Chương 18: Báo tin bình an.

Hơn nữa ngày đường Huỳnh Tảo rốt cuộc cũng trở lại nơi Huỳnh Thiên Hùng giao chiến. Kì lạ thay giữa rừng thiên nước độc này lại nhộn nhịp khác thường.

-Các ngươi qua bên kia lục soát, một con kiến cũng không được lọt mất.

-Còn bên này nữa, sai hai đệ tử chặt hết những lùm cây khả nghi đi.

Hàng chục người mang gia huy Huỳnh gia chia nhau lùng sục phạm vi quanh đó hàng trăm mét.

-Tên kia ngươi là kẻ nào?

Huỳnh Tảo quả nhiên bị phát hiện, nơi đây chỉ riêng Vũ Trưởng đã không dưới ba vị dù cho có ẩn thân cao siêu cách mấy cũng không thể nào có chuyện một tên gà mờ như hắn có thể che giấu ánh mắt của các vị cao thủ này.

-Bao vây lấy hắn, rất có thể tên đó có manh mối kẻ đào thoát.

Tiếng hét lớn đã làm kinh động những đệ tử gần đó, một kẻ tu vi Vũ Trưởng tay cầm giáo dài nhanh chóng bọc hậu phía sau dồn Huỳnh Tảo vào góc không thể trốn chạy.

-Tên kia khai ra…

Trung niên đang hừng hực khí thế liền bỗng dưng chết lặng, hắn đã không ít lần gặp mặt thiếu niên bên trọng nội phủ cùng gia chủ.

-Thì ra là tứ thiếu gia thân chinh tới đây tra xét dấu vết, La Khang xin hữu lễ.

Chúng đệ tử xung quanh há hốc mồm, La lĩnh đội ngày thường miệng hét ra lửa không coi ai ra gì lại đi khách sáo cùng thiếu niên đơn thuần kia.

-Ha ha ha thì ra là La lĩnh đội mấy tháng không gặp khí thế ngày càng hùng dũng a.

Huỳnh Tảo phá lên cười, La Khang này chính là một chấp sự của Huỳnh gia một thân bản lĩnh cao cường. Nhiều lần hắn đã trông thấy La Khang lo công vụ ra vào hậu viện, rất được phụ thân trọng dụng.

-La lĩnh đội không biết ta nhị ca đã bình an hồi phủ chưa?

Hiện trường xung quanh khá thê thảm, Huỳnh Tảo đương nhiên một lòng bất an hắn không thể nhẫn nại quay về gia tộc vội vàng hỏi thăm tin tức.

-Nhị thiếu gia phúc lớn mạng lớn được Huỳnh gia tuần đội kịp thời ứng cứu nên chỉ bị trọng thương không nguy hiểm tới tính mạng, hiện đang được tam đương gia dốc lòng cứu chữa.

Tin tức nhị ca còn sống khiến Huỳnh Tảo nhẹ lòng.

-Là kẻ nào đả thương nhị ca ta? Có truy xét được không?

Huỳnh Tảo quan sát thấy trên thân cây những ngoài vết cào lớn do cự vuốt để lại thì còn lưu lại rất nhiều những dấu tích binh khí khác, đây không phải là thứ yêu thú có thể gây ra.

-Một tên Vũ Binh trung kì bị chính tay nhị thiếu gia giết chết, còn một tên nghe đồn là có cảnh giới Vũ Trưởng đã thành công tẩu thoát.

Nói tới đây chính La Khang cũng khó mà tin nỗi, Huỳnh Thiên Hùng bị bất ngờ phục kích thân bị vây vào hiểm nguy. Người thường có lẽ khó vượt qua được một kiếp trong khi hắn không những giết được một tên thậm chí là cầm cự trước kẻ thù vượt qua một đại cảnh giới gần hai canh giờ.

Hắn thân là Vũ Trưởng đương nhiên hiểu rõ hơn ai hết khoảng cách thực lực giữa hai cảnh giới này. Đột phá Vũ Trưởng chính là đệ nhị thoát thai hoán cốt, một tên Vũ Trưởng có thể cùng mười tên Vũ Binh tranh đấu thậm chí là diệt sạch không còn một móng.

-Vũ Binh trung đẵng, binh khí của hắn có phải là một thanh chủy thủ.

-Không sai, tên súc sinh đó cầm trên tay một thanh chủy thủ màu đen, hắn mang trong mình lang hình Cốt Tủy có thần thông thức tỉnh Truy Tinh Khứu.

Ánh mắt thiếu niên sắc lạnh.

-“diệt cỏ không tận gốc, gió xuân thổi lại sinh”.

Lời Huỳnh Thiên Hùng răn dạy lại lần nữa tái hiện. Lúc này hắn đã ngộ ra chân lí của cường giả, ngươi có thể không phải là kẻ đuổi tận giết tuyệt nhưng ngươi không thể mềm lòng nhất là khi đối diện cùng kẻ thù.

-Tứ thiếu gia, ta muốn hồi gia bẫm báo cho gia chủ hay là chúng ta cùng đồng hành?!

-Đa tạ La đầu lĩnh nhưng ta còn chuyện muốn làm.

Hắn biết La Khang lo lắng hắn an nguy, nhị thiếu gia bị phục kích rất có thể có kẻ muốn ra tay với cao tầng Huỳnh gia.

-Ta biết nhị thiếu gia trọng thương khiến người rất đau buồn nhưng hiện nay thực lực…

-Ta hiểu, La đầu lĩnh không cần quá lo lắng, Huỳnh Tảo ta không phải là kẻ không biết lượng sức mình. Lần này cũng chỉ là một chút lịch luyện. Lễ thành nhân chỉ còn ba tháng ta muốn tận dụng triệt để thời gian này cũng cố thực lực.

Huỳnh Tảo khoát tay ngăn cản, lấy trong túi không gian trữ vật giấy bút ghi vội một bức thư gửi về cho phụ thân, bản thân cũng cáo từ rời đi.

-La đầu lĩnh tại sao không để chúng đệ tử ngăn cản tứ thiếu gia lỡ như…

Một võ giả Vũ Trưởng gần đó hay tin cũng đi tới, chứng kiến Huỳnh Tảo xuyên qua những tán cây rời đi hắn không kiềm được nghi vấn.

-Tứ thiếu gia đã đột phá Vũ Binh đã có khả năng tự bảo vệ mình, đệ tử Huỳnh gia bao đời nay không phải đều gầy dựng thực lực trên đầu lưỡi kiếm sao.

La Khang từ nhỏ đã theo hầu gia chủ, tính khí của Huỳnh Tảo không khác gì hắn phụ thân mềm cứng đều không ưa.

-Ngươi cứ cho người càn quét lấy nơi tìm thấy nhị thiếu gia làm chủ, tìm kiếm xung quanh ngàn bước chân. Ta có việc hệ trọng cần bẩm báo với gia chủ.