" Đạo trưởng, xin cô giúp gia đình chúng tôi, cả dòng họ Thịnh xin đội ơn ngài "
Gia quyến trong nhà trưởng làng khóc lóc ỉ ôi, than trách ông trời không có mắt, bọn họ sắp chết đến nơi với lũ quỷ rồi.
Trưởng làng nghiêm giọng quát, cả đám người đành uất nghẹn nín thinh, không ai dám khóc thêm một tiếng. Chốc chốc lão trưởng làng lại vuốt râu suy tư, sau một lúc mới cúi người định quỳ. Mặc Thiên Dung thấy thế vội vã đỡ lão ta lên, ai đời lại để người già quỳ dưới chân mình?
Mặc Thiên Dung: Lão gia gia, ngươi đang làm gì vậy, mau nhanh đứng lên. Ngươi làm vậy là làm khó ta.
" Xin đạo trưởng cứu giúp Thịnh gia. Năm đó là do người lớn bọn ta sai, bọn ta không biết dạy con nên để nó gây họa như vậy. Nhưng đám trẻ trong nhà vô tội a, chúng chẳng biết gì cả. Nếu vì sai lầm năm xưa mà gây hại đến chúng, có chết lão cũng không nhắm mắt nổi "
Mặc Thiên Dung thở dài, lại lắc đầu:
" Vụ việc này hơi khó, nữ quỷ kia không dễ tiêu diệt "
Trưởng làng và mọi người có mặt đều ngây người. Bạch Nhã Hi cũng tò mò, nghiêng đầu nhìn sư tôn.
Không để mọi người đợi lâu, Mặc Thiên Dung liền đi về phía vườn- nơi từng chôn cất Trương thị, vừa đi nàng vừa cẩn thận giải thích.
" Các vị hãy để ý, nơi này âm khí rất nặng . Có phải là lạnh lẽo hơn bình thường không? "
Thấy vị đạo trưởng này nói thế, bây giờ mọi người mới để ý, quả thật da gà đã nổi hết cả lên khi bước vào đây.Riêng Bạch Nhã Hi là người tu tiên, vừa nhìn một cái liền hoảng hồn. Xung quanh âm u đến lạ, cô còn nhìn thấy những làn khói đen lượn lờ dưới gốc cây mận.
Bạch Nhã Hi: Sư tôn, những khói đen kia là gì thế ?
" Chúng là oán khí còn đọng lại của Trương tiểu thư "
Trên trán của trưởng làng giờ đây đã lấm tấm mồ hôi lạnh. Lão ta tay cầm trượng gỗ, khó nhọc bước đến gần Mặc Thiên Dung
" Bây giờ chúng ta phải làm sao ? "
Mặc Thiên Dung lại lắc đầu ngao ngán: Như ông cũng thấy đấy, sự tình bây giờ đã vượt qua tầm kiểm soát. Ông có biết yếu tố nào giúp một người chết trở thành đại quỷ không?
Trưởng làng khó khăn lắc đầu, tỏ ý không biết. Mặc Thiên Dung chỉ cười, hướng đồ đệ ra hiệu.
Bạch Nhã Hi đơ người, ý sư tôn là muốn mình trả lời à? Thôi chết , mình có nhớ gì đâu. Bạch Nhã Hi cẩn thận lục lại trí nhớ, cuối cùng cũng nói ra đáp án.
" Người chết có ba yếu tố để biến thành đại quỷ:
Điều đầu tiên: Sinh thần bát tự thuộc hạng cực âm
Điều thứ hai: Chôn cất thi hài ở mảnh đất không hợp phong thủy, đặc biệt là đất hung
Điều cuối cùng: Chết oan tức tưởi. "
Mặc Thiên Dung gật đầu, nói thêm:
" Bình thường con người chỉ cần một yếu tố, nay con dâu của ông lại dính cả ba. Vậy nên rất khó đối phó "
Trưởng làng sợ hãi ngã khụy xuống đất, gương mặt già nua nay càng phơi ra những nét mệt mỏi . Lão ta ho khù khụ, mãi mới lên tiếng
" Trưởng lão, vậy còn cách nào không? còn cách nào cứu nổi Thịnh gia không? Cả nhà Thịnh mỗ mang ơn ngài "
Lão trưởng làng lại khóc, gia quyến trong nhà lại một phen hú hồn, ai cũng sợ lão ta hoảng quá lại tái phát bệnh tim. Mặc Thiên Dung bước vào thế khó, một phần không muốn giúp: dù sao họa cũng là do Thịnh gia tự gieo, nhân quả báo ứng, muốn giúp cũng khó. Một phần lại không đành lòng: xem ra nữ quỷ kia muốn giết cả nhà họ Thịnh để trả thù. Đám nhỏ nhà này cũng còn khá trẻ, hài tử trong nhà đứa lớn nhất mới lên mười. Nàng không đành lòng mặc kệ cả nhà già trẻ lớn bé lần lượt ra đi.
Mãi một lúc, Mặc Thiên Dung mới quyết định
" Thôi được rồi, ta sẽ giúp Thịnh gia lần này "
Mọi người trong nhà ai cũng vui mừng , cảm ơn rối rít. Chỉ riêng Bạch Nhã Hi định tiến lên ngăn cản, sư tôn nhà mình thật tùy hứng, không biết địch mạnh đến đâu mà đã buông thả nhận lời. Ngộ nhỡ nữ quỷ kia khó giải quyết thì sao? ả ta dù sao cũng mang danh đại quỷ đó !
Chỉ là chân mới kịp bước một bước, tiếng hệ thống đã oang oang trong đầu:
[ Kí chủ, có nhiệm vụ:
Nhiệm vụ trong tuần: giúp nhân vật chính Mặc Thiên Dung vây bắt nữ quỷ Trương thị. Khi hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 50 điểm uy tín , một lọ kim đan và một viên tăng tu vi. ]
Bạch Nhã Hi nghiến răng nghiến lợi, hệ thống cái chóa gì ! đây là muốn lão nương đi tìm đường chết mà , rảnh đến rực mỡ hay sao mà bắt người ta đi bắt nữ quỷ? Ta còn muốn sống!
Bạch Nhã Hi nhanh chóng lẩn ra khỏi đám đông, khi thấy đã không còn ai, cô mới dám lên tiếng mắng chửi hệ thống
" Hệ thống, ngươi điên a! cái nhiệm vụ quái quỷ như thế mà cũng dám bảo ta làm! "
[ Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, trừ 100 điểm uy tín! ]
" Ngươi là đang uy hiếp lão nương!? "
[ Kí chủ thông minh quá ]
" Ta phi, ngươi hệ thống khốn nạn! "
[ Ấy ấy sao lại nói thế, đây là nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ là việc kí chủ nên làm, bộ cô quên mục đích đến đây à ? ]
Mục đích đến đây? mục đích xuyên sách vào cái thế giới quái quỷ này? Ta sao có thể quên, đương nhiên là làm giàu.
Thấy kí chủ nhà mình đã nhớ ra, hệ thống mới hiện thêm vài dòng chữ
[ Có làm thì mới có ăn, muốn giàu thì phải nai lưng ra làm ]
Bạch Nhã Hi bất lực rồi, đành chịu chứ biết làm sao bây giờ . Không làm nhiệm vụ còn bị trừ 100 điểm uy tín kìa, cô đây còn muốn làm giàu, đương nhiên phải làm.Cô còn đang muốn mắng thêm vài câu thì bỗng đằng sau có bàn tay vỗ vai nàng. Bạch Nhã Hi giật mình, theo thói quen dùng võ judo vật ngã kẻ gian xuống đất.
Ai ngờ, kẻ gian còn chưa ngã, bản thân đã bị một lực lớn đập thẳng xuống đất.
Mặc Thiên Dung đang nói chuyện thì không thấy đồ đệ nhà mình đâu, bản thân đi ra sân sau thì thấy Bạch Nhã Hi đang nói chuyện một mình. Nàng mới vỗ nhẹ vào vai cô một cái mà Bạch Nhã Hi đã định vật mình xuống đất. Tức mình, Mặc Thiên Dung liền dùng nội lực đập cô cắm mặt xuống đất.
" Ai dô đau quá, thì ra là sư tôn hả? sao người ra tay mạnh thế ? "
Bạch Nhã Hi chật vật đứng dậy, phủi phủi quần áo.
" Chứ không phải ngươi định ám hại vi sư à? "
Bạch Nhã Hi oan ức: Ta đâu có, ai bảo người từ đâu đi tới lại hù dọa đồ nhi.
Mặc Thiên Dung không quan tâm lắm tới thái độ hờn dỗi của đồ nhi, nàng không nói gì mà quay mặt đi thẳng. Khi đi còn không quên nói với lại một câu:
" Nhanh chóng theo ta về quán trọ nghỉ ngơi, đêm nay chúng ta đi bắt quỷ "
---------------------------
TIỂU KỊCH TRƯỜNG
Mặc Thiên Dung: Nhanh theo ta về quán trọ nghỉ ngơi, đêm nay chúng ta đi Mukbang lũ quỷ :)))