Nhưng khi cây gậy sắp đánh trúng người Diệp Thần.
Diệp Thần lại nở nụ cười khinh thường.
Trực tiếp đánh một chưởng lên ngực một vệ sĩ!
Đồng thời lại trong chớp mắt đánh một chưởng lên người một vệ sĩ khác!
Phanh!
Cây gậy của hai vệ sĩ này chưa đụng vô được Diệp Thần thì cả hai liền cùng lúc bị đánh bay ra, đập vào một cái bàn tròn!
Miểu sát!
Triệt để miểu sát!
Tên nhà quê mặc quần áo vỉa hè thế mà lại mạnh như vậy!
Không ít người mắt đều trừng lớn!
Không chỉ kinh ngạc về thực lực của Diệp Thần mà còn không dám tin Diệp Thần sẽ động thủ đánh người ở loại tiệc rượu thương nghiệp này, người bị đánh lại còn là đại thiếu gia của Hứa gia!
Cứ như vậy.
Gia hỏa này đắc tội không chỉ mỗi Hứa gia mà còn là toàn bộ hào môn thế gia của Giang Thành.
Dù sao cũng không ai dễ dàng tha thứ cho một tên phá hỏng buổi tiệc thương nghiệp này.
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Diệp Thần tà mị nở nụ cười, tiến lên trước một bước.
Đi tới trước mặt Hứa Văn chậm rãi ngồi xổm xuống.
Nhìn gương mặt Diệp Thần không ngừng đến gần, mặt Hứa Văn tái xanh!
Vốn tưởng rằng chẳng qua là một tên tiểu lưu manh có thể tiện tay dạy dỗ, lại không nghĩ rằng đối phương thế mà biết đánh đấm như vậy!
Lần này đá trúng tấm sắt rồi !
Càng làm cho hắn không thể tưởng tượng được đó là hắn thấy sát ý trong đôi mắt của đối phương!
Phảng phất chỉ cần đối phương nghĩ thì thật sự sẽ giết hắn lập tức!
Là trước mặt nhiều người như vậy mà giết hắn!
Hứa Văn chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh tuôn như suối, phía sau lưng đã ướt một mảnh.
“Ngươi không phải vừa hỏi ta là ai sao?”
Diệp Thần cười lạnh vỗ vỗ khuôn mặt của Hứa Văn, cười nói: “Không biết ngươi còn nhớ Diệp gia không?”
Diệp gia!
Hai mắt Hứa Văn cả kinh.
Rõ ràng hai từ này làm cho hắn kinh sợ không thôi!
“Mà ta chính là người của Diệp gia, Diệp Thần!”
Diệp Thần lại tát một cái lên mặt Hứa Văn, lạnh lùng nói: “Bây giờ biết ta là ai rồi chứ?”
Tay Hứa Văn bụm mặt, nghiến răng nghiến lợi ken két rồi cũng không dám nói chuyện.
Không có cách nào.
Bây giờ đứng trước mặt người mạnh, hắn không thể trêu vào gia hỏa này.
"Ngươi câm sao?”
Diệp Thần lại hung hăng tát một cái, hận ý trong mắt ngập trời!
Bộp một tiếng.
Răng của Hứa Văn đã gãy mấy cái, chỉ có thể vội vàng gật đầu: “Biết biết !”
Nhưng trong lòng lại vô cùng căm hận Diệp Thần!
Hắn thực sự không nghĩ tới tên phế vật của Diệp gia bảy năm trước đã rời khỏi Giang Thành bây giờ lại trở về .
Hơn nữa còn trở nên mạnh mẽ như vậy!
Mẹ nó!
Sớm biết có ngày hôm nay, bảy năm trước nên giết chết hắn!
“Ngươi không phục?”
Chú ý tới ánh mắt Hứa Văn thay đổi , Diệp Thần cười.
“Không có! Không có!”
Hứa Văn lắc đầu, thù này hắn nhất định sẽ trả!
Nhưng bây giờ hắn cũng không muốn lại bị đánh!
“Ha ha, không sao, ta biết ngươi không phục!”
“Ngươi không chỉ không phục mà thậm chí còn muốn chơi chết ta!”
Diệp Thần đứng lên, ánh mắt kiêu ngạo nhìn xung quanh, ngạo nghễ nói: “Không chỉ mỗi hắn muốn giết chết ta, ta biết tại đây còn có không ít người cũng muốn giết chết ta!”
“Bởi vì Diệp Thần ta trở về làm các ngươi rất bất an!”
“Nhưng mà không sao, yên tâm, các ngươi lấy của Diệp gia ta thứ gì, đều sẽ phải trả lại hết thảy!”
“Bảy năm trước tham gia hủy diệt Diệp gia ta, thâu tóm tài sản của Diệp gia ta, ta sẽ cho các ngươi trả giá đắt gấp trăm ngàn lần”
“Ta là Diệp gia, Diệp Thần, đã trở về !”
Nói xong lời này, Diệp Thần cảm thấy uất khí trong lòng được quét sạch sành sanh.
Không sai.
Bảy năm trước.
Diệp Thần hắn chỉ là một tên phế vật, nhu nhược, vô năng, thậm chí còn làm hại cha mẹ buồn bực sầu não mà chết, tiểu muội đến nay tung tích cũng không rõ......
Nhưng bây giờ.
Hắn không còn là Diệp Thần phế vật của trước kia.
Hắn muốn nói cho tất cả mọi người biết, sau này Diệp Thần hắn sẽ danh chấn Hạ quốc, vang danh thiên hạ!
Nghe được lời nói của Diệp Thần, tất cả mọi người ở đây đều giật mình.
Mà lúc này Tần Khả Khanh lại lặng lẽ meo meo tiến đến bên tai Lý Thanh Trạch, cười híp mắt hỏi: “Có muốn giết chết gia hỏa này hay không?”
【 Nghĩ!】
【 Nghĩ cái rắm!】
【 Thì ra người mà Diệp Thần hắn nói chính là ngươi!】
Lý Thanh Trạch trợn tròn mắt.
Không sai.
Bên trong đại sảnh này, có không ít người muốn giết chết Diệp Thần.
Nhưng không có chuyện của Tần Khả Khanh ngươi nha!
Lúc này đáng lẽ ngươi phải bị lời nói của Diệp Thần làm cho xúc động, sau đó tò mò với quá khứ của hắn chứ, tại sao ngược lại bây giờ lại có suy nghĩ muốn giết chết hắn?
Đại tỷ, chú ý thân phận của ngươi a!
Ngươi như vậy vẫn còn là nhân vật nữ chính sao???