Chương 18: Quang Minh Vs Ám Nguyệt

"Con mẹ nó! Đường Trường Sinh ngươi làm gì thế!"

Nhìn thấy Đường Trường Sinh không giản đạo đức, thực hiện hành vi tiểu nhân bỉ ổi đánh lén sau lưng. Lập tức Trường Ca liền chửi thề lên.

"Tôi làm gì sai sao?"

Nghe được lời này khuôn mặt Đường Trường Sinh lộ ra biểu cảm khó hiểu.

"Tất nhiên! Ta đang đợi tên Lâm Viêm kia chuẩn bị xong để đánh nhau với hắn, ai cần ngươi quản? Ngoài ra khi đối thủ đang chuẩn bị ra đòn, đánh lén là vi tiểu nhân!"

Trường Ca nắm chặt cây đao trong tay tức giận quát.

Thấy vậy Đường Trường Sinh nhún vai thản nhiên đáp.

"Trong một trận đấu thắng là thắng, thua là thua. Dùng mọi thủ đoạn như nào cũng được, chỉ cần chúng ta thắng là được thôi."

Nói xong Đường Trường Sinh liền nhìn lên Bạch Đồng ở trên cao, ý trên khuôn mặt như muốn nói là "Phán định kết quả đi."

Tựa như đã nhìn ra lời hắn muốn nói, Bạch Đồng nhìn xem sáu người bên phía Vinh Diệu một lúc lâu, khi thấy trôi qua một phút vẫn chưa tỉnh dậy, cô liền đưa ra quyết định.

"Đội chiến thắng là Lục Tinh!"

Lời nàng vừa dứt vô số tiếng vỗ tay vang lên, chúng phát ra từ các thiết bị không người lái bay xung quanh đấu trường. Số lượng chúng rất nhiều, trong số đó có vài cái là của các Giáo Viên, còn lại là phát trực tiếp cho người dân xem.

"Tsk."

Dù đã chiến thắng nhưng Trường Ca lộ ra vẻ không vui, dù sao hắn vốn thích đánh nhau đường đường chính chính.

Khi đã kết thúc trận đấu, hai đội Vinh Diệu cùng Lục Tinh đều được một luồng ánh sáng xanh chiếu vào người, dịch chuyển về từng khu vực của mình.

Mỗi trận đấu khi kết thúc sẽ chờ ba mươi phút, thời gian này để từng đội có thời gian hồi phục.

【30 Phút Sau】

Sau khi kết thúc thời gian nghỉ ngơi, hai đội còn lại ở khu B và D đều được dịch chuyển xuống đấu trường. Màn hình khổng lồ hiện lên hình ảnh hai đội.

Quang Minh Vệ Đoàn Chiến Đội Vs Ám Nguyệt Sát Đoàn Chiến Đội.

Khi hai đội vừa được dịch chuyển xuống sân, tựa như đã sớm quen biết nhau, cả hai đội tiến hành chào hỏi.

"Đã lâu không gặp Lãnh Thiên."

Bên phía Quang Minh Vệ Đoàn, một người có mái tóc cùng đôi mắt màu vàng, bên hông là một thanh kiếm, vỏ kiếm có vẻ ngoài sang trọng, mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng áo khoác dài màu xanh dương.

"Cảnh Nghi? Đúng thật lâu rồi không gặp, ngươi cũng tham gia tuyển chọn vào năm nay?"

Bên phía Ám Nguyệt Sát Đoàn, một người trùm áo khoác màu đen, mặc một bộ đồ màu đen, mái tóc màu tím, khuôn mặt thanh tú mang tên Lãnh Nghi bước ra.

Nghe vậy Cảnh Nghi nhún vai đáp.

"Ta cũng mới 17 tuổi gần 18 tuổi không quá độ tuổi, tham gia cũng là điều bình thường."

Tiếp đó Cảnh Nghi mỉm cười nói.

"Vậy nên, ngươi tính giải quyết như nào? Thực lực của chúng ta ngang nhau, là đánh nhau 1 vs 1, hay định chơi đội chiến?"

"Đội chiến."

Lời Cảnh Nghi vừa nói xong Lãnh Thiên liền đáp.

Nghe vậy Cảnh Nghi khẽ gật đầu, từ bên hông rút thanh kiếm ra. Bên kia Lãnh Thiên cũng từ trong túi rút ra hai thanh đoản đao.

Tiếp đó hai người không hẹn mà lao vào nhau, cả hai đồng thời vung kiếm cùng đoản đao, hai món vũ khí chạm vào nhau tạo ra tiếng kim loại va chạm , một luồng sống xung kích từ cả hai tản ra.

Ngay sau đấy cả hai bắt đầu đối đầu nhau, vô số tiếng kim loại va chạm được vang lên, tốc độ của cả hai nhanh đến mức chỉ để lại dư ảnh.

Hai chủ lực đã đối đầu nhau, các thành viên còn lại của từng đội cũng lao vào nhau.

"Ma Pháp Sư tấn công từ xa, Trị Liệu Sư núp sau lưng Kỵ Sĩ Phòng Thủ, Sát Thủ nhân cơ hội đánh lén ."

Lúc này một người đeo kính, tóc xanh lá cây đang đứng đỏ để chỉ huy đội hình cho Quang Minh Vệ Đoàn.

"Đã hiểu Phó Đội Trưỡng!"

Tất cả thành viên của Quang Minh Vệ Đoàn đồng thời nghe theo sự chỉ đạo của người này, hắn tên là Thanh Phong, là Phó Đội Trưỡng của Quang Minh Vệ Đoàn.

"Lôi Ấn Nộ Điểu."

Lúc này từ xa một con chim khổng lồ bán kính 3m, toàn thân được bao phủ bởi lôi điện bắn về phía Thanh Phong.

Ngay tức khắc, Thanh Phong liền giơ tay lên quát lớn.

"Gió nổi lên, Phong Hộ."

Một cơn lốc xoáy bao phủ khắp người Thanh Phong trợ giúp hắn ngăn lại đòn tấn công.

"Diệp Lôi là ngươi?"

Liếc nhìn sau lưng hắn liền nhận ra bóng người quen thuộc.

Đối phương là một thiếu niên tóc đen, vẻ ngoài khá thanh tú, trùm một chiếc áo choàng màu đen.

"Là bản thiếu gia, Thanh Phong hôm nay ta sẽ cho ngươi biết Lôi Hệ mới là vô địch!"

Vừa gặp mặt nhau Diệp Lôi liền lớn tiếng quát.

"Hừ, Phong Hệ mới là mạnh nhất."

Không chịu thua kém Thanh Phong lớn tiếng quát.

Vừa nói xong cả hai liền giơ tay ra, hai nguồn năng lượng được bao phủ bởi Lôi cùng Phong nguyên tố bắn về phía nhau bất phân thắng bại.