Chương 48: Lâm Thanh Ảnh, đây mới là vai diễn của ngươi

“ Tên phế vật này ta còn không có để vào mắt.”

Lý Thanh Trạch nói rất trang bức.

Câu trả lời như thế này lập lờ nước đôi.

Muốn

Không muốn?

Cũng có thể đi tìm hiểu.

Tần Khả Khanh nhếch miệng, lườm hắn một cái.

Gia hỏa này, ngươi cứ giả bộ như vậy đi!

“Tổng giám đốc Bạch, ngươi thì sao?, có muốn giết chết Diệp Thần này hay không?”

Tần Khả Khanh lại tiến đến bên tai Bạch Ức Tuyết, nhỏ giọng hỏi.

Bạch Ức Tuyết thản nhiên nhìn nàng một mắt, sắc mặt một mảnh lạnh nhạt.

Nàng đối với Diệp Thần này mặc dù có chút chán ghét nhưng còn chưa tới nỗi muốn giết hắn.

Hơn nữa trời sinh nàng có tính cách lạnh nhạt, coi như muốn giết chết Diệp Thần cũng sẽ không nói ra một cách đường hoàng như vậy.

Cho nên đối mặt với câu hỏi của Tần Khả Khanh, không lên tiếng trả lời.

“Vô vị ~”

Tần Khả Khanh kiều mị hừ một tiếng, sau đó ánh mắt lại dời về phía giữa đại sảnh.

Bây giờ.

Sau khi Diệp Thần nói mấy lời kia xong, không khí bây giờ lại trở nên tế nhị.

Đối với tên Diệp Thần này là thiếu gia của Diệp gia bảy năm trước, những người trước kia đã từng tham gia hủy diệt Diệp gia, tất nhiên là muốn Diệp Thần chết.

Nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân thổi lại mọc.

Đạo lý này ai cũng hiểu.

Diệp Thần còn sống một ngày, tài sản bọn họ có trong tay càng không ổn, buổi tối ngủ cảm giác bất an không tốt!

Nhưng tương tự.

Có người muốn Diệp Thần chết, cũng có người muốn Diệp Thần sống.

Từ tình huống vừa rồi, Diệp thần này bảy năm trước biến mất bây giờ trở lại Giang Thành, rõ ràng không còn là phế vật của Diệp gia bảy năm trước.

Cách cục của Giang Thành đã rất lâu không thay đổi .

Mỗi một lần rung chuyển cũng là một cơ hội.

Những người này chỉ muốn Diệp Thần đem trận mưa gió này khuấy động mãnh liệt hơn một chút.

Tiếp đó bọn hắn sẽ ngồi ngư ông đắc lợi.

Bởi vì trận xung đột này phát sinh, tiệc rượu lần này chắc chắn không thể tiếp tục.

Sự chú ý của mọi người đều đặt trên thân Diệp Thần.

Bất quá sau khi nói một phen xong.

Diệp Thần híp híp mắt, ánh mắt lại rơi vào trên thân Hứa Văn.

Tràng mâu thuẫn này của hôm nay, muốn nói ai là người uỷ khuất, bực mình khó chịu nhất thì chắc chắn là vị đại thiếu của Hứa gia Hứa Văn này!

Vốn là chỉ là thấy ngứa mắt Diệp Thần, muốn đuổi hắn ra ngoài, trang cái bức, kết quả không nghĩ tới gia hỏa này lại là cọng rơm cứng.

Nhìn thấy ánh mắt Diệp Thần lại hướng về hắn.

Hứa Văn vội vàng tránh ánh mắt đi.

Chờ đó!

Ngươi chờ đó cho ta!

Chỉ cần sau ngày hôm nay, hắn trở về nhất định sẽ tìm người giết chết Diệp Thần!

Diệp gia bảy năm trước như mặt trời giữa trưa, Hứa gia hắn còn có thể hủy diệt được, chớ nói chi bây giờ chỉ còn lại một Diệp Thần phế vật.

Coi như ngươi rất giỏi đánh đấm, ta xem ngươi có thể đánh thắng được bao nhiêu! Còn có thể đỡ được đạn hay không!

Hắn cũng không tin!

Chỉ là bây giờ Diệp Thần giống như không cho hắn có cơ hội này.

“Ngươi còn muốn làm cái gì?”

Nhìn thấy Diệp Thần lại ngồi xổm xuống, Hứa Văn cau mày.

Vừa rồi.

Hắn thấy trong mắt Diệp Thần có sát ý, gia hỏa này cũng không thể trước mặt nhiều người như vậy mà giết hắn a.

“Ngươi đoán xem?”

Diệp Thần cười.

Nụ cười này rơi vào trong mắt Hứa Văn lập tức làm cho hắn sợ hãi không thôi.

May vào lúc này.

Cửa đại sảnh đột nhiên tràn vào mười mấy cảnh sát!

“Không được nhúc nhích!”

Nhìn thấy một màn này giữa đại sảnh, một nữ cảnh sát dẫn đầu lúc này quát lạnh!

Ngay tại lúc đó, ở sau lưng nàng mười mấy cảnh sát cũng toàn bộ đều xông về phía trước, một bộ phận vây Diệp Thần vào giữa, đề phòng hắn lần nữa động thủ đả thương người.

Một bộ phận cảnh cáo hiện trường, đề phòng lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.

Vừa rồi Diệp Thần xung đột cùng Hứa Văn, hơn nữa động thủ đánh ngã hai vệ sĩ của Hứa Văn thì giám đốc khách sạn liền báo cảnh sát.

Loại tiệc rượu này dù sao cũng có không ít giới thượng lưu của Giang Thành tụ tập cùng một chỗ, nếu xảy ra chuyện gì thì hắn không thể chịu được hậu quả.

Cộng thêm hệ thống an ninh của khách sạn cũng rất kiện toàn.

Cho nên sau khi báo cảnh sát.

Không đầy một lát cảnh sát đã tới.

Nhìn thấy cảnh sát đến, lúc này Hứa Văn mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi Diệp Thần mang đến cho hắn một cảm giác, làm cho hắn không nghi ngờ gia hỏa này thực sự có can đảm giết hắn!

Bất quá bây giờ hắn đã an toàn!

Chỉ cần cho hắn cơ hội, hắn nhất định sẽ không để cho Diệp Thần này sống tốt!

Không chỉ là Hứa Văn, bên trong đại sảnh không ít người khi nhìn thấy cảnh sát đến cũng thở dài một hơi.

Lấy thân phận và địa vị của bọn hắn, muốn so tài sản cùng với quyền thế, những thứ này thì bọn hắn không sợ.

Nhưng chính là sợ những tên mãng phu giống Diệp Thần này.

Lý Thanh Trạch cũng là khẽ cười.

Bởi vì nữ cảnh sát dẫn đội kia, đương nhiên đó là Lâm Thanh Ảnh!

Tại bên trong nội dung cốt truyện, Diệp Thần xung đột cùng Hứa Văn, sau một phen trang bức đánh mặt, hung hăng đánh Hứa Văn một trận.

Tiếp đó liền cho biết thân phận của mình, làm cho tất cả người bên trong đại sảnh chấn kinh.

Xem như bước đầu tiên mà Diệp Thần dương danh Giang Thành.

Bất quá cân nhắc đến nguyên nhân luật pháp, Diệp Thần đương nhiên sẽ không đường hoàng trực tiếp giết Hứa Văn ở trước mắt mọi người.

Cho nên Lâm Thanh Ảnh xuất hiện.

Dù sao Yến hội xảy ra chuyện, trước tiên chính là báo cảnh sát.

Lâm Thanh Ảnh nữ hoa khôi cảnh sát này đến, xem như cuộc náo nhiệt hôm nay đã kết thúc.

Nguyên bản Lý Thanh Trạch còn lo lắng lúc trước Lâm Thanh Ảnh ra sân sớm quá sẽ làm ảnh hưởng đến nội dung cốt truyện phía sau, nhưng mà xem ra là hắn suy nghĩ nhiều rồi.

Chỉ bất quá.

Làm cho Lý Thanh Trạch không hiểu được chính là nữ hoa khôi cảnh sát này sau khi xuất hiện, ánh mắt quét một vòng xung quanh, tại sao lại nhìn về phía hắn bên này???