“Lý đại gia có thể dẫn ta đến nhà vị Trương đại tỷ kia nhìn một chút hay không?” Diệp Tầm nhìn trấn trưởng Lý đang chờ đợi ở một bên, mở miệng hỏi.
“Trương đại tỷ?”
Trấn trưởng Lý hơi sững sờ, sau đó mới phản ứng lại, ánh mắt hắn ta nhíu lại, trên mặt lộ ra một nụ cười không bình thường: “Tốt, tốt, ta liền dẫn về cõi tiên, không nghĩ tới thượng tiên cũng là người trong nghề.”
Nghe ô ngôn uế ngữ ngâm nước cũng rửa không sạch này, Diệp Tầm lắc đầu, không có giải thích nhiều, đi theo sau lưng trấn trưởng Lý.
Hai người đi xuyên qua Trạch Ca Trấn, không lâu sau bọn hắn đã đến trước một toà viện tử ở phía đông trấn.
“Quả phụ Trương, ngươi ra đây một chút.” Trấn trưởng Lý cũng không có đi vào viện tử, mà là đứng ở bên ngoài đại môn, hô lớn vào bên trong.
“Ma quỷ, không phải bình thường người đều gọi nhân gia là tiểu tâm can (cục cưng nhỏ) sao?”
Còn chưa nhìn thấy bóng người quả phụ Trương, thanh âm của nàng đã bay ra từ trong tiểu viện, thế nhưng chuyện này lại khiến sắc mặt trấn trưởng Lý vô cùng lúng túng, hắn ta xoay người, liền vội vàng giải thích với Diệp Tầm:
“Thượng tiên, ngài đừng suy nghĩ nhiều, ngày thường quả phụ Trương khá nhát gan, bình thường ta luôn dặn dò nàng cẩn thận một chút.”
“Không việc gì, ta hiểu, ta hiểu.” Diệp Tầm gật đầu một cái, sắc mặt hơi bình thản tựa như thật sự hiểu lời trấn trưởng Lý.
Bất quá sao lại có thể như vậy!
Nói những lời này xong, Diệp Tầm cũng không có mở miệng nữa, chỉ di dời ánh mắt lên người quả phụ Trương đang đi ra ngoài.
Không biết có phải là do ảo giác của hắn hay không, từ nãy giờ hắn vẫn luôn cảm thấy người gọi quả phụ Trương này có chút không bình thường, rõ ràng trượng phu đã mất tích, thế nhưng bộ dáng nàng cũng không giống là đang rất gấp.
Hơn nữa từ phản ứng của các nam thôn dân cùng trấn trưởng Lý mà nói, có vẻ khó mà có thể miêu tả mối quan hệ giữa quả phụ Trương cùng bọn hắn.
Mặc dù Diệp Tầm đã quan sát tỉ mỉ quả phụ Trương một vài lần, thế nhưng vẫn không hề phát hiện trên người nàng có chỗ nào quỷ dị.
“Nếu lúc này ta có tu vi Kim Đan Kỳ là được rồi.” Nhìn về phía quả phụ Trương đã thay đồ xong, Diệp Tầm yên lặng suy nghĩ.
Nếu lúc này hắn có tu vi Kim Đan Kỳ, liền có thể sử dụng thần thức khám phá toàn bộ bí mật của quả phụ Trương.
Mặc dù suy nghĩ của Diệp Tầm rất đúng đắn, thế nhưng trấn trưởng Lý đang đứng một bên cũng đã hiểu lầm rồi.
Thấy tiểu bao bối của bình trừng trừng theo dõi Diệp Tầm bên cạnh, mặc dù trấn trưởng Lý có chút không thoải mái, thế nhưng cũng không có nói thêm gì, dù sao quả phụ Trương nàng......
Mặc dù tình huống này thường xuyên phát sinh, trấn trưởng Lý đã sớm quen thuộc, thế nhưng dù sao hắn ta cũng là nam nhân, trong lòng khó tránh khỏi việc sinh ra loại cảm giác không thoải mái này.
Còn quả phụ Trương, lúc này thấy Diệp Tầm đang nhìn mình không chớp mắt, cũng không nói lời nào, thế nhưng sắc mặt nàng lại đỏ thắm, chôn trước ngực mình.
Cử động của nàng tựa như đang vô tình hay cố ý dẫn dắt Diệp Tầm, nhìn về phía cái đồ vật ngay dưới đầu nàng, khiến người ta mơ tưởng viễn vong.
“Khụ khụ, thượng tiên, có cần ta đi trước tránh một chút hay không?”
Thấy không có người nói chuyện, trấn trưởng Lý mở miệng trước, phá vỡ sự im lặng giữa 3 người, giống như thường ngày, hắn ta chuẩn bị rời đi trước, đợi nửa canh giờ sau mới quay trở lại.
Diệp Tầm hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn trấn trưởng Lý: “Không cần, ngươi đứng một bên xem là được.”
“Nhìn xem?!”
Trấn trưởng Lý ngây ngẩn cả người, làm chuyện này, còn có thể để cho người khác đứng một bên nhìn sao?
“Nếu không thì sao?” Đối với sự kinh ngạc của trấn trưởng Lý, Diệp Tầm có chút không rõ ràng cho lắm, hắn lấy ra một cái bồ đoàn từ trong giới chỉ, trực tiếp ngồi ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần trước viện tử của quả phụ Trương.
Mặc dù nãy giờ Diệp Tầm vẫn chưa phát hiện có chỗ nào bất bình thường trên người quả phụ Trương, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy sự mất tích trong trấn, nhất định có liên quan gì đó đến nàng.
“Thượng tiên, ngài là?” Nhìn thấy động tác của Diệp Tầm, trấn trưởng Lý có chút không hiểu.
“Đợi buổi tối.” Diệp Tầm trả lời ngắn gọn một câu, sau đó liền không lên tiếng nữa.
Thấy vậy, Lý trấn trưởng lộ ra vẻ hiểu rõ, hắn ta hơi tiếc nuối liếc mắt nhìn quả phụ Trương, sau đó quay người đi xa.
Trấn trưởng Lý rời đi, cũng không phải là để cho Diệp Tầm cùng quả phụ Trương không gian, mà là muốn thông tri mọi người, buổi tối hôm nay không cần tới bảo vệ quả phụ Trương.
Thời gian dần trôi qua trong lúc Diệp Tầm nhắm mắt dưỡng thần, màn đêm mau chóng buông xuống, sau khi vầng sáng cuối cùng biến mất, Diệp Tầm mở mắt ra.
“Thượng tiên, ngài tỉnh?”
Trấn trưởng Lý đứng chờ một bên đã lâu, nhìn thấy Diệp Tầm mở mắt, vội vàng bước nhanh về phía trước, mở miệng dò hỏi.
“Đúng vậy, không phải ngươi nói mọi người đều bị mất tích vào buổi tối sao, như vậy chúng ta có thể chứng minh tà vật kia chỉ hành động vào buổi tối, chúng ta cứ chờ một chút, nếu nó không ra, ta đang suy nghĩ những biện pháp khác.” Diệp Tầm khó hiểu liếc mắt nhìn gian phòng của quả phụ Trương, nói với trấn trưởng Lý.
“A? Yêu ma? Ngài không phải muốn đè Trương ——”
Lời đang nói đột nhiên im bặt.
Nhìn thấy trấn trưởng Lý đột ngột ngã xuống, Diệp Tầm thất kinh trong lòng, vội vàng móc phi kiếm ra, một bên nâng cao cảnh giác, một bên bước tới kiểm tra tình hình của hắn ta.
Dùng linh khí quan sát toàn thân trấn trưởng Lý một lần, Diệp Tầm phát hiện trong cơ thể hắn ta có một cỗ năng lượng kỳ lạ, cỗ năng lượng này từ phía dưới hắn ta, kết nối với đại não.
“Xem ra đây chính là nguyên nhân khiến hắn ta té xỉu, như vậy......” Diệp Tầm không có nói tiếp, chỉ di dời ánh mắt đến tiểu viện của quả phụ Trương.
“Ha ha ha ~ Tiểu đệ đệ không hổ là người tu tiên, nhanh như vậy đã phát hiện có chuyện không bình thường.” Kèm theo một tiếng cười kỳ quái, thân ảnh quả phụ Trương bỗng bước ra từ trong phòng.
Lúc này nàng vẫn duy trì bộ dáng điềm đạm đáng yêu của buổi sáng, tư thái khiến người ta muốn bảo vệ nhân thê một phen, nếu không do lời nói vừa nãy, Diệp Tầm cũng không cách nào xác định, quả phụ Trương chính là tà vật trong miệng mọi người.
Hưu!
Bạch quang lóe lên.
Một đạo kiếm khí kèm theo sấm sét vạch phá không khí, hung hăng vọt về phía quả Trương.
Diệp Tầm biết rõ nếu có thể động thủ tốt nhất không nên nói nhiều, trực tiếp giơ thanh kiếm trong tay lên, dùng《 Huyền Lôi Kiếm Pháp 》.
Ầm ầm ——
Theo một tiếng oanh minh, bụi mù cùng cát vàng bao phủ, hoàn toàn che đi thân ảnh của quả phụ Trương.
Diệp Tầm giơ cao phi kiếm, tiếp tục chặn trước người, sắc mặt ngưng trọng nhìn viện tử đang bị bụi mù bao trùm.
“Ai nha, ngươi làm nhân gia đau đâu ~”
Trong bụi mù cuồn cuộn, âm thanh của quả phụ Trương tiếp tục phát ra, sau đó, một cái bóng màu đỏ thoát ra khỏi bụi mù, đánh về phía Diệp Tầm.
Đương nhiên Diệp Tầm đã sớm đề phòng liền có thể trực tiếp phản ứng, hắn giơ phi kiếm trong tay lên, lại vạch ra một đạo kiếm khí.
Mặc dù đạo công kích này không có mang theo lôi điện, thế nhưng vẫn thành công bức lui quả phụ Trương, sau khi trượt về phía sau mấy chục mét, thân thể nàng mới có thể dừng lại cách đó không xa.
Quả phụ Trương ngẩng đầu, nhìn về phía thiếu niên khí vũ hiên ngang trước mặt, thầm nghĩ một tiếng không ổn trong lòng.
Quả phụ Trương vốn định tối hôm nay liền dùng bí thuật để khống chế Diệp Tầm, một cái tiểu hoả tử Trúc Cơ sơ kỳ, đối với nàng mà nói, đây chính là vật đại bổ.
Nhưng có vẻ Diệp Tầm đã phát hiện điều gì, vậy mà lại ngồi trước cửa một ngày, chuyện này khiến quả phụ Trương hoàn toàn không có thời gian thi triển.
Lại thêm đại bộ phận sức mạnh của nàng đều được trồng trên thân nam nhân trong trấn, cho nên lúc này đối mặt với Diệp Tầm, đương nhiên quả phụ Trương sẽ rơi xuống hạ phong.
“Bất quá...”
Quả phụ Trương liếc mắt nhìn trấn trưởng Lý đang té xỉu bên cạnh Diệp Tầm, trong mắt lóe lên một đạo tinh mang, chỉ cần đụng được vào trấn trưởng Lý đã bị nàng trồng “Hoan Mộng”, cái đại tiểu hỏa tử trẻ tuổi lực tráng trước mắt này, còn không phải mặc nàng đùa bỡn?