Chương 40: Bức Vương

Ở bên ngoài.

Đã ba mươi phút trôi qua từ khi Đường Trường Sinh tiếp nhận Thiên Địa Lôi Đình Kiếm, ngoại trừ Hoắc Hàn Nhi vẫn còn đứng chờ thì những người khác đã ngồi xuống.

Theo bọn họ, khảo nghiệm này ít nhất cũng khoảng thời gian rất lâu để hoàn thành.

Tuy nhiên, vào chính lúc này thiên địa bỗng nhiên biến sắc!

Cả bầu trời trong xanh chìm vào bóng tối, vô số đám mây đen tích điện xuất hiện trên khắp bầu trời, hàng loạt tia thiên lôi từ trên trời đánh xuống mặt đất!

Một vệt sáng màu vàng phóng lên bầu trời, hình ảnh một cây kiếm khổng lồ màu vàng hay nên nói là Thiên Địa Lôi Đình Kiếm, đứng giữa vô số tia thiên lôi bổ xuống xung quanh. Khắp Nhân Giới dù là xa đến đâu đều có thể cảm nhận được hình bóng cuả nó.

"Tan."

Cùng với giọng nói của Đường Trường Sinh vang lên, bầu trời được bao phủ bởi mây đen cùng hình bóng Thiên Địa LôI Đình Kiếm đồng thời biến mất.

"Hắn vậy mà thành công sớm đến thế!" Diệp Vũ Đồng tràn đầy khó tin nhìn xem Đường Trường Sinh.

Theo nàng đối phương ít nhất cũng cần mấy ngày hay cả tuần, trải qua vô số khó khăn để thành công. Nhưng chỉ mới trôi qua 30 phút đối phương liền thành công! Hơn nữa có thể cảm nhận được rằng, đối phương không hề cảm thấy mệt mỏi gì!

Nhưng vẫn chưa dừng lại, đột nhiên cả người Đường Trường Sinh đồng thời phát sáng, toàn thân hắn được bao phủ bởi Lôi Đình! Hóa thành một cột sáng đâm thẳng lên bầu trời.

Một nguồn Linh Lực khổng lồ chảy vào người hắn, khí tức từ người hắn chảy ra càng lúc càng trở nên kinh khủng.

Tu vi cả người được gia tăng với cấp độ nhanh chống, phong ấn tự tạo ra vào cơ thể cũng bị phá hủy.

Tứ Giai Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ!

Cuối cùng khi đạt đến Tứ Giai Đỉnh Phong thì nó ngừng lại! Tia sáng trên bầu trời cũng đồng thời biến mất.

"Nâng cao đến thế cơ à? Mình tự nén tu vi lại cũng phải hơn một năm rồi, xem ra nó bộc phát triệt để." Đường Trường Sinh lộ ra chút bất ngờ.

Bây giờ chính hắn có thể cảm nhận được, mình cách Ngũ Giai cũng không quá xa, cao nhất là nửa năm đủ để đột phá đến Ngũ Giai Sơ Kỳ.

Phải biết bây giờ hắn mới 14 tuổi! Ở độ tuổi này Tứ Giai đã được xem là quái vật, sự tồn tại vô cùng kinh khủng nói gì Ngũ Giai!

"Vậy mà lại đột phá Tứ Giai Đỉnh Phong!" Diệp Vũ Đồng không nhịn được cảm thấy sợ hãi.

Dù bản thân nàng biết, thành công thông qua khảo nghiệm của một trong Thập Nhị Thần Thạch sẽ nhận được chúc phúc từ nó, giúp người vượt qua khảo nghiệm loại bỏ toàn bộ tạp chất, gia tăng thiên phú, phẩm chất nguyên tố, cùng chúc phúc giúp gia tăng tu vi.

Tuy nhiên, để tăng một lần ba tiểu cảnh giới chứng minh một điều rằng, Đường Trường Sinh căn cơ đã đặt đến mức quá vững! Khiến cho sự tích lũy trong người hắn một lần được giải phóng hoàn toàn, từ đó thành công đạt đến Tứ Giai Đỉnh Phong!

"Cái này... Con mợ nó còn đánh kiểu gì?" Thánh Vũ lúc này không khỏi mắt chữ a miệng chữ o.

Đối phương tu vi Tứ Giai Sơ Kỳ liền đánh hắn như bố đánh con, bây giờ đạt đến Đỉnh Phong thực lực ít nhất cũng mạnh lên gấp 5 lần! Cái này còn đánh được sao?

"Cái này... Mình có lựa nhầm nền văn minh không? Cảm giác tên Đường Trường Sinh kia mới là nhân vật chính."

Ở bên trong cơ thể Thánh Vũ, Michale không khỏi cảm thấy có gì đó sai sai.

Tên Đường Trường Sinh này càng nhìn càng giống nhân vật chính, vẻ ngoài đỉnh cấp, thiên phú tu luyện đỉnh cấp, trí tuệ cùng khả năng chiến đấu đỉnh cấp,.. Đây rõ ràng là motip nhân vật chính.

"Anh thành công rồi Đường Trường Sinh!" Hoắc Hàn Nhi vui mừng nói.

Biết được Thiên Địa Lôi Đình Kiếm từ xưa đến nay chưa ai đạt được, Hoắc Hàn Nhi vô cùng lo lắng đối phương có bị sao không, có bị thương hay không,... Khi thấy hắn an toàn quay về, cô liền cảm thấy nhẹ nhõm.

"Để em lo lắng rồi." Đường Trường Sinh mỉm cười nói.

"Này, ta cảm giác cô gái này hình như có cảm tình với ngươi đấy? Nếu không thì cũng sắp đến mức độ có rồi."

Bên trong cơ thể Đường Trường Sinh, với kinh nghiệm của mình giọng nói thần bí kia nói.

"Đúng vậy a Trường Sinh ca, dù là Kiếm Linh nhưng em cũng có kinh nghiệm trong tình yêu, nếu muốn em có thể giúp anh tán tỉnh cô nương này." Lôi Đình Kiếm Linh cũng có cùng suy nghĩ.

Sau khi tiến vào bên trong thể nội, dù khi vừa thấy giọng nói kia hắn liền sợ hãi vô cùng, nhưng hiện giờ đã làm quen, biết đối phương cũng thuộc người ôn hòa, với thấy đối phương cũng cùng mình sống trong thể nội, nên hắn đã thoải mái một chút.

"Tình cảm? Nhàm chán đồ chơi, thứ cảm xúc mang tên tình cảm đấy rất dễ bị chi phối, đồng thời cũng rất dễ bị nắm lấy làm điểm yếu. Những ai bị thứ đó chi phối chỉ là đám ngu xuẩn thôi." Đường Trường Sinh cười khẩy một cái.

Ánh mắt hắn lộ ra vẻ khinh thường, hắn vô cùng coi thường thứ cảm xúc mang tên tình cảm này, nó đơn giản là thứ cảm xúc vô cùng ngu xuẩn.

"Đường Trường Sinh chữ Trường Sinh để đạt được như ý nghĩa cần phải Vô Địch. Ta vô địch cùng thế hệ, vạn cổ thiên kiêu từ quá khứ đến tương lai không ai sánh bằng ta, một ý niệm trấn áp vạn tộc, tay trái chơi đùa nhân quả, tay phải chơi đùa chúng sinh! Đứng trước mặt ta không ai dám xưng thần, không ai dám xưng vô địch!" Đường Trường Sinh tự tin tuyên bố.