"A Cửu,ta muốn ra ngoài đi dạo" Bạch Nhã Hy mỉm cười.
"Ân,vậy ta liền dẫn ngươi đi nha?"
"Được,làm phiền ngươi rồi"
"Chậc,ta còn định chạy qua chỗ Diên Tư tỷ tỷ chơi"
"Diên Tư tỷ tỷ?"
"Ừm,nàng là Lang Yêu,tên Diên Tư.Bình thường mọi người vẫn gọi nàng là A Diên tỷ,sư tỷ,.. cho thân thiết hơn"
"Là sủng vật của sư tôn sao?"
"Ngươi đừng nói vậy,sủng vật cái gì chứ.Ngươi gọi Diên Tư được rồi".
"Oh,xem ra ngươi cũng rất quan tâm nàng ta đi?" Bạch Nhã Hi híp mắt,mỉm cười nhìn người trước mặt.
"Vớ vẩn,chẳng phải ngươi nói muốn ra ngoài đi dạo sao?ta liền dẫn ngươi đi". A Cửu không hề nương tay mà túm lấy vạt áo y nhân kéo đi.
"Ấy! A Cửu ngươi đừng kéo ta như vậy,ta tự đi"
"Hừ,ngươi liền nhanh thay y phục.Ta dẫn ngươi xuống núi chơi"
"Được".
-Dưới núi-
"Ai nhô,ngươi mau nhìn kìa Nhã Hi.Quả nhiên xuống núi vào buổi đêm là một lựa chọn đúng đắn mà,thật đẹp a.Ngươi nhìn thấy không,bên kia bán đèn lồng đẹp quá,nếu ta mua về tặng Diên Tư tỷ tỷ không biết tỷ ấy có thích không ta? ngươi nghĩ ta nên chọn màu nào,là đèn màu xanh hay màu đỏ??? aaaa,màu nào cũng đẹp hết á.Không biết tỷ ấy thích màu gì đây nhỉ" A Cửu hưng phấn dắt tay cô,vừa cười vừa nói.Tay không ngừng chỉ vào những sạp hàng mà tỏ vẻ thích thú.Thật dễ thương nha,không hổ danh là Linh Thú của Bạch Nhã Hi ta.
"Xì,ngươi thật trẻ con" Bạch Nhã Hi bật cười,cũng lâu rồi nàng không cảm thấy vui vẻ như vậy.
"Hứ,kệ ta".
"Chậc chậc,coi ngươi kìa.Ngươi xem lại ngươi còn ra dáng một linh thú không?"
"Kệ ta đi,lâu lâu mới được xuống núi chơi,ngươi cũng mau tận hưởng chút thời gian này đi.Bao giờ trở lại môn phái ngươi bị sư tôn ngươi bắt luyện kiếm thì đừng có kiếm ta đòi xuống núi đó!"
"A Cửu,ngươi nhìn kìa.Người ta đang làm gì vậy?" Dựa theo hướng Bạch Nhã Hi chỉ tay,A Cửu xoay người nhìn.Mọi người cầm những chiếc đèn hoa sen lần lượt thả xuống hồ,không gian tối tăm của buổi đêm bỗng chốc trở nên đẹp lạ thường.Những chiếc đèn được thả xuống hồ như những ánh sao sáng,mang lại cho người ta cảm giác ấm áp.
"A,không ngờ chúng ta may mắn như vậy,có thể chứng kiến cảnh đẹp như này".A Cửu vui vẻ dắt tay cô chen lấn vào đám đông để ngắm những chiếc đèn từ từ trôi nổi trên mặt hồ.
A Cửu mỉm cười nhìn cô bắt đầu thao thao bất tuyệt:
"Người ta gọi đây là tục thả đèn hoa đăng,lễ hội thả hoa đăng là lễ hội thắp đèn được trang trí bằng những chiếc đèn hoa. Hoa đăng được thắp sáng lung linh trên các dòng sông vào những ngày lễ lớn. Việc này nhằm mục đích tôn vinh những giá trị tinh thần, giá trị tâm linh và văn hóa. Đặc biệt là lễ hội đầu năm mới, lễ Thượng Nguyên, người ta đốt đèn mừng lễ hội, cầu nguyện quốc thái dân an, cầu âm siêu dương thái. Hoa đăng được thả trên sông vừa ấm cúng, thẩm mỹ, giàu truyền thống vừa mang lại giá trị tâm linh mở đầu cho một năm mới tốt đẹp.Trong ý nghĩa đó, việc thả đèn hoa đăng trên sông cũng nhằm mục đích chúc mừng, cầu nguyện siêu độ cho người đã khuất theo ánh sáng ấm áp mà xả bỏ oan khiên thù hận bước theo con đường giải thoát khổ đau. Mỗi ngọn đèn hoa đăng được đốt lên, mỗi người cầu nguyện vào đó một tâm niệm thiện lành, một tâm niệm an lạc cho mình và cho mọi người. Mỗi ngọn đèn trên tay là ánh sáng xóa hết mọi khổ đau để cùng nhau xây dựng một đất nước tươi đẹp và phồn vinh, hướng đến một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh. Mỗi ngọn đèn trên tay là một lời cầu nguyện cho thế giới hòa bình, nhân loại hạnh phúc và nhân dân an lạc".
"Oh,ngươi cũng biết rõ quá ha"
"Ha ha,đương nhiên rồi.Năm nào ta cũng đến đây thả đèn đó!nào nào,Nhã Hi nhanh lên,ta liền dẫn ngươi đi đến quán bên kia nha.Chúng ta cũng đã đến đây rồi,cũng nên chọn cho mình một chiếc đèn để thả chứ" A Cửu chạy đến một quán hàng bán đèn hoa đăng,cẩn thận nâng lên một chiếc đèn hoa sen màu hồng nhạt.
"Ngươi thích chiếc đèn này sao?"
"Ân"
"Vậy liền mua"
"Ngươi cũng chọn cho mình một chiếc đi"
Bạch Nhã Hi cẩn thận ngắm nghía những chiếc đèn được bày biện trên sạp,bỗng cô dừng lại bên một chiếc đèn hoa sen đỏ.Chiếc đèn này thật giống cái đèn năm đó mẹ cô mua tặng.
"Liền chọn cái này đi" Cầm lấy chiếc đèn hoa sen đỏ,cô mỉm cười đưa tiền cho người bán hàng.Cùng A Cửu vui vẻ cầm lấy chiếc đèn hoa sen đến bên bờ hồ,nhẹ nhàng thả đèn xuống nước.
Chiếc đèn hoa sen được thả xuống nước mang theo nỗi nhớ nhà của cô.Chiếc đèn trôi theo dòng nước xa mãi xa mãi rồi hòa vào những chiếc đèn khác.Nó cứ trôi dần cho đến khi họ chỉ nhìn thấy được một đốm sáng nhỏ.