Chương 89: Hoành Tiếu Hoang một tiếng hót kinh người.

Trên võ đài Hoành Tiếu Hoang bày ra tư thế phú nhị đại tiêu chuẩn. Nếu như bên kia đối thủ sớm đã vào thế tấn, thì hắn song thủ chấp sau lưng, hai mắt mơ màng thậm chí hắn có nhìn vào đối thủ hay không cũng không thể biết được.

-Này, này… ngươi có đánh hay là không? Lão tử không có đứng đây cả ngày để xem ngươi thủ thế đâu.

-Phế vật, ngươi lá gan cũng không khỏi quá lớn đi. Cảnh giới Vũ Binh trung kì kẻ nào cho ngươi lá gan dám thách thức Vũ Binh hậu kì ta đây. Đúng là không biết trời cao đất dày là gì.

Đệ tử kia cũng không phải là dạng tiểu nhược, một tháng trước hắn đã đột phá Vũ Binh hậu kì rất được Phùng giáo quan xem trọng. Đồng thời tu luyện thành công Mãnh Hổ Quyền đệ nhất thức Mãnh Hổ Trảo Ưng được cho rằng sẽ tiến rất sâu trong đợt tranh tài lần này.

-Kiêu căng tự phụ. Nằm xuống cho lão tử!!!

Hắn khí thế dũng mãnh tựa như thác ghềnh, quyền đấm cước đá rơi xuống như mưa. Tốc độ ra đòn nhanh tới mức đứng cách đó hơn mười bước chân nhưng vẫn có thể nghe thấy âm thanh quyền cước xuất ra.

-Hừm. Đệ tử này không tệ, vừa mới đột phá gần một tháng nhưng Cốt Lực trong người vô cùng nội liễm. Từng đường công kích lại mạnh mẽ không có dấu hiệu buông lỏng, Phùng giáo quan đã phí không ít công sức rồi.

-Đa tạ Tiêu Sầu sư thái khen tặng, đệ tử này thiên phú được vô cùng nổi trội. Có tương lai tiến vào Đệ Nhất Môn trở thành một cao thủ.

Bọn hắn tuy lỗ mãng nhưng cũng tính là không khiến hắn mất mặt, có điều chính bản thân Phùng giáo quan không ngờ tới rằng Hoành Tiếu Hoang hứng chịu cơn mưa quyền cước như vậy nhưng nữa điểm thương tích đều không có. Đã qua ba hô hấp tên đệ tử kia chưa thể chạm vào Hoành Tiếu Hoang vạt áo.

-Không… không thể. Hắn… tên khốn kiếp này làm cách nào ta cũng không thể chạm được vào hắn.

-Ha ha ha đây là thực lực chân chính của ngươi?

Song mục giăng đầy tơ máu, hắn không thể tiếp tục dây dưa liền dứt khoát thối lui. Tưởng rằng sẽ dễ dàng khóa chặt tên Hoành Tiếu Hoang vô dụng này nhưng không ngờ lại khó dây dưa như vậy.

-Chiêu này vốn là lá bài tẩy của ta, tưởng rằng sẽ sử dụng khi đối đầu với những cao thủ Vũ Binh thượng đẵng khác không ngờ lại bị tên phế vật này bức ra.

-Song Sí Hắc Bức Vũ Thú. Song Sí Phụ Thể.

Biên bức Vũ Thú bị hắn triệu ra, càng khiến Huỳnh Tảo quan chiến bên dưới không khỏi cảm thán bởi vì thần thông thiên phú của tên này cũng thuộc dạng phi hành.

-Không hổ danh Chiến Thần Học Viện cao thủ như mây, ngay cả loại thần thông đặc thù này mà đã xuất hiện hai người. Không biết về sau còn thứ gì khác khiến ta càng kinh ngạc nữa đây.

-Hử… Mãnh Hổ Trảo Ưng!!!

Huỳnh Tảo luyện chiêu thức này sớm đã đạt tới mức độ lô hỏa thuần thanh. Tuy kẻ kia cố tình giấu giếm nhưng mỗi môn vũ kĩ đều có thế tấn đặc trưng, dù có che giấu cũng chỉ để qua mặt kẻ khác không thể nào thoát khỏi ánh mắt của các bậc đại sư ở đây.

Lợi dụng tốc độ phi hành trời cho, tên đệ tử kia hùng dũng lao đi. Hắn cũng như lần trước trút cơm mưa quyền đầu xuống người đối thủ nhưng những hành động đó chỉ đơn thuần là nhằm che mắt sát chiêu bên trong.

-Mãnh Hổ Quyền đệ nhất thức… Mãnh Hổ Trảo Ưng.

Chiêu thức này chú trọng một điểm… độc. Lợi dụng lúc kẻ thù sơ hở mà tung một đòn kết liễu hắn. Tên đệ tử này rất có bản lĩnh, nếu kẻ thù đã không có sơ hở thì hắn sẽ khiến tên kia lộ ra sơ hở. Hoành Tiếu Hoang thân pháp không sai có thể nhẹ nhàng tránh né quyền cước thông thường nhưng khi vũ kĩ đã xuất ra tốc độ mà hắn bày ra muốn không thương tổn là việc không thể nào.

Các vị lão sư đều tỏ ra vô cùng thích thú, bọn họ đứng ngồi không yên muốn tận mắt nhìn ra kết cục của lần đụng độ vừa rồi.

-A… a… a… Tay… tay của ta…

Quả nhiên đã xuất hiện tiếng kêu hét thảm thiết, chỉ là kẻ đang quằn quại trong thống khổ ôm lấy quyền đầu vỡ nát lại không phải Hoành Tiếu Hoang. Mây bụi tan đi, hắn vẫn ngạo nghễ đứng đó. Trên tay cầm theo một khối chùy cầu to gấp đôi đầu người, có xích sắt được tay kia nắm giữ.

-Ha ha ha dám lấy nhục thể cứng chọi cứng với Hỗn Thiên Chùy Cầu của bản thiếu gia không biết nên gọi ngươi là can đảm hay ngu xuẩn đây.

-Không phải cái ngươi mạnh miệng nói rằng bản thiếu là phế vật, là kẻ không có tiền đồ. Còn hắn… thiên tài của các ngươi đây sao, một kẻ không đủ khả năng bức bản thiếu tung ra Vũ Thú?

Lần này không kẻ nào dám cứng miệng phản pháo, tại Chiến Thiên Học Viện này một tên thiên tài được quyết định bởi hai thứ. Đầu tiên là hậu đài phía sau hắn, nơi đây dù sao cũng là thế lực của triều đình nên không thể nào thoát khỏi những bàn tay ngầm thâu tóm trong bóng tối. Đệ nhị chính là thực lực thứ mà trước kia Hoành Tiếu Hoang nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.