Khi hai đội đã tới đông đủ, màn hình khổng lồ liền hiện lên hình ảnh hai đội.
Lục Tinh Chiến Đội Vs Quang Minh Vệ Đoàn Chiến Đội.
Ngay sau đấy cả hai đội từng thành viên, tất cả đều bị dịch chuyển xuống đấu trường.
"Trận đấu bắt đầu!"
Khi cả hai đội đã xuống đấu trường, Bạch Đồng liền đưa ra lời tuyên bố.
"Đội trưỡng, chúng ta nên làm gì? Lục Tinh cũng không phải đội yếu, theo như thông tin tôi điều tra ra được, Đội Trưỡng của họ là Đường Trường Sinh ít nhất cũng Nửa Bước Tứ Giai. Tiếp đó là Trường Ca,Mục Yên Nhi,Đế Tư Thần ba người này đều Nửa Bước Tứ Giai, Hoắc Hàn Nhi tầm Tam Giai Hậu Kỳ còn Thánh Vũ, yếu đến đáng thương mới Sơ Kỳ."
Bên phía Quang Minh Vệ Đoàn Chiến Đội, Đội Phó của họ Thanh Phong nhỏ giọng nói.
Nghe vậy các thành viên khác đều lộ ra vẻ bất ngờ, một người không tin hỏi.
"Mới Sơ Kỳ Tam Giai? Thật đấy à, cấp độ này cũng vào được vòng cuối? Quả nhiên là tên ăn may"
Người hỏi là một thiếu niên, vẻ ngoài tầm 16 tuổi, đeo một cây đao sau , mái tóc màu xanh dương, vẻ ngoài trung bình.
"Lâm Phi, dù đối phương có nhờ vào may mắn cũng không nên coi thường, phải biết may mắn có thể xem là một loại thực lực."
Cảm nhận được thành viên trong đội khinh thường người khác, ngay lập tức Cảnh Nghi liền lên tiếng nhắc nhở.
Nghe vậy Lâm Phi hừ lạnh một tiếng, tiếp đó bước về phía , thái độ hiện rõ lên mặt không để tâm lời Cảnh Nghi.
Thấy cảnh này Cảnh Nghi thở dài một hơi.
Bên phía Lục Tinh.
Khi cả sáu người đang chuẩn bị bàn chiến thuật thì.
"Này, tên ăn may có dám ra đây đánh một trận không?"
Cả sáu người họ đều nghe được một âm thanh, quay đầu nhìn lại thì thấy được Lâm Phi đang đứng ở giữa sân đấu khiêu khích.
Chỉ thấy Lâm Phi chỉ tay về phía Thánh Vũ, giọng nói tràn đầy xem thường.
"Ta nói ngươi đấy, tên ăn may phế phẩm Tam Giai Sơ Kỳ, có dám ra đây đánh nhau không?"
Nghe được lời này cả sáu người họ đều ngớ người, tính tình nổi nóng nhất trong họ là Trường Ca trực tiếp rút đao ra, chuẩn bị tiến lên phía trước. Tuy nhiên, đã bị Thánh Vũ dùng một tay giữ lại.
"Hả? Hắn chọc tức ngươi, khiêu khích ngươi đến thế còn định chịu nhục? Tính cách mềm yếu đến thế cơ à?"
Nghĩ rằng Thánh Vũ muốn ngăn cản mình, ánh mắt Trường Ca lộ ra vẻ thất vọng nhìn đối .
Tuy nhiên, lời Thánh Vũ nói ra đã khiến hắn sững sờ.
"Tự tay ta, sẽ đánh bại hắn! Người hắn khiêu khích là ta!"
Nghe được lời này, ánh nhìn của Trường Ca dành cho Thánh Vũ đã có chút thay đổi, hắn có chút hứng thú nói.
"Hẻ? Vậy có chắc thắng không thế, đánh thua là nhục lắm đấy, nhắc nhở thân thiện tên kia là Tam Giai Hậu Kỳ."
Nghe vậy Thánh Vũ cười khẩy một cái, bước ngang qua Trường Ca tự tin tuyên bố.
"Chắc chắn sẽ thắng."
Nói xong hắn liền tiến tới đứng mặt đối mặt Lâm Phi.
"Ngươi chính là tên ăn may? Nghe nói ngươi dựa vào hai người Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi kia mới vào được đây, quả thật là may mắn nhỉ?"
Khi vừa chạm mặt nhau, lập tức Lâm Phi liền lên tiếng chế giễu.
Nhưng còn chưa đợi hắn nói xong, cả cơ thể liền giống như một quả bóng bị thủng lỗ, bị Thánh Vũ đạp văng ra xa đập vào vách tường, phun ra một ngụm máu tươi từ miệng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người bên trong đấu trường không khỏi lộ ra vẻ mặt bất ngờ, khó tin được nhìn cảnh tượng trước mặt. Rõ ràng tu vi của Lâm Phi phải cao hơn Thánh Vũ hai cấp, làm sao lại có việc này.
"Ta... Ta bị đánh bay?"
Dùng tay sờ vào máu bên khóe môi, Lâm Phi đứng dậy ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.
"Đừng có đùa!"
Cắn chặt hàm răng, rút cây đao ra, hắn quát lớn một tiếng, tiếp đó dẫm mạnh chân xuống mặt đất, hóa thành một tia sét màu xanh dương lao về phía trước.
"Lâm Phi sử dụng Kỹ Năng rồi."
Đứng từ xa quan sát, khi vừa thấy cảnh này ngay lập tức Thanh Phong liền đoán được. Không chỉ riêng hắn, mà ở từ xa Trường Ca cũng nhận ra.
"Lôi Đình Nhất Tịch sao? Phế vật chỉ có chiêu đó còn tưởng có gì để tự hào."
Vốn hắn nghĩ rằng Lâm Phi dám chế giễu Thánh Vũ công khai, bản thân cũng phải là thiên tài, nhưng khi thấy hắn chỉ dùng được Lôi Đình Nhất Tịch. Khuôn mặt Trường Ca liền lộ ra vẻ vô cùng khinh thường, bởi vì chiêu này hắn đã biết vào năm 11 tuổi.
"Đi chết đi cho ta!"
Cả cơ thể được bao phủ bởi sấm sét của Lâm Phi đang dần tiến sát Thánh Vũ, khi đã đến gần hắn liền quát to một tiếng rồi vung đao ra.
"Thiên Sứ Thánh Kiếm, Cường Hóa."
Chỉ thấy Thánh Vũ nhẹ nhàng nói một câu.
Thanh kiếm trên tay hắn phát sáng, lượng lớn Linh Lực chuyển hóa thành Quang Nguyên Tố chảy vào nó, cả thanh kiếm được bao phủ bởi một nguồn ánh sáng thần thánh.
Cầm trên tay Thiên Sứ Thánh Kiếm, Thánh Vũ vung kiếm lên chém về phía cây đao của Lâm Phi.
Ngay khi hai món vũ khí chạm vào nhau, một luồng sống xung kích được tỏa ra phá hủy mặt đất xung quanh trong bán kính 10m, cây đao của Lâm Phi trực tiếp bị vỡ nát.
"Cái gì!"
Nhìn thấy cảnh này Lâm Phi trực tiếp tái mặt, ngay lúc hắn có ý muốn bỏ chạy thì đã chậm.
Chỉ thấy Thánh Vũ cầm trên tay Thiên Sứ Thánh Kiếm, nhẹ nhàng lướt qua người Lâm Phi, hàng chục vết chém được chém lên người hắn, trực tiếp khiến cho hắn gục hai chân xuống mặt đất, mất đi ý thức.
Chứng kiến cảnh tượng này, tất cả những ai bên trong đấu trường, đang ngồi thì liền đứng dậy, tất cả ánh mắt đều nhìn xem Thánh Vũ, bọn họ có thể cảm nhận được, hôm nay là ngày một Tuyệt Thế Thiên Tài xuất hiện!