Chương 8: Cái chú ngữ này...

Thân ảnh màu đỏ lại chớp động, nhắm thẳng vào Diệp Tầm.

Sau khi Diệp Tầm đánh lui quả phụ Trương thành công, đương nhiên sẽ không lùi bước, hắn cầm lấy phi kiếm, lại dùng môn kiếm pháp mình thuần thục nhất, Huyền Lôi Kiếm Pháp.

Xì xì ~

Lôi điện bé tí bao quanh kiếm khí, thế như vạn tấn tới gần quả phụ Trương.

Mặc dù uy lực của đợt kiếm khí này trông có vẻ không lớn, thế nhưng đối với quả phụ Trương vẫn chưa thu lại chủng ấn mà nói, đã là vô cùng trí mạng.

“Tiểu đệ đệ, ngươi chậm một chút, thế công mạnh như vậy, tỷ tỷ sẽ không chịu nổi.” Quả phụ Trương một bên trêu đùa Diệp Tầm, một bên nhẹ nhàng nghiêng người tránh né công kích của Diệp Tầm.

Kiếm khí sượt qua cơ thể của quả phụ Trương, bay ra phía sau.

“Hừ, tiểu đệ đệ đúng là trẻ tuổi, chỉ biết đi thẳng về thẳng, ngay cả một cái chi tiết cũng không đổi được.” Thấy kiếm khí của Diệp Tầm bị mình tránh đi, quả phụ Trương liền tiếp tục mở miệng.

Nàng đang nhiễu loạn tâm cảnh của Diệp Tầm, đồng thời cũng chú ý đến trấn trưởng Lý đang nằm bên cạnh hắn, chỉ cần Diệp Tầm vừa rời khỏi người trấn trưởng Lý, như vậy mọi chuyện liền kết thúc.

Đối với sự đùa giỡn của quả phụ Trương, Diệp Tầm tiếp tục trầm mặc, lần này lại không phải là hắn không muốn trả lời, mà là lúc này hắn đang thi triển sát chiêu của Huyền Lôi Kiếm Pháp.

“Bạo!”

Theo âm thanh nhỏ bé phát ra khỏi miệng Diệp Tầm, đạo kiếm khí vốn đã bị quả phụ Trương tránh khỏi, đột nhiên lại nổ tung sau lưng nàng.

Mặc dù quả phụ Trương đã phản ứng rất nhanh, rời đi trước khi kiếm khí nổ tung, thế nhưng nàng vẫn bị dư ba sau khi nổ tung làm bỏng.

Nhìn thấy quả phụ Trương thụ thương, đương nhiên Diệp Tầm sẽ thừa thắng truy kích, chỉ thấy chân hắn nhẹ nhàng lóe lên một cái, một bước đã lập tức xuất hiện trước mặt quả phụ Trương đang vô cùng thống khổ.

“Chết đi!”

Kể từ lúc trận chiến bắt đầu, đây chỉ mới là câu nói thứ hai của Diệp Tầm, câu này vừa nói ra liền đại biểu việc quả phụ Trương sắp bị hắn trảm dưới kiếm.

Thế nhưng mọi chuyện đều luôn có một chút ngoài ý muốn, tới không kịp đề phòng.

“Diệp sư đệ? Sao ngươi lại ở đây?”

Ngay lúc Diệp Tầm xuất kiếm chém quả phụ Trương, một tiếng la khiến động tác của hắn bị khựng lại đôi chút.

Thấy Diệp Tầm khựng lại, quả phụ Trương cũng nhân cơ hội này chạy như điên về phía trấn trưởng Lý đang nằm cách đó không xa.

Nhìn thấy quả phụ Trương đã sắp đến bên người trấn trưởng Lý, Diệp Tầm có chút căm tức liếc nhìn Lâm Dật đang đi tới từ phía xa.

Hắn cũng không có trả lời câu hỏi của Lâm Dật, mà là tiếp tục đuổi theo quả phụ Trương.

Chỉ tiếc rằng Diệp Tầm vẫn chậm một bước, hắn chỉ vừa mới đi được nửa đường, bàn tay của quả phụ Trương đã đặt trên đầu trấn trưởng Lý.

“A ca ba lạp a oa ba ni mạ!”

Quả phụ Trương vừa niệm một đống chú ngữ khó hiểu xong, đột nhiên cơ thể của trấn trưởng Lý lập tức phân giải với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, từng khối huyết nhục bay ra từ trên thân thể của hắn ta, cuối cùng tạo thành từng đạo năng lượng tinh thuần đỏ như máu, hội tụ trong lòng bàn tay của quả phụ Trương.

Diệp Tầm nhìn thấy cảnh này, cũng vội vàng dừng bước, nhìn quả phụ Trương đang cầm đoàn năng lượng đỏ như máu, sắc mặt hắn có chút âm trầm.

Lần này gặp phiền toái!

Mặc dù Diệp Tầm không biết cái đoàn năng lượng màu đỏ ngòm này có tác dụng gì, thế nhưng có thể ép từ một người trở thành một đoàn năng lượng chỉ bằng thể tích nửa nắm tay nhỏ, nghĩ kiểu gì cũng không giống một thứ đơn giản.

“Sách! Đều là do Lâm Dật, nếu hắn ta không xuất hiện đột ngột như vậy, người này đã sớm bị ta giết chết.” Bây giờ trong lòng Diệp Tầm vô cùng tức giận, nhưng việc đã đến nước này, hắn còn có thể làm gì đây?

“Thật xin lỗi Diệp sư đệ.” Nhìn thấy thảm trạng của trấn trưởng Lý xong, Lâm Dật cũng biết có vẻ bản thân đã làm sai chuyện gì, vội vàng đi tới xin lỗi Diệp Tầm.

Bộ dáng thành khẩn này của hắn ta khiến trong lúc nhất thời Diệp Tầm cũng không thể đỡ được, hắn cưỡng ép đè sự tức giận xuống đáy lòng, nhìn về phía quả phụ Trương.

Quả phụ Trương vốn đang si mê nhìn chằm chằm đoàn năng lượng đỏ như máu trong tay, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Tầm, nàng ngẩng đầu nhẹ nhàng liếm liếm bờ môi của mình, sau đó trong mắt liền lộ ra vẻ như lang như hổ.

“Khanh khách ~ Các tiểu đệ đệ, hôm nay các ngươi liền lưu lại đây bồi ta, còn tiểu cô nương không có thịt bên kia, liền đem nấu thành canh cho chó ăn.”

Tựa như cảm giác mình đã nắm chắc phần thắng trong tay, tâm tình của quả phụ Trương cũng không còn hoảng loạn như lúc trước, sau khi nói xong câu này, nàng trực tiếp đập đoàn năng lượng vào nơi nhiều thịt nhất trên người.

“Hừ hừ ~”

Kèm theo một âm thanh khiến cho người ta tràn ngập tò mò, khí tức của quả phụ Trương bắt đầu dâng lên một cách chậm rãi, cuối cùng dừng lại ổn định tại Trúc Cơ trung kỳ.

Xoát ——

Khí thế hung mãnh từ người quả phụ Trương khuếch ra tứ phía, khiến cho người chỉ mới luyện khí trung kỳ như Lâm Dật lập tức lui lại mấy bước, thậm chí lúc Diệp Tầm đối mặt với cỗ khí thế này, cũng không thể không phóng linh khí ra ngoài để bảo hộ trước người mình.

“Mẹ nó, cái tiểu boss này lại được buff?”

Khí tức trên người quả phụ Trương hiện tại so với lúc trước mà nói, đúng là khác nhau một trời một vực, chuyện này khiến trong lòng Diệp Tầm không nhịn được bắt đầu phun hương thơm.

Cũng không phải hắn chưa từng thấy Trúc Cơ trung kỳ qua, khí thế của bọn họ nào có mạnh mẽ giống của quả phụ Trương!

Xét theo khí thế của nàng mà nói, hiện tại đã có thể sánh vai cùng Trúc Cơ hậu kỳ, thế nhưng khi Diệp Tầm dùng Vọng Khí Thuật, thật sự nhìn thấy cảnh giới của quả phụ Trương chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, chuyện này khiến cả hắn đều bắt đầu hoài nghi môn Vọng Khí Thuật hắn học được là hàng giả.

“Mộc sư muội, cẩn thận, nàng đến!”

Lâm Dật vừa bị đánh lui mấy chục thước, thấy thân ảnh quả phụ Trương đánh về phía Mộc Khuynh Vũ, vội vàng hoảng sợ nói.

Đối với lời nhắc của Lâm Dật, Diệp Tầm không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, thực lực vị thiếu nữ đứng cách hắn không xa kia so với Lâm Dật mà nói, hoàn toàn không chỉ mạnh hơn hắn một điểm nửa điểm.

Phải biết sau khi Diệp Tầm thay đổi tư chất xong, có được thiên phú tu luyện phi thường cường đại, thế nhưng cho dù là như vậy, tu vi của hắn cũng chỉ mới Trúc Cơ tiền kỳ.

Mà cái thiếu nữ tên Mộc Khuynh Vũ kia, vậy mà cảnh giới của nàng đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, nếu không phải phẩm cấp của môn Vọng Khí Thuật Diệp Tầm tu luyện tương đối cao, thậm chí hắn còn không phát hiện được tu vi thật sự của Mộc Khuynh Vũ.

Răng rắc ——

Một tiếng vang lanh lảnh phát ra từ sau lưng Mộc Khuynh Vũ, theo âm thanh chính là vô số điểm lam quang nhỏ bé lập loè.

Bọn chúng cấp tốc ngưng tụ lại trên không trung, cuối cùng ngưng kết lại thành bảy mũi tên tản ra từng trận hàn khí.

Sưu ——

Sưu ——

Trong tiếng gió kịch liệt, mũi tên huyền băng xé nát trường không, mang theo uy thế không thể địch nổi, vọt tới trước mặt quả phụ Trương.

Oanh! Oanh!......

Bảy tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc liên tục vang lên, thân ảnh của quả phụ Trương cũng đã bị bảy mũi tên huyền băng hoàn toàn bao phủ.

Nhìn Mộc Khuynh Vũ cách đó không tính rất xa, mí mắt Diệp Tầm giật mạnh mấy lần.

Uy lực của đợt công kích vừa nãy của Mộc Khuynh Vũ cũng hoàn toàn không giống Trúc Cơ trung kỳ phổ thông, cái mũi tên huyền băng kia, xem như hắn tiếp, đoán chừng cũng sẽ phải móc tuyệt kỹ áp đáy hòm ra.

Thế nhưng quan trọng nhất là xong khi Mộc Khuynh Vũ phóng xong, nàng hoàn toàn không có chút dấu hiệu kiệt sức nào, sắc mặt vẫn lạnh lùng nhìn đám bụi mù trước mặt.

Diệp Tầm có cảm giác, dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng của Mộc Khuynh Vũ, tựa như đang cất dấu lửa giận ngập trời.

Cũng không biết sự phẫn nộ là do quả phụ Trương nói nàng ít thịt, hay là do quả phụ Trương công kích nàng đầu tiên.

------------------------

Vào tuần rồi ta cũng lực bất tòng tâm... Nhưng nhìn lượt xem có vẻ không ai đọc.