Chương 15: Trong mưa(1)

Lê Dũng cảm thấy hơi bực bội, không biết những người này có phải là đang cố ý hay không.

Ban đầu hắn nghe nói Ma Tằm Sư bị ăn thiệt thòi trong tay vị giáo dụ mới đến kia, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì lúc ở miếu mình không trực tiếp ra tay với hắn.

Chỉ là khi biết được vị giáo thụ mới đến kia mua nhiều đèn như vậy, khiến cho nhiều người đều tò mò.

Thế là hắn không kìm được, lén để cho Ô Đầu của mình đi do thám, nhưng lại chỉ thấy một vùng biển lửa, không nhìn rõ thứ gì, thậm chí Ô Đầu của hắn còn suýt chút nữa bị lửa thiêu chết.

Hắn nhìn lướt qua đám người kia, không nói gì, chỉ rót rượu vào chén bên cạnh, sau đó từ trong túi lấy ra một viên thuốc màu đen, ngâm vào bên trong.

Từ trong tay áo của hắn, một con hắc xà dài bằng chiếc đũa chậm rãi chui ra, ngâm mình vào trong chén rượu thuốc.

Vảy rắn hơi mở, miệng phát ra tiếng xì yếu ớt.

Lê Dũng lạnh lùng nói: "Ta muốn làm gì, không cần các ngươi dạy bảo."

Nhớ đến tình cảnh tối hôm qua, hắn vẫn còn cảm thấy sợ hãi, liền uống liền tục mấy chén rượu để lấy lại bình tĩnh.

……

Ma Ngũ Lang dẫn theo tộc nhân lên núi.

Kim Tằm Cổ mà Ma Ngũ Lang nuôi cũng không phổ biến ở Nam Lăng phủ, bởi vì giai đoạn đầu yếu ớt, giữa nơi độc trùng cùng âm quỷ trải rộng như ở Nam Lăng phủ, thường khó mà tự vệ.

Nhưng chỉ cần vượt qua được giai đoạn yếu ớt ban đầu, năng lực của Kim Tằm Cổ có thể sánh ngang với ngũ đại cổ trùng.

Nghe nói nếu Kim Tằm Cổ có thể thực sự phá kén mà ra, liền có thể trấn áp cả Cổ Vương.

Do đó, Ma Ngũ Lang tại Vụ Trạch huyện cũng được xem như một nhân vật nổi danh.

Lần này hắn muốn khôi phục Kim Tằm Cổ của mình, liền triệu tập tộc nhân, trong đêm tiến vào núi.

Chỗ kia cũng chỉ có một mình lão biết, nằm ở sâu bên trong núi, chướng khí dày đặc, nhất là sau khi trời mưa, chướng khí càng theo sương mù bốc lên dày đặc.

"Ngũ thúc, người chắc chắn muốn vào đó một mình?" người nói là chất tử của Ma Ngũ Lang, Ma Diệp Cán, đã là trung niên, hắn có chút lo lắng nhìn vị Ngũ thúc đang bị trọng thương.

Những năm gần đây, Ngũ thúc dựa vào Tằm Cổ đã đem lại cho gia tộc rất nhiều lợi ích, từ kẻ vô danh trở thành người hết sức quan trọng trong tộc, nhưng giao đấu giữa các cổ sư, từ trước đến nay đều rất hung hiểm.

Ma Ngũ Lang phất phất tay, một cơn gió gió thổi qua khiến cho lão cảm thấy ớn lạnh, Ma Diệp Can lập tức nói: “Để Tiểu Nghĩ đi cùng ngài.”

Tiểu Nghĩ mà hắn nói tới chính là người chiếu cố sinh hoạt hàng ngày cho Ma Ngũ Lang, hắn biết ngũ thúc của mình có tính đa nghi, không yên tâm để mình đi cùng.

"Được, gọi Tiểu Nghệ lại đây." Ma Ngũ Lang cũng cảm thấy thân thể của mình bị thương nặng, đoạn đường phía trước không dễ đi, cần có người trợ giúp.

“Tiểu Nghĩ, ngươi qua đây đi cùng Ngũ thúc, nhất định phải chiếu cố tốt cho Ngũ thúc, nếu như Ngũ thúc xảy ra chuyện gì, ta sẽ bắt ngươi hỏi tội.” Ma Diệp Can nghiêm khắc nói.

“Vâng, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt cho Ngũ thúc.” Tiểu Nghĩ đáp lời.

“Đi thôi.” Ma Ngũ Lang một tay chống cây gậy trúc, trên lưng đeo một chiệc hộp được đựng bên trong bao vải, hướng phía hẻm núi bị sương mù bao phủ mà đi.

Nơi này chính là Độc Trùng hạp, bên trong chướng khí có rất nhiều độc vật hoành hành.

Tiểu Nghĩ nhận lấy Giải Chướng đan từ Ma Ngũ Lang, đỡ lấy một cánh tay của lão đi về phía trước.

Ma Diệp Cán đứng ở nơi đó, hắn rất muốn khám phá bí mật của ngũ thúc, nhưng lại không dám.

Cho dù ngũ thúc bị trọng thương, nhưng chiếc hộp sau lưng lão vẫn tỏa ra một cỗ xao động hung ý, khiến cho hắn không dám nổi lên lòng tham.

"Vị giáo dụ mới đến kia, vô thanh vô tức, hóa ra lại là một đầu côn trùng cắn người.”

Ma Diệp Cán nghĩ thầm, hắn quyết định phải cho người giám sát chặt chẽ tên Triệu Phụ Vân này.

Ma Ngũ Lang trong một lần cơ duyên đã thu được một cuốn bí kíp nuôi dưỡng Kim Tằm Cổ, bên trong có phương pháp khôi phục Kim Tằm Cổ bị thụ thương, thậm chí còn có cơ hội tiến thêm một bước.

Trước đó Kim Tằm Cổ của hắn vẫn chưa phá kén, mặc dù lão rất động tâm,nhưng lại không muốn quấy rầy quá trình Tằm Cổ tự nhiên thai nghén, bây giờ chính là thời điểm thích hợp.

……

Triệu Phụ Vân câu thông với Xích Quân một đêm, khiến cho đèn của hắn nhiễm lên thần uy của Xích Quân, nhưng như thế vẫn chưa đủ, ngày hôm sau, hắn tiếp tục bí chúc suốt một ngày.

Sau đó, hắn chia bốn mươi chín ngọn đèn thành bảy nhóm, sắp xếp theo vị trí của Bắc Đẩu Thất Tinh trận.

Tượng thần Xích Quân được đặt trang trọng bên trong phòng chính của hắn, thuộc phương nam Ly Hỏa, bảy ngọn đèn còn lại quấn quanh tượng thần.

Cũng không biết là do ánh lửa hắt lên khiến tượng thần như đang bừng cháy, hay là chính hào quang của tượng thần đã nhuộm màu thần thánh cho ngọn lửa.

Sáu nhóm đèn còn lại cũng được bài trí trong phòng theo vị trí các tinh tú, giường ngủ của Triệu Phụ Vân tương ứng với vị trí sao "chước" bên trong thất tinh.

Hắn nằm trên giường, nội quan tu hành, chỉ cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều trở nên thư thái, tràn đầy cảm giác an toàn.

Trận pháp này thoạt nhìn đơn giản, nhưng thực chất lại vô cùng phức tạp.