Chương 63: Lại thêm một nữ chính

Bệnh viện.

Sau khi Lăng Yên Hàn kêu xe cứu thương, cuối cùng Lý Thanh Trạch cũng được đưa đến nơi này.

Mặc dù bác sĩ kiểm tra một phen, thật sự Lý Thanh Trạch không bị thương tích gì nhưng Lý Thanh Trạch lại kiên quyết muốn nằm viện quan sát một thời gian.

Đối với chuyện này.

Bác sĩ cũng không có biện pháp gì.

Dù sao thân phận của Lý Thanh Trạch hắn cũng không thể trêu vào.

Hơn nữa đại thiếu gia của Lý gia người ta có tiền, muốn ở bao lâu cũng được, bệnh viện cũng vui vẻ, còn đặc biệt an bài cho Lý Thanh Trạch một cái phòng bệnh cao cấp nhất.

“Hệ thống, tính điểm kịch bản hôm nay!”

Lý Thanh Trạch nằm ở trên giường bệnh mặc niệm trong lòng.

“Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ đóng vai hôm nay đóng vai, đạt được 90 điểm, nhận được phần thưởng: thần cấp diễn kỹ!”

“Đinh! Kiểm tra thấy túc chủ đã nắm giữ thần cấp diễn kỹ, tự động hối đoái thành năm ức Tuyết nhân dân tệ!”

Lại là 90 điểm!

Haizz.

Bây giờ Lý Thanh Trạch cũng không truy cầu hoàn mỹ nữa.

Vì phần thưởng đã được đưa hết từ lần diễn trước rồi nên chỉ cần kết thúc lần diễn này nhanh một chút.

Tóm lại chỉ cần vừa đủ trên tiêu chuẩn là được rồi.

【 Cuối cùng cũng nhập viện, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi.】

【 Hmm...... Hình như ngày mai cũng không có phần diễn của ta?】

Lý Thanh Trạch thoáng suy tư một chút.

Bởi vì lần này hắn bắt cóc Liễu Băng Nhi, bị Diệp Thần đánh cho bị thương nên sẽ ở trong bệnh viện nghỉ ngơi một đoạn thời gian.

Cho nên trong khoảng thời gian này, hắn cũng không có phần diễn gì.

Bất quá, kỳ thực cũng chỉ là một hai ngày mà thôi.

Bởi vì trong tiểu thuyết, không chỉ có mỗi nhân vật chính có năng lực hồi phục siêu nhanh mà nhân vật phản diện cũng không kém, dù sao cũng phải mau mau để nhân vật chính đánh mặt.

【 Trong hai ngày này, Diệp Thần sẽ bắt đầu sắp đặt mưu đồ để đối phó với Hứa gia, lấy lại tài sản vốn thuộc về Diệp gia hắn, thành lập ra một công ty y dược.】

【 cũng chính là dựa vào công ty y dược này mà Diệp Thần có ván cầu để nhảy ra khỏi Giang Thành!】

【 Đúng rồi, lúc này hình như là nữ chính thuộc Tuyết gia được Dược Vương cốc thu nhận làm đệ tử tên là Tuyết Nhã cũng sắp xuất hiện a?】

【 Chậc chậc, nhớ rõ trong kịch bản nói là Tuyết Nhã này có thiên phú cực cao, khi còn nhỏ đã bái Dược Vương cốc làm sư tôn, trở thành truyền nhân đời tiếp theo của Dược Vương cốc, hình như còn được xưng là Nhã Phi gì đó!】

【 Xinh đẹp đúng là rất xinh đẹp, chỉ bất quá đáng tiếc là bị Dược Vương xem như lô đỉnh mà bồi dưỡng, vì hắn thèm thân thể của nàng!】

【 Chỉ bất quá cơ duyên xảo hợp, lần này trở lại Giang Thành gặp được Diệp Thần, hắn phát hiện thân thể của nàng chính là Huyền Âm Thể.】

【 Thế là cũng có một điểm tâm tư giống Dược Vương.】

【 Dù sao cũng là Huyền Âm Thể nha, là thể chất tuyệt hảo để lô đỉnh trợ giúp tu luyện......】

Tùy tiện suy nghĩ một chút, Lý Thanh Trạch cũng không nghĩ lại.

Bởi vì đoạn kịch bản này cũng không có bao nhiêu quan hệ với hắn.

Mà nhân vật nữ chính Tuyết Nhã này xuất hiện chỉ là vì để cho Diệp Thần có cơ hội xảy ra mâu thuẫn với Dược Vương.

Sau đó nhảy ra Giang Thành, kiếm chỉ toàn bộ Hạ quốc!

Đương nhiên.

Còn thể chất lô đỉnh Tuyết Nhã, Diệp Thần mặc dù coi trọng nhưng Tuyết Nhã cũng không cho hắn cơ hội.

Bởi vì nữ nhân này xác thực có thiên phú cực cao, không chỉ có y thuật cao siêu, mà thiên phú võ đạo cũng không tầm thường.

So sánh với Nam Cung Minh Nguyệt thì cũng phải trên một bậc!

Bởi vậy tu vi vẫn luôn cao hơn Diệp Thần.

Diệp Thần căn bản là đánh không lại nàng......

Bất quá, những thứ này đều không quan hệ với Lý Thanh Trạch, đến lúc đó hắn cũng đã sắp ngỏm củ tỏi rồi.

Lười suy nghĩ nhiều, Lý Thanh Trạch ngủ thật say.

Mà giờ khắc này.

Một chỗ trong sơn cốc, đình viện tọa lạc, bốn phía kỳ hoa dị thảo mọc lên như rừng, sương mù mờ mịt lượn lờ.

Lý Thanh Trạch ngủ thiếp đi nhưng lại có một nữ nhân không ngủ được.

Nội địa Dược Vương cốc, Tập Nhân các.

Một người thân mặc bạch y, khuôn mặt rõ ràng như tiên nữ, khí chất thánh khiết không tỳ vết đang nhắm mắt tu luyện.

Nàng năm nay chỉ mới hai mươi bốn tuổi.

Nhưng một thân tu vi lại đã đến nửa bước Tông Sư.

Chỉ thiếu một chút thời cơ thì có thể bước vào Tông Sư cảnh.

Trở thành tông sư trẻ tuổi nhất giới võ đạo Hạ quốc!

Mà nữ tử này chính là Tuyết Nhã!

Mấy ngày nay, trong lòng nàng ngẫu nhiên liền sẽ xuất hiện một thanh âm kỳ quái, sau khi chậm rãi quen thuộc thì Tuyết Nhã phát hiện âm thanh này là của đại thiếu gia Lý gia của Giang Thành, Lý Thanh Trạch .

Tuyết Nhã cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá cũng không nghĩ tới bây giờ tiếng lòng của Lý Thanh Trạch thế mà nhắc tới nàng.

Hơn nữa.

Thể chất của nàng lại là Huyền Âm Thể?

Sư tôn Dược Vương mà nàng vô cùng tôn kính cũng chỉ xem nàng như một cái lô đỉnh mà bồi dưỡng?

Tuyết Nhã cảm giác mình không thể tiếp nhận nổi!

Ngay vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người gõ vang lên.

“Tuyết Nhã, ngủ rồi sao?”

Thanh âm này, là sư tôn ?

Trong lòng Tuyết Nhã cả kinh.

Nhỏ giọng nói: “Còn không có, sư tôn có chuyện gì không?”

Đạo thân ảnh ngoài cửa kia cười cười, nói: “Cũng không có chuyện gì, chỉ là nghe nói mấy ngày này tâm thần có chút không tập trung, cho nên mới đến xem ngươi có phải là gặp rủi ro trên việc tu luyện hay không?”

“Đa tạ sư tôn quan tâm, Tuyết Nhã không có gì đáng ngại, qua một đoạn thời gian nữa liền có thể đột phá Hóa Kình .”

Tuyết Nhã nghĩ nghĩ nói.

“A?”

Đạo thân ảnh ngoài cửa rõ ràng rất vui mừng, chỉ cần Tuyết Nhã đến Hóa Kình, đó chính là thời điểm mà hắn ngắt quả ngọt .

Bất quá ngoài mặt hắn vẫn là quan tâm nói: “ừm, như vậy là tốt, bất quá ngươi cũng không cần quá gấp gáp, phải để vững chắc cơ sở mà đột phá, có rất nhiều chỗ tốt đối với ngươi.”

“Đa tạ sư tôn chỉ điểm, Tuyết Nhã sẽ ghi nhớ .”

Sắc mặt Tuyết Nhã như thường, hồi đáp.

Giọng điệu vội vàng của thân ảnh ngoài cửa kia đạo thân ảnh kia làm sao có thể thoát khỏi cảm giác của nàng.

Nghĩ nghĩ, Tuyết Nhã lại mở miệng nói: “Sư tôn, gần đây ta có chút nhớ nhà, cho nên muốn về nhà một chuyến, có lẽ về thăm nhà một chút chính là thời cơ đột phá.”

Nghe nói như thế.

Đạo thân ảnh ngoài cửa kia hơi hơi do dự, sau đó nói: “Cũng được, đã như vậy, vậy thì ngươi đi về thăm nhà một chút đi.”