Chương 5: Nam Cung Tử Tiên

Ban đêm gió lạnh,Bạch Nhã Hi dựa theo trí nhớ của mình mà trở về phòng.Trong căn phòng tối tăm không được ánh nến thắp sáng,cô ngẫu nhiên nhìn thấy phía giường ngủ của mình xuất hiện một màn hình cảm ứng dạng lớn.Cẩn thận bước tới bên giường,Bạch Nhã Hi bỗng nghe thấy một tiếng nói quen thuộc bất nam bất nữ đang phát ra từ trong màn hình cảm ứng:

[ Hello,lâu rồi không gặp ha]

"Hệ thống?" Bạch Nhã Hi hỏi

[Ừm,chính là ta-hảo hệ thống của ngươi đây] Hệ thống vui vẻ mà lên tiếng.

"A,cả ngày nay ngươi đi đâu vậy?"

[Ta là có chút trục trặc về máy móc nên đang trong quá trình tu sửa và nâng cấp]

"À"

[Sao?ngươi thấy thế giới này thế nào?] Hệ thống lên tiếng hỏi.Chỉ thấy Bạch Nhã Hi cúi đầu,im lặng một lúc,cô mỉm cười đáp:

"Rất tốt"

Hệ thống không nói gì,hai người chìm trong im lặng.Đứng đó một lúc thấy hệ thống không có lên tiếng,Bạch Nhã Hi mỉm cười lên tiếng đuổi khách:

"Này hệ thống tỷ tỷ,ngươi cũng mau về đi.Ta còn đi ngủ a".

[Ta liền là nam nhân a!]

"Oh"

[Ra vẻ ngạc nhiên cái gì chứ?ta rõ ràng là nam nhân!]

"ờ ờ,ngươi là nam nhân được chưa,rồi giờ ngươi còn không đi?"

[Ngươi đây là tính đuổi khách sao?] Hệ thống có chút uất ức mà hỏi lại

Bạch Nhã Hi cũng không khách khí mà bày ra tư thế mời,cô nhàn nhã nói: "không tiễn"

[Xì,cũng không cần ngươi đuổi ta cũng đi] Hệ thống nói xong câu cuối cùng thì ánh sáng xanh lam cũng từ từ biến mất,gian phòng lại trở nên tối tăm.Bạch Nhã Hi nằm xuống chiếc giường lớn mà than thở.Ngày mai phải đến chỗ sư tôn luyện kiếm rồi a,mà lại không ngủ được,thật phiền muộn mà.Cô nhìn ra ngoài cửa sổ,những ngôi sao thật đẹp a~

"Haizzz,đành dùng cách này vậy.Ờm...1 ngôi sao..2 ngôi sao,3 ngôi sao...7 ngôi sao...20 ngôi sao...28 ngôi sao..um..ngủ thôi a..." Đếm một lúc,xung quanh lại bắt đầu yên tĩnh trở lại,trong phòng yên ắng.Chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều của mĩ nhân đang say giấc.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại,Bạch Nhã Hi mau chóng vệ sinh cá nhân,chải đầu rồi thay y phục.Hôm nay cô phải đến chỗ của sư tôn a,ngày đầu không nên đến muộn.Khi đã hoàn tất mọi thứ,cô liền cùng A Cửu đến võ đường của Đông Sơn Phái.Trên đường đi,cô tận lực không gây chuyện dọc đường nhưng phiền phức cứ bám lấy cô.Lúc cô cùng A Cửu đến võ đường thì vô tình đụng trúng một nữ nhân.Người kia không nói không rằng liền quát tháo chửi rủa:

"Kẻ nào! không có mắt hay sao mà dám đụng vào ta hả!"

"Vẫn là không biết là kẻ nào có mắt không tròng đi đường đụng trúng người khác ha".Thấy người kia không khách khí mà ở nơi đông người vênh váo như vậy,Bạch Nhã Hi cũng không hề khách khí mà khịa lại.

" Yo,thì ra là Bạch Nhã Hi tỷ tỷ,suýt nữa là ta không nhận ra tỷ tỷ rồi.Ta thật hồ đồ mà,tỷ tỷ trong Đông Sơn Phái nổi tiếng là người có công lực cao thâm,20 tuổi rồi mà vẫn dậm chân tại chỗ ở mức KIM ĐAN SƠ KỲ,thật là khiến người khác nể phục tỷ tỷ nha".Người kia mỉm cười mà nhấn mạnh từ kim đan sơ kỳ,mọi người xung quanh lén cười khiến Bạch Nhã Hi vô cùng tức giận.Ngoài mặt vẫn giữ nguyên vẻ mặt mỉm cười (thân thiện) nhìn người nọ,cô lên tiếng nói:

" Ta tài năng kém cỏi thì cũng thôi đi,sao muội muội đây được giáo dục trong môi trường tốt,gương mặt xinh đẹp,công lực cao thâm hơn người mà ta nhìn muội cũng chỉ ở mức KIM ĐAN SƠ KỲ vậy?"

"Ngươi!"

"Hừ,Nhã Hi chúng ta đi thôi.Gặp kẻ này là đã biết là thứ không may mắn" A Cửu lên tiếng

"Ngươi được lắm A Cửu!,ngươi dám nói ta không may mắn?! ngươi là cái loại thú cưng của người khác mà cũng dám nói ta không may mắn sao?!"

" Ngươi cái đồ phụ nữ chết tiệt Nam Cung Tử Tiên!" A Cửu quát khẽ

"Thôi được rồi A Cửu,đừng cãi nhau với cô ta nữa.Sư tôn còn đang đợi chúng ta a"

"Hừ,đi thôi".Không đợi Nam Cung Tử Tiên kia lên tiếng khẩu nghiệp,Bạch Nhã Hi đã dẫn A Cửu đi trước.Sợ nếu còn lưu lại sẽ dẫn đến 1 cuộc đánh nhau a.

Đợi đến khi cô cùng A Cửu đến võ đường thì đã thấy Mặc Thiên Dung đã ở đó từ trước.Bạch Nhã Hi tiến tới hành lễ với y:

"Sư tôn an"