Chương 36: Lần đầu sát nhân, La Thanh bỏ mạng.

Lớp giáp cực kì chắc chắn, ngay cả một chiêu Cốt Trảo Thủ cũng không thể lưu lại một vết xước.

-Đây chính là ta thần thông, giờ đây ta đã bất khả xâm phạm dù là nhất tinh binh khí cũng không thể nào khiến lớp giáp này để lại bất kì hư tổn a.

-Súc sinh ngươi còn không mau nộp mạng. Toàn Châu Đạn.

Thiếu niên co rúm người lộ ra lớp giáp màu hoàng thổ, hắn vận lực xông tới không khác gì viên đạn thịt bắn vào Huỳnh Tảo.

-Hãy đỡ.

Huỳnh Tảo hai tay đều vận dụng Cốt Trảo Thủ. Nhục đạn nặng tựa ngàn cân xoay tít như bông vụ đương đầu với Cốt Trảo Thủ bắn ra vô số hoa lửa chói mắt vô cùng.

-Kiềm hãm cho ta!!!

Huỳnh Tảo nghiến răng thành công đỡ được viên đạn thịt nhưng không thể bắt lấy, đối thủ nhanh chóng lui lại phía sau tiếp tục tấn công. Hai tay càng lúc càng tê rần trong khi tên giáp sắt kia lại không tỏ vẻ hề hấn gì, Huỳnh Tảo cuối cùng cũng lộ vẻ thất vọng, hóa giải vũ kĩtrên tay.

-Ha ha ha cuối cùng người cũng bó tay chịu trói, nhưng ta lại không muốn tha mạng cho ngươi hãy đi chết đi.

Đứng trước điên cuồng đối thủ Huỳnh Tảo từ bên trong túi không gian trữ vật rút ra một thanh chiến đao chuôi dài khoảng ba tấc cùng thân đao uốn lượn khoảng hai thước. Bên ngoài nhìn vào không khác gì thông thường đao dễ dàng tìm thấy ở khắp nơi.

Huỳnh Tảo hai tay xiết chặt, hoành đao trước ngực khí thế của hắn bỗng nhiên thay đổi sắc bén lạ thường. Dường như hắn không còn là nhân loại mà là một thanh đao toát ra khí thế trảm thiên chặt địa.

-Chỉ là một thanh phế đao mà dám mang ra làm xấu mặt!!!

-Toàn Châu Đạn.

Hắn khoái trá cười lớn, không chút nhân nhượng một lần nữa thi triển sát chiêu muốn một lần dồn toàn lực giết kẻ đã hại chết hắn tiểu đệ.

Huỳnh Tảo ánh mắt sắc bén vung đao lên cao, động tác hắn đã thực hiện hàng vạn lần, hai chân chống chịu mặt đất, lưỡi đao uy dũng mạnh mẽ trảm xuống trực tiếp đối kháng cùng viên đạn thịt.

-Sát…

Viên đạn thịt bị hất tung ra, máu tươi vung vẫy. Toàn trường triệt để im lặng, bọn họ thật sự không thể tin vào mắt mình tên đệ tử Văn gia kia lúc này sống chết chưa rõ, mọi chuyện diễn ra nhanh tới mức hắn còn không kịp hét lên một tiếng đau đớn mà triệt để ngất đi.

Tình huống đã nằm ngoài dự đoán La Thanh, kẻ đáng lẽ ra phải chết vẫn bình yên vô sự đứng như trời trồng còn hắn tộc đệ sau khi chạm vào lưỡi đao liền bị hất tung ra may mắn còn giữ được mạng nhưng vết chém rợn người trên lưng thậm chí cả xương sống cũng bi trảm đứt. Hắn một đời này tới đây là hết, đối với một vũ giả trở thành kẻ tàn phế còn kinh khủng hơn cả cái chết.

-Rất khá nhưng mà vẫn chưa đủ, đao là bá khí là uy quyền. Một đao chém ra là phải lấy mạng kẻ thù. Ngươi nhìn kìa kẻ muốn lấy ngươi tính mạng vẫn còn sống sót, nếu hắn không chết chính là một ẩn họa có thể bộc phát lúc nào không hay.

Kim Vận quả nhiên không phải là một nữ nhân thiện lương, đối với Huỳnh Tảo nàng như một kiều diễm nữ nhân một cái nháy mắt cũng làm mê đảo chúng sinh nhưng với kẻ thù nàng không hề tỏ ra một chút thương sót.

Huỳnh Tảo làm sao không hiểu, hắn nhị ca đã vì chuyện này mà phải trả một cái giá lớn. Việc Huỳnh Thiên Hùng bị phục kích trọng thương mười phần là do tên trung niên mang chủy thủ đã bỏ lại đồng bạn chạy trốn kia, hắn đi tìm kẻ khác cùng liên thủ chặn đánh nhị ca. Từ đó Huỳnh Tảo sâu sắc khắc sâu vào trong đại não cái gì gọi là diệt trừ mầm họa.

-Ngươi, tên khốn kiếp dám sát hại Văn gia chúng ta hai vị đệ tử. Ta sẽ khiến người sống không bằng chết.

Văn La Thanh nộ hỏa xông thiên, không ngờ chỉ chưa đầy ba hơi thở hai tên Vũ Binh trung thành dưới trướng một bị giết một sống chết chưa rõ. Tổn thất này quá lớn nếu không cẩn thận chính hắn phải chịu không ít liên lụy.

Huỳnh Tảo sắc mặt âm trầm từ từ tiến lại gần kẻ vừa bị hắn triệt hạ kia, Hỏa Vân Đao hướng xuống đất khiến những vệt máu trải dài theo sống đao rơi tí tách trên mặt đất.

-Hắn còn chưa chết.

Kiểm chứng hắn kẻ thù vẫn còn một chút hơi thở, tuy rất yếu ớt nhưng vẫn còn kịp thời cứu chữa.

-Còn sống thì sao chứ, huynh ấy đã là một phế nhân ngươi nghĩ vì chuyện đó sẽ khiến ngươi thoát tội sao, đúng là suy nghĩ viễn vông.

Văn Khiên đứng phía xa không ngừng hò hét.

-Hắn phải chết, tên này không thể để xổng ra nếu không những ngày tháng sau này của ta luôn phải sống trong phập phồng lo sợ.

Thiếu niên kia ra tay quá tàn độc, một trảo đánh vỡ đầu lâu, một đao gần như đưa một tên Vũ Binh Sơ cấp đỉnh trở thành tàn phế. Văn Khiên hắn đã cùng kẻ kia triệt để đắc tội, tương lai chính là ngươi sống ta chết, hắn không tin bản thân có thể cùng Huỳnh Tảo tranh đấu.

-Khiên đệ nói không sai, ngươi…

La Thanh muốn xuất trận thì bỗng…

-Chết đi. Sát.

-Hắn…hắn chém đầu.

-Ah…ah…chạy đi tên kia chính là ác ma, hắn sẽ giết hết chúng ta…

-…

Toàn trường sợ hãi, triệt để kinh hãi Huỳnh Tảo không ngờ lại trong khoảng khắc ít ai ngờ nhất làm một việc mà không ai dám tưởng tượng, hắn một trảm đứt đầu tên trọng thương Vũ Binh kia, đầu lâu lăn qua tới chân của đám người hiếu kì.

-Ngươi phải chết không nghi ngờ.

-Bạo Vương Hầu Cốt Tủy.

La Thanh đỏ mặt tía tai, Cốt Lực toàn thân sôi trào dần chuyển hóa thành một đầu bạo hầu lông trăng như tuyết.

-Bạo Hầu Quyền.

Hai tay biến lớn, đó không còn là của nhân loại mà chính là quyền đầu của hầu yêu. Quyền đầu to lớn gấp mười lần nhân loại khiến người khác phải dè chừng. Nhờ vào thần thông thiên phú này, Văn Lang được mọi người nể trọng gọi hắn là Cuồng Quyền.

-Lưu Tinh Quyền Pháp.

Hơn mười quyền đầu cùng đánh tới. Sắc mặt Huỳnh Tảo khẽ biến, hắn không thể nào nhận ra đâu mới thật sự là một quyền kinh thiên đâu chỉ là hư ảnh đành nhanh chóng hoành đao trước ngực.

-Keng…keng…keng…

-Bọn chúng không phải là hư ảnh.

Thiết quyền liên tục va chạm chiến đao làm âm thanh kim thiết vang lên chói tai, Huỳnh Tảo phía sau phải hứng chịu vô cùng lớn áp lực. Mỗi quyền đều nặng ngàn cân khiến hắn không ngừng bị dồn ép.

-Ha ha ha Lưu Tinh Quyền Pháp của ta chính là Hoàng vũ kĩ hùng mạnh có thể cùng lúc đánh ra mười quyền khiến ngươi không kịp trở tay chỉ còn cách thúc thủ chịu trói.

La Thanh điên cuồng tung ra cơn mưa quyền đầu liên tục trút xuống trên thân Hỏa Vân Đao. Đứng trước đối thủ thực lực vượt xa bản thân từ lực lượng tới tốc độ Huỳnh Tảo chỉ còn cách bị động phòng thủ.

-Hắc Xà Cốt Tủy.

Rốt cuộc Huỳnh Tảo đành xuất ra thực lực chân chính, mở ra Cốt Tủy triệu tập Vũ Thú khí thế đột ngột biến lớn. Cốt Lực trong người tăng vọt khiến trận đấu trở nên dễ thở hơn trước. Hỏa Vân Đao dường như thức tỉnh, trên thân lượng lờ vô hình khí đản hóa giải lực lượng từ thiết quyền.

Nhận thấy thiết quyền bị Huỳnh Tảo phá giải La Thanh không tiếp tục công kích mà thoái lui ra ba bước.

-Ha ha ha nhà ngươi biết sợ rồi sao? Rất tiếc bản thiếu gia chịu ủy khuất phải bồi hoàng lại cho ngươi rồi.

Vô hình khí vốn lượng lờ bỗng nhiên bộc phát mạnh mẽ. La Thanh vừa thoái lui chưa ổn định cước bộ thì hắn sợ hãi nhận ra thân thể bị một trường áp lực cực lớn tóm lấy.

-Khốn kiếp, tiểu tử nhà ngươi rốt cuộc dùng thủ đoạn gì mà có thể khắc chế thân pháp của ta.

Cảm nhận bản thân không ngừng hướng Huỳnh Tảo kéo đến La Thanh trong lòng xuất hiện dự cảm không lành.

-Kẻ sắp chết như ngươi không nên biết quá nhiều, chỉ cần biết rơi vào tay ta ngươi không có khả năng toàn mạng.

Huỳnh Tảo nhếch miệng cười gằn.

-Ngươi tưởng luyện được chút thủ đoạn liền xem trời bằng vung. Hấp lực này tuy quỷ dị nhưng không mảy may khiến ta bị thương tổn, ngược lại là ngươi…

La Thanh từ trong bức rức bộc phát Cốt Lực cường đại. Hắn không miễn cưỡng chống lại nữa, song quyền được Cốt Lực bao phủ. Dựa vào tốc độ vốn có lại còn được hấp lực của Huỳnh Tảo vô tình phụ trợ La Thanh lao đến như tên bắn. Mắt người thường không thể nào nhìn thấy.

-Không biết ai mới thật sự là kẻ ngu xuẩn đây? Ngươi cho rằng ta dám thi triển chiêu thức này mà chưa từng nghĩ đến hậu quả trong đó.

Hỏa Vân Đao hoành trước ngực. Hấp lực tưởng chừng như vô hình vô dạng phân bố tứ phía không ngờ được hắn tụ hợp lại uyển chuyển như một đầu mảng xà quấn quanh chiến đao.

Hỏa Vân Đao lúc này tựa như ngọn đèn dầu mà La Thanh lại vô tình hóa thành con thiêu thân xấu số. Mắt nhìn thất kẻ thù đứng ngây người chịu chết La Thanh không khỏi càng vận sức. Nhưng chưa kịp vui mừng thì hắn nhận ra hấp lực trên người càng lúc càng cường đại, mà điều khiến hắn kinh hoàng là phương hướng hắn tuyển chọn lúc đầu đã hoàn toàn biến mất.

Thủ đoạn này không phải ai cũng có khả năng nghỉ đến. Chính nhị vị sư tôn cũng không ngờ rằng tên đồ nhi này lại dựa theo chỉ dạy của hai nàng khống chế Cốt Lực mà học một biết mười. Ngay cả thần thông thiên phú Hắc Xà Thôn Thiên nhả ra hấp lực cũng bị Huỳnh Tảo dụng tâm khống chế.

Huỳnh Tảo nhẹ nhàng dịch chuyển chiến đao ra khỏi thân thể. La Thanh tức khắc trở thành con kiến lạc bầy cứ vậy mà bám theo.

-Ngươi là đối thủ tuyệt hảo cho bổn thiếu gia thử luyện vũ kĩ mới. Để tưởng thưởng ta sẽ tiễn ngươi một đoạn không đau đớn.

Nói rồi Huỳnh Tảo lật Hỏa Vân Đao nằm ngang, lưỡi đao sắc bén hướng về La Thanh đang lao đến. Hắn khí sắc lạnh băng hít vào một hơi thật sâu. Cốt Lực hoàn toàn vận chuyển không chút giữ lại, Huỳnh Tảo thân thể xoay người cực nhanh khiến Hỏa Vân Đao chuyển động biến hóa toát ra thanh quang dập dờn tựa sóng nước.

-Đoạn Thủy Đao Pháp thức thứ nhất. Hải Ba Trảm.

Hỏa Vân Đao khí thế bộc phát dữ dội. Lưỡi đao sáng chói mắt cứ như vậy nhẹ nhàng lướt qua trước mặt La Thanh không chút cản trở.

-Đệ nhất thức Hải Ba Trảm vẫn chưa đến đại thành. Quả nhiên bổn thiếu gia luyện đao vẫn chưa đến nơi đến chốn.

Nhìn vào lưỡi đao sáng lóa lưu lại một giọt máu đỏ tươi Huỳnh Tảo có chút không vừa lòng.

-Ah…Ah…Ah…

Thi thể gần như bị trảm làm hai khiến cả một con phố đông đúc trở nên tán loạn, dân chúng gần đó sợ xanh mặt chà đạp lên nhau tẩu thoát. Trong đám đông hai thân ảnh quen thuộc, một già một mang thương thế lợi dụng đám người hỗn loạn muốn rời đi.

-Tại sao? Tại sao ta lại dây vào tên sát nhân này a.

Bọn chúng đều có chung ý niệm, hối hận tột cùng không dám quay đầu trở lại.