Chương 61: Ngươi còn dám!

Nghe được lời nói của Liễu Băng Nhi, Diệp Thần sửng sốt một chút.

Ai nói với hắn là Liễu Băng Nhi bị bắt cóc ?

Lý Thanh Trạch nha!

Hắn vừa rồi gọi điện thoại tới, là Lý Thanh Trạch nhận, sau đó chính miệng nói cho hắn biết!

Chờ đã!

Nhìn thấy biểu tình trên mặt của Liễu Băng Nhi, Diệp Thần hiểu ra cái gì đó.

Lấy quyền thế của Lý gia, Liễu Băng Nhi chỉ là một người bình thường, căn bản là không có cách kháng cự.

Chắc chắn là vừa rồi Lý Thanh Trạch uy hiếp nàng.

Nhất định là như vậy!

Nghĩ tới đây, lập tức Diệp Thần kiên định nói: “Liễu đồng học, ngươi không phải sợ hãi, có ta ở đây ở đây thì không người nào có thể uy hiếp được ngươi, chỉ là một cái Lý gia, ở trước mặt ta không là gì hết!”

“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, không có ai uy hiếp ta!”

Liễu Băng Nhi lắc đầu, lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thần: “Ngươi đi đi, là ta tự nguyện, ta thích Lý Thanh Trạch, ta muốn ngủ với hắn!”

Gì?

Cả người Diệp Thần đều mộng.

Liễu Băng Nhi làm sao có thể nói ra những lời này, tính cách của nàng ôn nhu như vậy, như thế nào...... Như thế nào cũng không giống như là có thể nói ra những lời này nha!

Một bên Lý Thanh Trạch giả vờ ngất nghe được lời này của Liễu Băng Nhi cũng là có chút tê.

【 Ngươi tự nguyện cái quần!】

【 Mau đi theo Diệp Thần đi, bản thiếu sắp tan làm!】

【 Chờ lần sau, lần sau sẽ có cơ hội!】

Liễu Băng Nhi nói ra lời nói như vậy, Lý Thanh Trạch cũng không có ngoài ý muốn bao nhiêu.

Nhưng mà đó là phía sau nội dung cốt truyện nha, sau này vào thời điểm Liễu Băng Nhi muốn “Cứu rỗi” Lý Thanh Trạch, cứ như vậy nói câu này với Diệp Thần.

Thế nhưng cũng không phải là màn kịch của hôm nay nha?

Lý Thanh Trạch yên lặng nhìn lại kịch bản, chẳng lẽ là mình nhớ lộn sao?

Không có nha!

“Ta không tin!”

Diệp Thần hung tợn lắc đầu, thần sắc phẫn nộ: “Ngươi nhất định là bị Lý gia uy hiếp đúng không? Ngươi yên tâm, có ta ở đây, sẽ không ai có thể uy hiếp được ngươi!”

“Tin hay không là tùy ngươi!”

Liễu Băng Nhi nhìn Lý Thanh Trạch.

Nguyên bản nàng thật sự lo lắng Lý Thanh Trạch bị Diệp Thần làm cho bị thương, nhưng bây giờ sau khi nghe được tiếng lòng của Lý Thanh Trạch, lập tức hiểu ra Lý Thanh Trạch là giả bộ.

Đối phương nói nàng rời đi, hẳn là Lý Thanh Trạch cũng có nỗi khổ tâm a.

Nghĩ nghĩ, Liễu Băng Nhi cũng không nóng nảy ở hôm nay.

Hơn nữa.

Nàng cũng còn chưa có chuẩn bị kỹ càng.

Nghĩ như vậy, Liễu Băng Nhi thu hồi ánh mắt liền đi ra khỏi phòng.

Diệp Thần lạnh lùng liếc Lý Thanh Trạch một cái, vừa rồi một đấm kia mặc dù đánh vào người đối phương nhưng hắn cũng bị thương tổn tới lục phủ ngũ tạng.

Đương nhiên.

Diệp Thần không có hoài nghi là do Lý Thanh Trạch gây ra, mà là bởi vì do chính mình.

Hẳn là hôm nay chân khí hao tổn nghiêm trọng, cộng thêm bản thân bị trọng thương, vừa rồi dưới cơn nóng giận tung ra một đấm làm cho hắn bị chân khí phản phệ, cho nên mới thương tổn tới lục phủ ngũ tạng .

“Thôi, hôm nay trước hết buông tha gia hỏa này!”

Diệp Thần cũng không dám chờ lâu, trạng thái bây giờ của hắn rất không tốt.

Mặc dù vừa rồi hai nữ nhân kia bị hắn đánh lui nhưng không có làm các nàng bị thương.

Nếu là lại đánh nhau với các nàng thì hắn sẽ rất phí sức.

Cho nên sau khi oán hận liếc Lý Thanh Trạch một cái thì Diệp Thần cũng theo sau lưng Liễu Băng Nhi rời đi.

............

Không bao lâu.

Sau khi hai người rời đi.

Hai tỷ muội Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu đi vào phòng.

Liếc mắt liền thấy Lý Thanh Trạch đang bất tỉnh nằm dưới đất, Lăng Tiêu Tiêu rõ ràng có chút bận tâm.

Không khỏi mở miệng nói: “Tỷ tỷ, gia hỏa này sẽ không xảy ra chuyện chứ, nếu hắn chết thì chúng ta làm sao nói với môn chủ đây?”

Nghe được lời nàng nói, Lăng Yên Hàn lắc đầu.

Âm thanh lạnh lùng nói: “Hẳn là chỉ bị hôn mê bất tỉnh, vừa rồi ta một mực ở bên ngoài nhìn chằm chằm, nếu người kia hạ sát thủ đối với Lý Thanh Trạch, ta sẽ ngăn cản .”

Đối với chuyện tối nay, Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu cũng chỉ là phụng mệnh thi hành.

Nhưng trong nội tâm kỳ thực rất kháng cự.

Cho nên vừa rồi mới làm bộ không địch lại để cho Diệp Thần xông tới cứu người đi.

Như thế này thì vừa có thể phụng lệnh của môn chủ mà cũng vừa có thể làm cho các nàng không bị cắn rứt lương tâm.

“Vậy là tốt rồi, bất quá nhìn dáng dấp gia hỏa này rất anh tuấn, thích nữ nhân thì cứ quang minh chính đại theo đuổi nha, tại sao lại dùng loại thủ đoạn thấp hèn này?”

Lăng Tiêu Tiêu đi lên trước, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt Lý Thanh Trạch, lắc đầu: “Chậc chậc, thực sự là đáng tiếc khuôn mặt đẹp trai!”

Uy!

Nói chuyện thì cứ nói, đừng động chạm a!

Lý Thanh Trạch có chút buồn bực, hắn đường đường là đại thiếu gia của Lý gia, đời nào bị nữ nhân nhéo mặt!

Hơn nữa.

Thủ đoạn bắt cóc Liễu Băng Nhi như vậy hắn cũng không muốn a.

Với thân phận của hắn thì muốn nữ nhân dạng gì mà không có.

Nhưng tiếc là hắn là nhân vật phản diện, trời sinh mang theo hào quang nhân vật phản diện, nữ chính nhìn thấy hắn thì liền sẽ nhượng bộ lui binh.

Không thấy hắn theo đuổi Bạch Ức Tuyết lâu như vậy mà ngay cả một cái sắc mặt tốt cũng không có sao?

“Đừng mê sắc .”

Lăng Yên Hàn đi tới, nhìn muội muội của mình nói: “Trước tiên làm cho hắn tỉnh lại, kiểm tra xem bị thương gì nghiêm trọng không?”

“Um.”

Lăng Tiêu Tiêu gật đầu một cái, kiểm tra một chút, không phát hiện Lý Thanh Trạch có dấu hiệu bị thương nào.

Sau đó nhéo mũi của hắn: “Uy uy, tỉnh dậy nhanh lên!”

Ngươi còn dám!

Nữ nhân này!

-

-

-

-

-

Hôm nay bão chương các ngươi có vui hay không a

Vì đang ở đoạn kịch tính, ta sợ các ngươi đang đọc giữa chừng hết thì bị tụt mood đó hâhhah