Chương 41: Bái Sư

Nghe được lời này ánh mắt Lôi Đình Kiếm Linh phát sáng, dù đã mở Linh Trí lâu nhưng hắn vẫn còn rất ngây thơ, dù hơi khó hiểu câu đó nghĩa là gì, nhưng nghe có vẻ rất ngầu.

"Mẹ nó... Tên này thật sự rất biết cách trang bức."

Giọng nói kia không khỏi chửi tục một câu, đã sống cùng Đường Trường Sinh rất lâu hắn biết kẻ đứng trước mặt mình... Có chút tự luyến quá mức!

"Đường Trường Sinh ngươi thành công đạt được Thiên Địa Lôi Đình Kiếm?" Diệp Vũ Đồng lên tiếng.

Cô tiến sát lại gần hắn, có chút hiếu kỳ nhìn xem. Tuy nhiên, đã bị Hoắc Hàn Nhi đứng chắn trước mặt, một tay còn đang nắm lấy gốc áo hắn như muốn nói là

"Hắn là của ta, của ta."

"Hẻ? Xem ra tiểu cô nương này có chút ý tứ với hắn a." Diệp Vũ Đồng vừa liếc nhìn liền nhận ra.

"Viện trưỡng đại nhân, ta đã thành công thông qua Thiên Địa Lôi Đình Kiếm vừa rồi ngài có thể thấy" Đường Trường Sinh mỉm cười đáp.

"Thú vị, thú vị" Dù biết nhưng Diệp Vũ Đồng vẫn cảm thấy hết sức bất ngờ.

Cô tiến lại gần cơ thể hắn hơn, dùng tay sờ vào ngực, tay trái, phải, chân,.. Trong giống như biến thái.

Thấy cảnh này hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời ngớ người.

"Ngươi cũng không tệ, có muốn làm đồ nhi của ta không?" Diệp Vũ Đồng tràn đầy hứng thú nói.

"Hẻ?!"

Lời nàng vừa dứt, hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời bất ngờ hơn nữa, đồ nhi của Viện Trưỡng Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện, họ hiểu rõ nó lớn đến mức nào!

Dù tu vi Diệp Vũ Đồng là Cửu Giai Trung Kỳ, không phải mạnh nhất Nhân Tộc. Tuy nhiên, có mối quan hệ rất rộng, nhiều cường giả Cửu Giai đều từng xuất thân ở đây!

"Vãn bối đồng ý, đồ nhi bái kiến sư phụ." Đường Trường Sinh ngay tức thì liền đồng ý

Dù hắn coi thường chúng sinh, coi thường vạn vật, nhưng bản thân hắn tự biết mình cũng chỉ là một con kiến mà thôi. Để đạt được điều hắn muốn, dù là phải quỳ lại, liếm chân, uống nước bẩn,.. Hắn cũng đều sẽ làm! Để đạt được mục đích hắn sẽ trả tất cả cái giá mình cho là đủ!

"Rất tốt, rất tốt, nếu vậy thì đi cùng ta nào đồ nhi." Diệp Vũ Đồng hài lòng nói.

Tiếp đó nàng tiến tới gần Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi, nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai bọn họ, dịch chuyển họ đi nơi khác.

"Cái này..."

Chỉ còn lại bản thân cô đơn ở Thiên Huyền Đấu Trường, cả người Thánh Vũ như muốn cứng đờ hóa đá, tiếp đó hắn thở dài một cái rồi rời đi thuê một Phòng Huấn Luyện nào đó để tiến hành tu luyện.

"Bốn tháng! Ta không tin bốn tháng trong đấy không đột phá được Tứ Giai!" Thánh Vũ nắm chặt tay quát.

Ánh mắt hắn lộ ra vẻ vô cùng kiên định, hắn không tin rằng bốn tháng sau mình cũng không lên nổi Tứ Giai!

【4 Ngày Sau】

Sau khi trải qua một tuần nghỉ ngơi, vòng hai của Bảng B đã chính thức bắt đầu!

Bên trong Thiên Huyền Đấu Trường khán giả đông kín mịt, không còn một vị trí hàng ghế trống nào.

Lúc này đứng ở giữa sân, Thánh Vũ lờ đờ nhìn lên trời, cả người mệt mội, chán đời, tựa như một kẻ sắp chết tới nơi.

"4 tháng... Ta không đột phá nổi Tứ Giai!" Thánh Vũ cắn chặt răng quát.

Dù bốn tháng trôi qua, ở trong Quang Cầu tu luyện hắn vẫn không thể nào lên nổi Tứ Giai. Sử dụng Linh Lực để ngưng tụ ra hư ảnh khải giáp bao phủ người quá khó, yêu cầu để xem là thành công tốt nhất là chỉ bằng một cái suy nghĩ, hoặc do bản năng tạo ra, hắn tốn hơn năm phút để tạo ra.

Nếu trong một trận đấu, đừng nói tốn năm phút, cho dù là tốn năm giây cũng đủ chết! Hơn nữa việc hắn tạo ra được cũng vô cùng kém chất lượng.

"Hửm? Đó là Cảnh Nghi hắn ta hồi phục thành công rồi sao?" Liếc nhìn qua bên cạnh, Thánh Vũ nhìn thấy đối phương đang đứng nó.

Cả người Cảnh Nghi lúc này không lộ ra một vết thương, nhìn rất bình tĩnh tựa như không hề có gì xẩy ra.

Bỗng nhiên không chỉ riêng hai người Thánh Vũ cùng Cảnh Nghi đang ở sân, mà các khán giả bên trong Thiên Huyền Đấu Trường đều không khỏi run người lên, họ cảm nhận được một nguồn khí tức lạnh giá tỏa ra xung quanh.

Nó bắt nguồn từ Hoắc Hàn Nhi, lúc này khuôn mặt cô không được vui, tâm trạng sẽ ảnh hưởng một chút đến bản thân mỗi người. Vì không được vui nên cô không hề che giấu gì, mà tỏa ra hàn khí từ trong người mình ra xung quanh.

"Ahh mấy nay không được gặp Trường Sinh ca ca, khi Diệp Vũ Đồng viện trưỡng nhận huynh ấy làm đồ đệ liền đưa mình cùng huynh ấy tới một nơi. Chỉ là... Khi đưa tới liền nhốt mình ở ngoài, còn huynh ấy thì cùng Diệp Vũ Đồng viện trưỡng ở bên trong..." Hoắc Hàn Nhi không khỏi thở dài.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô lộ ra vẻ buồn chán, đồng thời cũng tò mò là rốt cuộc hai người họ đang làm gì.

【Lúc này ở trên phòng vip】

Một người đang ngồi trên ghế sofa, quan sát cả ba người Thánh Vũ, Hoắc Hàn Nhi, Cảnh Nghi ở dưới sân. Người này không ai ngoài Đường Trường Sinh.

Đang ngồi quan sát ba người họ, hắn lột vỏ cây kẹo mút vị dâu trên tay, tiếp đó bỏ vào miệng.

Việc làm đệ tử của Diệp Vũ Đồng cho hắn kha khá quyền lợi, trong đó bao gồm cả quyền lợi được vận dụng các tiện ích của học viện, có quyền được ngồi ghế vip tại Thiên Huyền Đấu Trường, thậm chí trong số các dịch vụ đó... Còn có cả dịch vụ đặc biệt.

Bỗng lúc này một tiếng chuông vang lên.

"Tới rồi à? Vào đi" Đường Trường Sinh lên tiếng.

Cánh cửa được mở ra, một người phụ nữ bước vào bên trong căn phòng vip, tiến về phía sau lưng hắn.

"Được rồi, làm theo công việc của ngươi đi?" Đường Trường Sinh thản nhiên nói.

Trong số các dịch vụ tại Thiên Huyền Đấu Trường, nói đúng hơn là của Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện. Hoàn toàn có các dịch vụ người lớn, vừa rồi hắn đã thuê một mát xa nữ tiến vào phòng mình.

Tuy nhiên, sau một lúc lâu thì nữ nhân phía sau không hề có phản ứng gì.

"Phụt haha, thôi không đùa nữa, người định chơi như thế nào?"

Đột nhiên Đường Trường Sinh phì cười lên.

Tiếp đó hắn quơ tay ra bắt lấy tay nữ nhân đằng sau lưng, quay người lại dùng tay kéo nàng về phía mình.

Lúc này nữ nhân đó mới để lộ mặt, người này không ai khác ngoài Diệp Vũ Đồng.

"Người định đùa như thế nào đây? Sư tôn của ta."

Tháo cây kẹo mút, Đường Trường Sinh nhẹ nhàng thì thầm vào lỗ tai đối phương.