Mặc Thiên Dung nhìn cô,một lúc sau mới lên tiếng:
"Ta nghĩ con sẽ không đến"
Bạch Nhã Hi cúi đầu không đáp.Thấy đồ nhi không lên tiếng,Mặc Thiên Dung lại nói:
"Lúc trước,phỏng theo tính cách của con.Nhất định sẽ để ta đợi ở đây"
"Hôm qua đã đáp ứng người sẽ đến,đồ nhi không thất hứa" Bạch Nhã Hi vẫn cúi đầu,miệng nói khẽ.
"Ân,ngươi thay đổi rồi"
"Phải".
Không để ý đến Bạch Nhã Hi,Mặc Thiên Dung quay sang nhìn A Cửu nói:
"Ngươi đến đình nghỉ chân bên kia cùng Diên Tư ngồi một lát,luyện tập xong ta sẽ sai người báo với ngươi".
"Vậy phiền Mặc tông chủ rồi,ta liền đi trước một bước." A Cửu vui vẻ mỉm cười rồi rời đi đến bên đình nghỉ chân cách đó không xa cùng Diên Tư ngồi nói chuyện.A Cửu đã đi,bên trong võ đường bây giờ chỉ còn cô cùng Mặc Thiên Dung đứng song song nhìn nhau.Hít sâu một hơi,đánh vỡ sự im lặng đến ngượng ngùng này,Bạch Nhã Hi mỉm cười tiến đến bên Mặc Thiên Dung lên tiếng nói:
" Sư tôn,bây giờ chúng ta luyện kiếm chứ?".
"Kiếm của ngươi đâu?".Không trả lời câu nói của cô,Mặc Thiên Dung hỏi.
Bạch Nhã Hi bỗng chốc khựng lại,cô cảm thấy khó xử.Trong lòng thầm nghĩ kiếm của ta đâu a? từ lúc ta xuyên thư đến đây vốn dĩ cũng đâu có nghĩ đến việc mình có kiếm hay không.Xong! ngày đầu tiên đi luyện kiếm mà không có nổi 1 cây kiếm trong tay,thật mất mặt a.Thấy Bạch Nhã Hi khó xử không nói lên lời,Mặc Thiên Dung hỏi lại:
"Ta hỏi kiếm của ngươi đang ở đâu?"
"Ta..con không biết...".
Mặc Thiên Dung trầm mặc nhìn cô,cuối cùng thở dài.Miệng khẽ niệm pháp quyết truyền Thiên Tâm Kiếm ra.Kiếm vừa ra khỏi vỏ đã tạo một dư chấn nhỏ,xung quanh 5 dặm sẽ nổi gió lớn.Bạch Nhã Hi cảm nhận được từng đợt hàn khí mạnh mẽ khiến người cô không khỏi run lên,trong lòng không khỏi nghĩ cô cũng chỉ là người hiện đại xuyên đến đây,đừng khiến cô phải sợ hãi đến vậy chứ.Thấy Bạch Nhã Hi đứng yên bất động nhìn Thiên Tâm Kiếm,Mặc Thiên Dung liền đưa kiếm cho cô rồi nói:
"Hôm nay con liền dùng nó luyện tập đi". Bạch Nhã Hi nghe vậy không khỏi bái phục hình tượng Mặc Thiên Dung mà mình tạo ra,vừa xinh đẹp,tốt bụng,yêu chiều đồ nhi.Bây giờ đồ nhi không mang kiếm cũng sẵn sàng mang kiếm của mình ra cho đồ nhi luyện tập.Thật bái phục! Mang theo tâm tình vui vẻ mà nhận lấy kiếm,khi bàn tay cô chạm vào Thiên Tâm Kiếm cảm giác được thân kiếm lành lạnh tỏa ra hàn khí.Chậc,không hổ danh là kiếm tốt! Bỗng Mặc Thiên Dung lên tiếng nói:
" Bây giờ ta liền dạy con vài đường kiếm pháp"
" Ân".Nghe theo sự chỉ dẫn của Mặc Thiên Dung,Bạch Nhã Hi bắt đầu cầm lấy thanh kiếm múa vài đường.Bạch Nhã Hi cảm thấy tự hào về mình,hắc hắc,đúng là xem phim thể loại tu tiên,cổ đại,nữ cường cũng có ích đúng không? ít ra cũng múa được vài đường kiếm.Chứ nếu mà là người bình thường cầm kiếm còn không chắc nữa.Mặc Thiên Dung chỉ Bạch Nhã Hi cần khắc phục,sửa đổi một vài chỗ rồi lại dạy cô vài chiêu mới.Thời gian cũng dần trôi qua,bây giờ mặt trời cũng đã lên cao.Thấm thoắt đã là giữa trưa,cả người Bạch Nhã Hi đã thấm mệt,một tầng mồ hôi mỏng từ trán rơi xuống cằm.Cô mệt mỏi ngồi xuống nền đất,xua xua tay về phía sư tôn khẽ nói:
" Sư tôn a,đồ nhi mệt rồi.Hôm nay luyện tập đến đây thôi nha?" Vẻ mặt Bạch Nhã Hi mong chờ nhìn sư tôn,đợi chờ câu đồng ý của Mặc Thiên Dung.Khiến người làm sư tôn đây không khỏi cảm thấy có chút vui vẻ.Ngoài mặt vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng khó gần nhưng Mặc Thiên Dung vẫn lên tiếng đáp ứng để Bạch Nhã Hi về nghỉ ngơi.Cho người đến đình nghỉ chân gọi A Cửu đến,Mặc Thiên Dung liền đỡ Bạch Nhã Hi dậy.Y cũng không quên dạy dỗ đồ nhi mình một phen:
"Giữa ban ngày ban mặt mà lại tự tiện ngồi xuống đất như vậy còn ra thể thống gì?"
Bạch Nhã Hi bày ra bộ mặt vô tội nhìn sư tôn của mình mà khẽ nói:
" Aiza sư tôn à,đó là tại đồ nhi mệt mỏi a.Khắp người đều đau nha,không thể đứng nên mới ngồi xuống đất như vậy.Nhưng mà...Luyện kiếm cùng sư tôn thật vui a~". Bạch Nhã Hi vừa nói xong chợt nhìn thấy A Cửu cùng Diên Tư đang lại gần.Thu lại bộ dáng làm nũng sư tôn,trở lại trạng thái bình thường mà chào 2 người họ một tiếng.Thấy 2 người họ đã đến đây,Mặc Thiên Dung cũng không trách Bạch Nhã Hi nữa mà cho họ về.Trên đường trở về phòng,A Cửu lại líu ríu kể chuyện việc cô cùng Diên Tư tỷ tỷ nói chuyện vui vẻ ra sao,khi cô tặng đèn lồng cho Diên Tư nhìn y vui vẻ cỡ nào khiến Bạch Nhã Hi không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.Đột nhiên A Cửu im lặng không nói gì nữa khiến Bạch Nhã Hi hơi kinh ngạc,quay sang nhìn A Cửu,cô khó hiểu hỏi:
" A Cửu,ngươi sao vậy? ngươi không khỏe à?"
"Không phải,tự nhiên ta thấy có chút kì lạ" A Cửu xoa cằm nhìn cô khiến Bạch Nhã Hi không khỏi rùng mình mà lùi lại 2 bước.
"Kì lạ chỗ nào a?"
" Bây giờ ta mới suy nghĩ lại.Bình thường ngươi gặp Nam Cung Tử Tiên đều là các ngươi cãi nhau,ta là người can ngăn.Nhưng mà...hôm nay ngươi không giống thường ngày nha,vậy mà lại kiệm lời với cô ta,ta cãi nhau với cô ta suýt chút nữa là lao vào đánh nhau.Ngươi không những không phụ họa mà còn can ngăn chúng ta? Rốt cuộc là có chuyện gì hả?". Bạch Nhã Hi nghe A Cửu nói vậy thì híp mắt lại,cô mỉm cười rồi nói với A Cửu:
" Tại sao chúng ta lại phải so đo với kẻ sắp chết chứ?"
Không hiểu lời nói của Bạch Nhã Hi có ý gì,A Cửu liền hỏi lại:
" Cô vừa nói gì? ai sắp chết?" Bạch Nhã Hi không giải thích cho A Cửu mà kéo A Cửu về phòng trước thái độ không cam lòng của y.