Chương 19: Biến Đổi

Lúc này ngay trên đấu trường.

Vô số Kỹ Năng được tung ra, Lôi Điện cùng Phong hai nguyên tố đối đầu nhau, Kỵ Sĩ cùng Sát Thủ hai chức nghiệp trái ngược nhau đối đầu,... Quy mô trận chiến vô cùng lớn, so với áp đảo của Lục Tinh dành cho Vinh Diệu, thì trận chiến này lại ở thế cân bằng.

Đúng vào lúc này Cảnh Nghi đột ngột dừng lại, thấy vậy khi đoản đao sắp chém vào người hắn thì Lãnh Thiên liền kịp thời dừng lại.

"Ngươi bị ngáo à? Đang đánh nhau tự nhiên dừng lại."

Ngay lập tức Lãnh Thiên tức giận quát.

Nghe vậy Cảnh Nghi nhún vai thản nhiên đáp.

"Bọn ta sẽ đầu hàng trận này."

"Hả?"

Lời của Cảnh Nghi không khỏi khiến Lãnh Thiên khó hiểu.

Thấy vậy Cảnh Nghi liền giải thích.

"Ta không muốn để lộ hết quân bài tẩy, dù sao trừ chúng ta ra vẫn còn một vị thiên tài đang quan sát ở trên kia."

"Ý ngươi là..."

Vừa nghe được lời này Lãnh Thiên liền hiểu ra, cả hai người đồng thời nhìn về phía khu A, nhìn xem Đường Trường Sinh đang ngồi trên ghế quan sát mọi thứ.

Tại khu A, tựa như cảm nhận được ánh mắt từ họ Đường Trường Sinh mỉm cười một cái.

"Tu vi của tên nhóc kia... Ít nhất cũng phải Nửa Bước Tứ Giai hay thậm chí là Tứ Giai"

Suy ngẫm một hồi lâu Lãnh Thiên liền lên tiếng.

Nghe vậy Cảnh Nghi khẽ gật đầu, bản thân hắn cũng có suy nghĩ tương tự đối phương.

Tiếp đó hắn nhìn về phía Bạch Đồng mỉm cười nói.

"Bạch Đồng lão sư, Quang Minh Vệ Đoàn xin được phép đầu hàng."

"Ngươi chắc chứ?"

Bạch Đồng ánh mắt lộ ra có chút bất ngờ nhìn Cảnh Nghi. Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy hắn không nói gì thì liền hiểu.

"Đội chiến thắng là Ám Nguyệt Vệ Đoàn Chiến Đội!"

Lời cô vừa dứt cả hai đội đều được dịch chuyển về khu vực của mình, sau đó cô liền búng tay một cái, màn hình khổng lồ hiện lên thông tin.

【BẢNG XẾP HẠNG

Lục Tinh Chiến Đội: 1

Ám Nguyệt Vệ Đoàn Chiến Đội: 1

Quang Minh Vệ Đoàn Chiến Đội: 0

Vinh Diệu Chiến Đội: 0】

Tiếp đó Bạch Đồng liền tiếp tục nói.

"Vòng hai sẽ bắt đầu vào ngày mai, bốn đội sẽ có thời gian nghỉ ngơi cùng chuẩn bị"

Nói xong nàng liền búng tay một cái, cả bốn đội đồng thời bị dịch chuyển về nơi tổ chức tuyển sinh của vòng đầu Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện.

Khi bị dịch chuyển về vị trí ban đầu, từng người từng người một đều ra khỏi cồng Học Viện, quay về nhà của mình.

"Vũ Nhi con về rồi, làm tốt lắm!"

Khi vừa bước vào nhà, lập tức Thánh Vũ liền nghe được âm thanh kích động của phụ thân cùng mẫu thân mình.

"Phụ thân, mẫu thân hai người quá khen rồi."

Khuôn mặt Thánh Vũ lộ ra nụ cười đáp lại.

Sau khi nói xong vài câu liền tìm cớ quay về phòng để nghỉ ngơi.

Khi bước vào trong phòng, ngồi trên giường khuôn mặt Thánh Vũ lộ ra vẻ suy tư.

"Mình... Vẫn là quá yếu kém."

Thở dài một hơi Thánh Vũ khuôn mặt lộ ra vẻ chán nản vô cùng.

Đã trải qua vòng khảo nghiệm thứ hai, bản thân hắn nhận ra một điều rằng mình quá yếu. Không nói đến những người khác, cùng một độ tuổi với bản thân mình Hoắc Hàn Nhi đã Tam Giai Hậu Kỳ, bản thân chỉ mới Sơ Kỳ cách nhau đến tận hai tiểu cảnh giới.

Ngoài ra cũng nhận thức rằng cái phát ngôn tự tin của mình rất buồn cười, nói rằng sẽ chắc chắn gia nhập vào lớp Truyền Kỳ. Nhưng ngay cả vòng hai, nếu không cùng đội với hai người Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi thì chắc chắn sẽ rớt thảm hại.

"Hay là... Sử dụng nó đi?"

Bỗng nhiên một ý tưởng xuất hiện trong đầu Thánh Vũ.

Nhưng ngay tức khắc hắn liền lắc đầu, vô cùng chống cự việc sử dụng thứ này. Tuy nhiên, nếu không sử dụng nó, rất có thể bản thân sẽ làm phụ, mẫu thất vọng.

Cuối cùng Thánh Vũ cũng đưa ra quyết định.

Chỉ thấy trên tay Thánh Vũ xuất hiện một quả cầu màu vàng xuất hiện, hắn cầm quả cầu trên tay đặt vào giữa ngực. Ngay lập tức ánh mắt Thánh Vũ trợn lên.

Một luồng sức mạnh khổng lồ được chảy vào cơ thể hắn, toàn bộ kinh mạch trong cơ thể đều trải qua tẩy rữa tạp chất, các tạp chất màu đen chảy ra ngoài, lượng lớn Linh Lực từ xung quanh chảy khắp người hắn tạo nên một luồng hào quang màu vàng nhạt.

Lượng lớn nguyên tố ánh sáng xuất hiện xung quanh Thánh Vũ, tất cả chúng đồng thời bay vào cơ thể hắn, tế bào trong cơ thể hắn dần dần biến đổi, huyết mạch cũng xuất hiện sự biến hóa, một đôi cánh màu trắng tự như thiên thần mọc ra từ đằng sau lưng hắn.

Nhưng đạt được cũng đánh mất, ý thức Thánh Vũ trở nên mơ hồ, đôi mắt hắn xuất hiện tơ máu, trong miệng không ngừng nôn ra máu, dùng răng cắn chặt bàn tay để không kêu lên vết thương.

Cuối cùng dường như đã đến giới hạn, Thánh Vũ lập tức rút quả cầu màu vàng đấy ra khỏi người, sức mạnh, nguyên tố ánh sáng, tế bào biến đổi,... Tất cả mọi thứ đồng thời dừng lại.

"Mé... Mém nữa mình... Chết rồi."

Trải qua cơn đau đớn tột cùng, Thánh Vũ gục hai chân dưới mặt đất, toàn thân ướt đẫm mồ hôi cùng máu, sàn nhà xung quanh có vô số tạp chất màu đen.

Hít một hơi thật sâu, hắn đứng dậy dùng tay sờ đôi cánh tựa như thiên sứ sau lưng, ánh mắt phức tạp nhìn bản thân trong gương.

"Mình... Có còn là con người nữa không?"