con cọp và đẩy con sói bị thương tránh ra.Elena ước phải chi mình có thể thét lên,có thể giải phóng nỗi nhức nhối đang dâng trào lên trong người.Cô không hiểu,không hiểu gì hết.Stefan đang gặp nguy hiểm.Nhưng cô chẳng thể nào nhúc nhích nổi.
“Ra ngay!” Stefan đang hét lên với những người kia. “Đi đi;ra khỏi đây ngay!”
Nhanh nhẹn hơn bất cứ con người bình thường nào,anh vụt tránh cú tát của cái bàn chân màu trắng,tay vẫn chĩa đèn vào mắt con cọp.Meredith đã ra đến phía bên kia của cánh cổng.Matt thì đang nửa tha nửa lôi theo Bonnie đằng sau.Thầy Alaric cũng đã qua được.