Chương 90: Đề mục thay đổi, phong thưởng phong phú.

Người bị thương đã được đưa xuống, những kẻ hiếu kì cũng dần tản đi. Một đoàn người mặc hắc y theo phía sau trung niên sắc mặt lãnh khốc vô cùng. Bọn hắn đi tới đâu đệ tử nơi ấy đều biết điều mà thoái lui nhường đường.

-Tiểu Tảo Tảo cẩn trọng, mỗi người bọn chúng cảnh giới thấp nhất cũng đã đạt tới Vũ Trưởng hậu kì. Còn kẻ dẫn đầu là một cao thủ Vũ Tá sơ kì.

-Vũ Tá…

Đại sư tôn lên tiếng cảnh báo.

Nơi diễn ra khảo thí bất ngờ thay lại không nằm ở khuôn viên học viện, đi theo toán người hắc y một quãng đã tới gần bìa rừng.

-Lần này không phải chỉ đơn thuần là khảo thí thôi sao, để những hài tử này xông qua Thanh Thiên Lâm khác nào đem mạng sống ra đánh cược?

Không chỉ chúng đệ tử ngơ ngác mà những vị lão sư quan sát phía xa cũng ngỡ ngàng không kém. Những lần trước nội dung khảo thí chỉ đơn thuần luân đấu, đó chính là nguyên nhân khiến các vị giáo quan ngày đêm rèn luyện vũ kĩ cho đệ tử. Nhận ra đề mục khảo thí lần này, những giáo quan kia nội tâm không khỏi cay đắng.

-Các vị lão sư Thiên mỗ cho rằng đề mục lần này không khỏi quá khó đi? Tồn tại trong Thanh Thiên Lâm thật sự là điều không dễ, dù là ngoại giới tới cả Vũ Trưởng cũng không thể khẳng định bản thân vô tổn a.

Một vị giáo quan đánh liều nói ra ý nghĩ, những đệ tử này không ít kẻ có lai lịch bất phàm. Hắn nhận từ trưởng bối của bọn chúng không ít lễ lộc, nếu như bọn con trời này có chuyện ngoài ý muốn xảy ra với chúng thì…

-Ha ha ha ngươi đừng hỏi bọn ta, đề mục khảo thí trước nay đều do Chấp Pháp Đội đề ra. Vừa may Chấp Pháp trưởng lão cũng ở đây hay là các ngươi lên hắn đặt nghi vấn.

Hơn hai mươi vị giáo quan sắc mặt tái nhợt quyết định triệt để ngậm miệng lại. Hướng Chấp Pháp trưởng lão đặt nghi vấn… bọn hắn thà rằng tự mình xông pha ngoài chiến trường còn tốt hơn gấp vạn lần cùng tên lãnh huyết kia đối chất.

-Các ngươi nghe cho rõ đây. Lời ta muốn nói sẽ liên quan tới không chỉ thành tích mà còn ảnh hưởng tới các ngươi tính mạng.

Cả đám đông chợt im phăng phắc, bọn chúng nữa lời không dám hé môi. Khí thế của Chấp Pháp Trưởng Lão tỏa ra còn cường đại gấp trăm lần giáo quan của bọn chúng.

-Thanh Thiên Lâm danh tự này hẳn không ai trong các ngươi chưa từng nghe qua đi. Đây cũng là nơi diễn ra khảo thí lần này.

Hắn nhìn qua một lượt mấy trăm gương mặt thần sắc khác nhau, có kẻ sợ hãi, có kẻ e ngại, ngoài ra còn xuất hiện một người đặc biệt hưng phấn…

-Phía Đông cách nơi đây mấy mươi dặm học viện đã cho dựng lên một tiểu điểm được dùng làm nơi luân chuyển tài nguyên. Đệ tử trong học viện ra ngoài lịch luyện có thể tới đó để giao nộp phẩm vật nhận lấy điểm cống hiến.

-Nhiệm vụ của các ngươi là phải tìm thấy ba loại tài nguyên được chỉ định, không nhất thiết các ngươi đều giống nhau. Mang chúng tới tiểu điểm đổi lấy điểm cống hiến. Kẻ nào càng sớm thu được điểm cống hiến thành tích lấy được càng cao.

Đề mục đặt ra không phải bình thường, chín phần đệ tử nơi đây không ai là không có gia thế. Bọn chúng bước ra khỏi phủ nữa bước liền có người theo hầu. Sống trong nhung lụa mà trưởng thành, muốn bọn chúng ngay tức khắc thích nghi với hoàn cảnh tang khốc nơi nơi đầy rẫy yêu thú không phải là điều đơn giản. Nhưng nhiệm vụ càng khó phần thưởng cũng tương ứng mà lớn theo.

-Đệ nhất một thanh nhị tinh binh khí, trăm khỏa Tăng Cốt Đan

-Mười người đứng đầu sẽ được tưởng thưởng một thanh nhất tinh binh khí, năm mươi khỏa Tăng Cốt Đan.

-Trăm người đứng đầu được xếp vào Đệ Nhất Môn.

-Hai trăm người kế tiếp được xếp vào Đệ Nhị Môn.

-Những kẻ còn lại… hừ nơi các ngươi xứng đáng lui tới là Đệ Tam Môn.

Chúng đệ tử giờ đây chỉ còn cách gật đầu nhận mệnh, bị đẩy xuống Đệ Tam Môn nổi nhục này không kẻ nào có thể nuốt trôi. Từng người bước lên phía trước lấy một cuộn thư quyển, trong đó có hai thứ. Một thứ ghi lại ba loại tài nguyên cần tìm, quả nhiên là không ai giống ai. Còn thứ kia là một khỏa đạn pháo, chỉ cần ngươi chịu thua không thể tiếp tục khảo thí liền đốt thứ này sẽ có người của Chấp Pháp Đội tìm tới ứng cứu.

-Ha ha ha ông trời giúp ta rồi, trong ba thứ này ta trong túi không gian trùng hợp lại có cả ba. Việc còn lại chỉ là chạy tới tiểu điểm bắt lấy đệ nhất phần thưởng a.

Một tên đệ tử hứng chí hét lên, quả nhiên xung quanh không ít đệ tử nhìn hắn bằng ánh mắt ghen ghét. Bọn chúng cũng chợt ngộ ra Chấp Pháp Trưởng Lão không hề nói tới bọn chúng tự mình sưu tầm. Nếu vận khí không tệ biết đâu lại…

Tiếp sau đó quả nhiên cũng không ít người dễ dàng tìm thấy tài nguyên mình cần, các vị trưởng lão sớm đã dự tính từ trước những tài nguyên này không phải thứ khan hiếm. Đa phần những thứ này đều dễ dàng tìm ra trong Thanh Thiên Lâm, thậm chí… trong túi không gian bọn chúng đều có.

-Cửu U Bằng, Tuyết Nguyệt Thảo, Băng Tiêm Thiềm Thừ đều là linh dược sơ đẳng không khó tìm. Ta sẽ chỉ cho ngươi cách thức tìm ra chúng.

-Đồ nhi đa tạ sư tôn.

Có Yên Nhiên nhị sư tôn bảo đảm Huỳnh Tảo lo nghĩ liền mất sạch, trước mắt thách thức hoàn toàn đặt vào cảnh giới.

-Không dễ để ra khỏi Chiến Thiên Học Viện, lần này bổn thiếu gia phải ăn cho no a. Hấp thụ thật nhiều sinh khí, sau này thuận lợi để ta không phải vì chuyện thiếu hụt Nguyên Lực. Một đường đột phá lên Vũ Trưởng tới lúc đó liền có cơ hội nhận lấy nhiệm vụ xuất ngoại rồi.

Khác xa dáng vẻ tiêu điều của chúng sư huynh đệ, Huỳnh Tảo thần tình cao hứng phóng mình vào Thanh Thiên Lâm.

Người cuối cùng rời đi, Chấp Pháp Đội hiểu ý nhìn nhau cũng tản ra theo nhiều hướng đuổi theo. Những tân đệ tử lần này trong mắt bọn họ không khác gì thái điểu, sơ sẩy một khắc liền bị yêu thú giết chết. Chấp Pháp trưởng lão dù uy quyền tới đâu cũng không có khả năng gánh chịu tổn thất này.

-A… a… a…

Tiếng hét thảm thiết cũng chầm chậm phát ra.

-Đã bắt đầu rồi sao, còn sớm hơn ta dự kiến.

Hút khô thi thể yêu thú, Huỳnh Tảo nhận ra trường huyết chiến sinh tồn tại Thanh Thiên Lâm này sẽ khó lòng yên bình trôi qua.