Chương 22: Quang Long Trảm

"Vũ Nhi! Có chuyện gì thế!"

Khi đang ở dưới lầu, cảm nhận được nguồn sống Linh Lực tỏa ra khắp Thiên Khải Thành ở vị trí con trai mình, lập tức ông liền xông lên phòng đạp cửa.

Khi bước vào phòng thì liền nhìn thấy được, căn phòng lúc này gần như bị phá hủy, gạch đá hai bên nứt sắp vỡ, sách, quần áo bay tứ tung, khói bụi bay khắp căn phòng.

"Phụ thân ta vẫn ổn"

Từ trong đám khói bụi âm thanh Thánh Vũ vang lên.

Khi đám khói bụi tiêu tán, để lộ Thánh Vũ đang đứng đó.

"Vừa rồi chuyện gì xẩy ra? Đợi đã... Vừa rồi ngươi đột phá Tam Giai Trung Kỳ hơn nữa còn sắp tới Hậu Kỳ!"

Vưa nhìn thấy Thánh Vũ, lập tức Thánh Nguyệt liền muốn hỏi rõ nguyên nhân, nhưng khi cảm nhận được Linh Lực dao động từ người Thánh Vũ tỏa ra, thì ông liền hiểu đó là gì.

"Tốt, tốt lắm!"

Thánh Nguyệt tiến tới vỗ vai Thánh Vũ, khuôn mặt của ông hiện ra nụ cười rạng rỡ cùng sự vui mừng.

Nhìn thấy cha mình vui đến thế, Thánh Vũ bỗng nhiên cảm thấy lựa chọn của mình... Có vẻ không tệ.

Lúc này Thánh Nguyệt nhìn Thánh Vũ một hồi lâu, tiếp đó suy nghĩ một lúc thì từ Nhẫn Trữ Vật trong tay, hắn lấy ra một tờ giấy.

"Vũ Nhi cầm lấy."

Nói xong hắn liền đưa nó cho Thánh Vũ, nhận được tờ giấy đấy Thánh Vũ khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

Chỉ thấy Thánh Nguyệt lúc này liền giải thích.

"Đấy là Bí Kỹ của Thánh Gia chúng ta Quang Long Trảm, vốn ta định đợi con đạt đến Thất Giai mới đưa cho, nhưng đã nghĩ lại."

Lời của hắn vừa dứt, khuôn mặt Thánh Vũ không khỏi lộ ra vẻ vô cùng bất ngờ, bản thân hắn tự nhiên biết Bí Kỹ là truyền thừa cấp cao nhất của mỗi gia tộc, hắn không ngờ cha lại đưa nó cho mình sớm thế, tiếp đó nghĩ đến bản thân vì muốn mạnh lên mà đã không còn là nhân loại thuần chủng liền không khỏi trầm mặc.

Ngay khi hắn muốn nói gì đó, thì liền thấy cha mình vui mừng đi ra ngoài, lời hắn muốn nói liền nuốt vào trong bụng.

"Cha, ta sẽ không làm người thất vọng!"

Cầm trên tay Thánh Long Trảm, đôi mắt Thánh Vũ lộ ra vẻ kiên định.

"Thiếu niên, món đồ Thánh Long Quyết này cũng không tệ đấy."

Nhìn xem món Bí Kỹ của Thánh Vũ trên tay, dù là cường giả cấp Phong Hoàng Michale cũng lộ ra vẻ hứng thú, mặc dù nó không bằng đồ của hắn, nhưng cũng tạm chấp nhận được.

Nghe vậy Thánh Vũ khẽ gật đầu, tiếp đó liền giải thích.

"Thánh Long Trảm là hấp thụ Linh Lực, sau đó chuyển hóa chúng thành lượng lớn Quang Nguyên Tố, tiếp đó tạo ra một con Quang Long ở sau người rồi vung kiếm lên, Quang Long lao tới tiêu diệt đối phương, hay có thể cùng với Quang Long tiêp cận gần rồi vung kiếm cắt đôi đối phương."

Khuôn mặt Michale lộ ra có chút hứng thú, hắn cảm thấy Bí Kỹ này của nhân loại cũng không quá tệ.

Nắm chặt Bí Kỹ trên tay ánh mắt Thánh Vũ tràn đầy quyết tâm.

【Hôm Sau】

Trải qua một ngày thời gian, dù được gia tăng thiên phú, ngộ tính, nhưng Thánh Vũ vẫn không hề mò ra thêm tung tích gì của Bí Kỹ, có điều thực lực của hắn đã mạnh hơn hôm qua rất nhiều.

Sau khi ăn sáng xong liền được Thánh Nguyệt lái phi cơ chở đến Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện, tiếp đó tiến vào cổng Học Viện được dịch chuyển đến Đấu Trường.

【Tại Đấu Trường】

Khi vừa dịch chuyển đến đấu trường, khu vực A ánh mắt Thánh Vũ đã bắt gặp vài người quen thuộc. Ở Khu A là hắn cùng Đế Tư Thần, ở khu B là Lâm Viêm, khu C là Thanh Phong cùng Cảnh Nghi, bên khu D là Lãnh Thiên cùng Diệp Lôi.

Khi nhìn thấy Thánh Vũ ở đây Đế Tư Thần đã vẩy tay mỉm cười nói.

"Chào buổi sáng, cậu đến sớm thế sao?"

Nghe vậy Thánh Vũ cũng mỉm cười, vẩy tay chào đáp.

"Chào buổi sáng, tôi đến cũng không phải gọi là sớm có nhiều người đến trước hơn, xem ra cậu là người đến sớm nhất của đội ta."

Nói xong hai người cũng không giao tiếp với nhau nhiều, mà ngồi chờ những người khác tới.

【3 Tiếng Trôi Qua】

Những người khác của từng đội đều tới, Trường Ca cùng Mục Yên Nhi đến đây cách đây khoảng một tiếng rưỡi. Tuy nhiên, chỉ còn Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi là chưa tới.

"Hai người đó làm gì lâu thế không biết!"

Đang ngồi trên ghế đá, khuôn mặt Trường Ca lộ ra vẻ bất mãn.

Ngay lúc hắn đang phàn nàn thì, từ trên không trung hai tia sáng màu xanh dương giáng xuống khu A, hai người Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời xuất hiện.

"Đây rồi, con mợ nó Đường Trường Sinh ngươi làm gì... Lâu thế?"

Ngay khi vừa thấy Đường Trường Sinh, lập tức Trường Ca liền muốn chửi thề hỏi tội, nhưng khi nhìn thấy Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi chảy mồ hôi ướt đầm, trên da Hoắc Hàn Nhi lộ ra vài vết xước thì liền im lặng.

"Hai người bị thương? Chuyện gì đã xẩy ra?"

Khi nhìn thấy cả hai người họ bị thương, lập tức Mục Yên Nhi liền tiến tới hỏi.

Nghe vậy Đường Trường Sinh nhún vai thản nhiên đáp.

"Không có gì, thân là đội trưỡng được đồng đội nhờ luyện tập, cũng là đều nên làm."

"Luyện tập?"

Nghe được lời này từ Đường Trường Sinh, cả bốn người còn lại đều nhìn xem Hoắc Hàn Nhi, bọn họ có thể cảm nhận được trên người Hoắc Hàn Nhi có gì đó thay đổi, một thứ sức mạnh lạnh lẽo nào đó tỏa ra từ trong người cô.