Hư ảnh Hắc Xà không ngờ khiến hai tộc nhân canh gác bên ngoài cảm thấy rùng mình, bọn chúng được ở nơi đây chấn giữ có tu vi ít nhất đã là Vũ Binh đỉnh phong đồng thời sở hữu thực lực vượt trội. Trông thấy tứ thiếu gia Vũ Thú không ngờ sao lưng áo lại ẩn ẩn xuất mồ hôi lạnh.
-Không sai a, lúc đó chính nhị ca còn khẳng định Tiểu Hắc chính là Hắc Xà.
-Tiểu Hắc?
Huỳnh Kiệt cùng Quan lão đồng thanh, hắn rốt cuộc cũng biết bản thân đã lỡ lời liền vội vàng phân bua, che giấu.
-A…đó là quả trứng Hắc Xà hài nhi tìm được, sau khi rút ra Cốt Tủy đầu Hắc Xà kia cũng không thể nào sống nổi hài nhi đã an táng rồi.
Lời lẽ có vẻ hợp tình hắn phụ thân cùng Quang lão cũng không nói lí tới nữa nhanh chóng cho qua khiến Huỳnh Tảo âm thầm may mắn. Dưỡng một đầu Hắc Xà, phụ thân không dễ dãi như nhị ca a.
-Vậy còn thần thông thiên phú, nếu lão nhớ không sai thì Hắc Xà ắt hẳn là Xà Thủ.
-Thần thông thiên phú là gì?
Huỳnh Tảo ngơ ngác hỏi.
Quang lão chống quải trượng liền kém chút nữa ngã nhào, hết cách đành phải từ đầu giảng giải.
-Cốt Tủy ngoài phụ trợ vũ giả mở ra con đường tu luyện cùng ảnh hưởng cực lớn tới vũ kĩ thậm chí là còn đường tu luyện cả đời. Tuy nhiên còn có một thứ vô cùng trọng yếu đó chính là thần thông thiên phú.
-Bất kì yêu thú nào cũng mang trong mình thần thông thiên phú, khi chúng ta hấp thu Cốt Tủy của chúng liền vô tình tiếp nhận chúng thần thông thiên phú. Đây cũng chính là thiên đại lí do khiến gia chủ lại phẫn nộ khi tứ thiếu gia dùng Hắc Xà Cốt Tủy.
Cuối cùng Huỳnh Tảo cũng đã hiểu ra, không chỉ nhị ca ngay cả phụ thân cũng không đồng tình hắn hấp thu Hắc Xà Cốt Tủy.
-Đối với Xà Thủ, tứ thiếu gia đưa tay ra phía trước, dồn hư ảnh Hắc Xà sát nhập đồng thời vận dụng Cốt Lực để thôi thúc. Lần đầu có thể rất khó nhưng nhiều lần thử liền có thể…
Quan lão chưa kịp dứt lời, từ Huỳnh Tảo hữu thủ đột nhiên xuất hiện một cổ hấp lực cuốn tất cả thư án trước mắt về phía hắn. Huỳnh Kiệt tu vi cao cường không thể nào bị cổ hấp lực này tác dụng, nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được nếu như kẻ chỉ có thực lực Vũ Binh thì sẽ khó lòng trốn thoát.
-Được rồi ngừng tay.
Huỳnh Kiệt lên tiếng can ngăn.
-Nếu lão phu suy đoán không sai thì đầu Hắc Xà kia ắt hẳn là Hắc Xà Vương.
Quan lão cũng chỉ có thể mờ mịt nói ra.
-Hắc Xà Vương?
-Trong hàng vạn yêu thú liền hiếm hoi xuất hiện những cá thể nổi bật, bọn chúng không biết lí do gì mà tồn tại, đặc biệt là thần thông thiên phú của bọn chúng đều hoàn toàn không giống những đầu yêu thú đồng loại, chúng ta thường gọi những yêu thú khác thường này là yêu thú vương.
Huỳnh Kiệt ẩn ẩn vui mừng, nếu so với Xà Thủ thì hấp lực này tốt hơn gấp trăm…à không phải là gấp vạn lần mới đúng. Cuối cùng nỗi lo trong lòng hắn cũng đã được buông bỏ, nhi tử quả nhiên không làm hắn thất vọng.
-Thật ra yêu thú vương rất khó phát hiện, chỉ khi chúng vận dụng thực lực hay vũ giả tình cờ hấp thu mới có thể nhận ra. Hùng nhi chính là cơ duyên xảo hợp nhận được một phần Cốt Tủy như vậy.
-Nhị ca?
Huỳnh Tảo khó tin thì ra nhị ca vốn đã lợi hại nay còn có thêm vô cùng ít ỏi Cốt Tủy đặc thù quả là chân nhân bất lộ tướng.
-Hùng nhi vốn được dung nhập Cốt Tủy của một đầu tam phẩm yêu thú Mộng Hùng vốn có thần thông thiên phú là Lực Mộng Quyền có thể trong lúc ngủ phát động thần thông một thân lực lượng gia tăng mười thành đồng thời có khả năng cuồng sát.
Nghe tới đây Huỳnh Tảo phì cười, quả nhiên đó mới là thần thông thích hợp với nhị ca a.
-Nhưng không ngờ khi thi triển lại xuất hiện một trường áp lực cực mạnh nhấn chìm bản thân người sử dụng cùng với kẻ thù.
Không cần chứng kiến cảnh đó Huỳnh Tảo cũng có thể tưởng tượng ra, hắn nhị ca cũng gặp phải phẫn uất cực độ a, với bản tính của hắn thì ngủ chính là mạng sống, cơ hội vừa nằm mộng vừa tu luyện ngay trước mắt mà lọt khỏi tầm tay.
-Tảo nhi, hấp lực này là một thiên phú thần thông không tệ, chỉ cần nhuần nhuyễn vận dụng ắt sẽ có đại tác dụng.
Thăm hỏi mấy câu Huỳnh Tảo lui ra, trên đường hắn không thể nào hiểu được cái hấp lực này ngoài việc kéo đối thủ lại gần tạo càng thêm áp lực thì có gì diệu dụng chứ.
-Ah…tứ thiếu gia tiềm tu nay đã quá quan a, chỉ cần ngài lên tiếng ta liền sai người mang thức ăn lên.
Trù phòng lúc nào cũng đông đúc như trảy hội, võ giả cần đưa vào người mỗi ngày không ít lương thực bồi bổ nhục thể khiến cho kẻ làm ở đây khó có thể ngơi tay.
-Uhm. Đồng thời lấy thêm cho ta mười cân đậu phụ non, phải là loại mềm nhất.
Huỳnh Tảo cầm hơn mười cân đậu phụ bước ra trước ánh mắt khó hiểu của nhiều người.
-Chẳng lẽ đậu phụ có thể ăn thay cơm sao?
Bọn người kia thầm nghĩ.